Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Sơn Hải, ta có...

Vị Tiểu Hề

2025-03-24 09:52:16

“Vậy thì sao còn không đi ném bùa nổ đi? Đánh không lại Sơn Hải chẳng lẽ còn không phá rối được hắn à, vậy thì sao mà báo thù được? Kẻ thù của ngươi đã mạnh như thế, nếu ngươi không nỗ lực thì chỉ có thể làm một con cá nằm trên thớt chờ bị người ta g.i.ế.c thôi!”

Sau khi bị mắng một trận, lươn điện cầm lá bùa khóc lóc chít chít chạy đến ám toán Sơn Hải.

Diệp Linh Lang xoay người một lần nữa điều chỉnh tinh bàn, chỉ là lúc này đã không có nhị sư huynh trợ giúp, nàng không xoay được nữa.

Nàng lấy ra từ trong nhẫn viên Thương Thủy Châu mới lấy được, hít sâu một hơi, giống như bằng bất cứ giá nào, chuẩn bị nuốt nó vào, để xem Thương Thủy Châu chó thể cung cấp linh lực cuồn cuộn cho nàng hay không.

Lúc này, tiểu hắc xà trên cổ tay nàng động đậy một chút.

“Đừng ăn.”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

“Linh lực sinh sôi quá mạnh mẽ không dùng hết ở trong cơ thể ngươi, ngươi sẽ nổ tung mất.”

Cái đuôi của hắc xà cuốn lại, cuốn hạt châu kia tới trên người mình, sau đó một lần nữa trở lại đến cổ tay của Diệp Linh Lang.

“Cứ chuyên tâm điều chỉnh tinh bàn đi, ta giúp ngươi.”

Diệp Linh Lang gật gật đầu, một giây cũng không dám chậm trễ, một lần nữa bắt đầu kích thích tinh bàn.

Thương Thủy Châu được tiểu hắc xà vận chuyển linh lực, hấp thu hết linh lực cuồn cuộn bốn phía không ngừng, chuyển hóa thành linh dịch nhỏ giọt đến phía trên đuôi rắn.

Đuôi rắn nhanh chóng hấp thu những linh dịch đó, sau đó hóa thành linh lực nhanh chóng phóng xuất ra cổ tay của Diệp Linh Lang.

Thương Thủy Châu thật sự là một bảo bối vô cùng quý hiếm, linh lực mà nó cung cấp ổn định và mạnh mẽ hơn so với nhị sư huynh nhiều, lại vô cùng phù hợp nữa.

Nhờ thế, Diệp Linh Lang điều chỉnh tinh bàn còn dễ dàng hơn lúc nãy.

Có kinh nghiệm lúc trước rồi, lúc này Diệp Linh Lang đóng cửa thông đạo, sau đó lại một lần nữa mở ra, một loạt thao tác này quen thuộc vô cùng.

Khi tinh vân phía dưới tinh bàn đoàn tụ, gió nổi mây phun, “phụt” một tiếng, Sơn Hải lại phun đầy một mồm máu.

Hắn đột nhiên ngẩng đầu về phía Diệp Linh Lang, không ngờ nàng ở đây điều chỉnh được tinh bàn này.

Nàng chỉ là một tu sĩ nhân loại Trúc Cơ kỳ, không ngờ lại hiểu được tinh bàn có thao tác phức tạp như vậy.

Lúc hắn nhận được tinh bàn, cũng không thể hiểu được trên đó viết gì, hắn biết cách khởi động tinh bàn hoàn toàn là dựa vào khẩu quyết mà người kia dạy hắn, trừ cái đó ra hắn không biết gì về cái tinh bàn này cả.

Đồ vật phức tạp như vậy, thế mà nàng có thể hiểu rõ trong thời gian ngắn như thế.

Cho nên, lúc trước đó tinh bàn có động tĩnh không phải là do ngoài ý muốn, cũng không phải là kiệt tác của lươn điện ngu xuẩn kia, mà là nàng, vẫn luôn là nàng!

Nếu hắn có thể phát giác sớm một chút thì lúc nãy nên xông thẳng tới trước mặt nàng, lấy đi tính mạng của nàng.

Năng lượng trong cơ thể của hắn đang nhanh chóng xói mòn chạy tới tinh bàn. Sơn Hải cảm thấy cơ thể mình mệt mỏi uể oải, hận ý vô cùng lớn ngẩng đầu nhìn chằm chằm Diệp Linh Lang.

Sao có thể chứ? Hắn đường đường là một Hóa Thần, làm sao có thể sẽ thua dưới tay một con nhóc Trúc Cơ chứ?

Hắn hít sâu một hơi, nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, thay đổi sách lược, từ bỏ đánh nhau cùng bọn người kia, thừa dịp bọn họ không chú ý mà nhanh chóng đánh về phía Diệp Linh Lang.

“Tiểu sư muội cẩn thận!”

Mắt thấy Sơn Hải đột ngột vọt về hướng Diệp Linh Lang, Thẩm Ly Huyền sợ hãi kêu lên một tiếng.

Nhưng mà giây tiếp theo, Sơn Hải vừa mới chạy được một nửa, còn chưa kịp vọt tới trước mặt Diệp Linh Lang thì “phụt” một tiếng, hắn lại phun ra một miệng đầy máu, hắn lảo đảo vài bước, suýt nữa thì ngã xuống đất.

Lúc này, hắn tức giận đến nỗi toàn thân đều phát run, mắt thấy chính mình không đi đến đó được, hắn đành phải ngưng tụ toàn bộ lực lượng, chuẩn bị dùng linh lực công kích Diệp Linh Lang từ xa.

Nhưng mà, linh lực vừa mới ngưng thụ, còn chưa kịp đánh ra, lực lượng đang sáng chói trong tay hắn bỗng nhiên ảm đạm xuống, không chỉ có ảm đạm, mà một vòng tròn linh lực vô cùng lớn hiện tại chỉ còn một chút xíu.

Sơn Hải đột nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy trong một thời gian ngắn như thế, Diệp Linh Lang đã lại hoàn thành chốt mở thông đạo một lần nữa.

Người khác điều khiển lần nào lần nấy đều gian khổ, nàng thì ngược lại, càng ngày càng nhanh, càng ngày càng quen tay.

“Ngươi… tu sĩ nhân loại đáng ghét này, vì sao ngươi có thể…”

Diệp Linh Lang nhìn hắn không nói nên lời như thế, lộ ra một nụ cười rất tươi tắn, dáng vẻ như vô cùng vội vàng mà chia sẻ với hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

“Nói ra có thể ngươi không tin, ta vừa mới phát hiện ra một cách điều khiển càng nhanh hơn, nhanh hơn lúc trước nhiều.”

….

Tinh bàn khó chơi như thế mà đã hiểu rõ nó thì thôi đi, điều khiển quen tay cũng mặc kệ, vì sao còn có thể cải tiến cách sử dụng?

Sơn Hải tức giận đến nỗi lại phun ra một ngụm m.á.u ngay tại chỗ.

Trong khoảng thời gian này, mấy người Thẩm Ly Huyền nhanh chóng đuổi theo để chặn Sơn Hải lại, tránh cho hắn lại gần Diệp Linh Lang.

Khi kiếm vung xuống, Sơn Hải nhanh chóng đứng dậy đáp trả, mặc dù là bị thương và lực lượng bị tổn thất, nhưng hắn vẫn là Hóa Thần, Hóa Thần có sức mạnh cách Nguyên Anh một trời một Vực, nghĩa là trận đánh này hắn nhất định không thể thua!

Thấy sắp bắt đầu một trận chiến mới, Diệp Linh Lang tâm tình sung sướng lại chạy tới chơi tinh bàn, mắt thấy ngón tay của nàng quen thuộc điều khiển, tinh vân ở lối vào lại biến hóa nhanh chóng.

Khiến cho thân hình của Sơn Hải đang đánh nhau lại dừng lại một chút, sắc mặt trắng bệch,khong ngừng thở dốc.

“Con nhóc đáng c.h.ế.t này! Ngươi dừng tay lại cho ta!”

“Ta không dừng đấy, ngươi giỏi thì tới đây đánh ta đi!”



Trên đời này sao lại có một đứa trẻ đáng ghét như vậy chứ?

Sơn Hải tức giận đến nỗi nghiến răng nghiến lợi, hắn muốn tiến đến đoạt lại Tinh Bàn, cho dù không đoạt lại được thì cũng có thể cắt đứt liên hệ với tinh bàn.

Hắn không muốn trở thành nơi cung cấp năng lượng cho tinh bàn nữa! Hắn không chịu nổi!

Nhưng mà hắn cũng không có cách nào, tinh bàn này là khi người kia giao cho hắn đã trói hắn với nó vào làm một. Với năng lực của hắn, ngoài việc nhớ rõ làm sao để đóng mở chốt thì cái gì hắn cũng không biết.

Pháp bảo này rất mạnh, mạnh đến nỗi vượt qua năng lực và phạm vi sử dụng của hắn.

“Ngươi lại vừa mới nghịch cái gì thế!”

“Sơn Hải, ta có một ý tưởng lớn mật!”

Diệp Linh Lang vừa nói, đồng tử của Sơn Hải chấn động, cả Ninh Minh Thành và Thẩm Ly Huyền cũng hoảng hốt theo.

“Cái tinh bàn này của ngươi có thể lập ra một thông đạo nối liền hai giới. Lúc trước ta đã thử mở thông đạo giữa Tu Tiên giới đến Yêu giới, Tu Tiên giới đến Quỷ giới, nếu ta mở ra cánh cửa từ Tu Tiên giới đến Tiên giới, vậy thì ta không cần phải cực cực khổ khổ để phi thăng Tiên giới, ngươi cảm thấy sao?”

Khi nghe thấy ý tưởng này, đừng nói là Sơn Hải, tất cả những người khác đều bị kinh sợ.

Trực giác nói cho bọn họ, như vậy hậu quả sẽ vô cùng vô cùng nghiêm trọng.

“Không được! Không thể! Ngươi điên rồi!”



Diệp Linh Lang mỉm cười, cúi đầu nhìn tiểu hắc xà trên cổ tay.

“Ta có thể thử không?”

“Đương nhiên rồi, ngươi muốn thử thì thử đi!”

Nghe được lời này, Diệp Linh Lang lại càng hưng phấn, vì thế nàng thật sự bắt đầu điều khiển tinh bàn.

Nàng vừa điều khiển, vừa nghe tiếng Sơn Hải điên cuồng khuyên can.

“Dừng tay! Dừng Tay lại! A a a~!”

Nhưng nàng ngoảnh mặt làm ngơ, không ai có thể ngăn cản đam mê học hỏi của nàng, nàng muốn thăm dò, muốn thực nghiệm, muốn hành động!

Khi thấy sắp thực hiện xong, thì cùng với tiếng kêu thảm thiết của Sơn Hải, ngay cả mọi người ở bốn phía cũng bắt đầu phát ra tiếng yêu kinh sợ.

Những tâm thanh đó vô cùng đáng sợ, khiến cho Diệp Linh Lang cuối cùng vẫn quay đầu nhìn xem.

Vừa thấy, ngay cả nàng cũng sợ đến ngây người.

Trời đất ơi…

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Số ký tự: 0