Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước
Tạm biệt công c...
Vị Tiểu Hề
2025-03-24 09:52:16
Nghe được những lời này, đám tiểu yêu sợ tới mức vội vàng xông tới, cũng không quay đầu lại, cứ thế mà nhảy vào thông đạo.
“Công chúa điện hạ uy vũ, công chúa điện hạ thật khí phách, tạm biệt công chúa điện hạ! Yêu ngươi!”
Thấy thông đạo càng ngày càng nhỏ, lập tức không chịu nổi đóng cửa lần nữa, Lươn điện vội vàng nhảy vào, trước khi đi hắn hô to.
“Này, tiểu ngư yêu! Có phải ngươi vẫn luôn lừa gạt ta không? Những chuyện lúc trước là ngươi cố ý phải không? Thật ra ngươi mới là người lừa gạt ta nhiều nhất, có phải không?”
Diệp Linh Lang mỉm cười.
“Ngươi có muốn biết không? Lại đây, hỏi từng câu một ta trả lời cẩn thận tỉ mỉ cho ngươi!”
……
Lươn điện mới tới nửa ngày mà nhận được một thân đầy thương tích, giận đến nỗi phun một ngụm m.á.u tại chỗ.
Trăm triệu không nghĩ tới, hắn thật sự oan ức, quá oan ức!
“Thù này ta nhớ kỹ, chờ ngươi lần sau tới yêu giới, ta nhất định tới xử lý ngươi!”
“Được, ta nhớ kỹ, chờ lần sau nếu ta có cơ hội đi tới Yêu giới, ta sẽ tìm ngươi chơi.”
…
Trong nháy mắt biến mất ở trước thông đạo, trong đầu lươn điện chỉ có một suy nghĩ.
Hay là vẫn quên nhau đi, đừng gặp lại nữa, cả đời này không muốn gặp lại.
Thông đạo đóng cửa trong thời gian quá ngắn.
Diệp Linh Lang kiễng chân, cầm tinh bàn đang bay lơ lửng giữa không trung lấy xuống.
Đây chính là một đại bảo bối cao cấp, chỉ là đáng tiếc, ở đây không có ai sử dụng được.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
Nàng cầm lấy tinh bàn, đi đến trước mặt Sơn Hải đang bị khống chế.
Thật tốt, lần cuối cùng mở ra thông đạo, tu vi của hắn trực tiếp giảm từ Nguyên Anh xuống còn Kim Đan.
Biến thành Kim Đan, hiện giờ hắn còn không duy trì được hình người, cái đuôi mọc ra, làn da cũng bắt đầu biến sắc.
Lúc này, giọng nói của tiểu hắc xà cũng truyền đến.
“Kích thích giữa mày của hắn, làm hắn hiện ra hoàn chỉnh nguyên hình trước khi chết, mau lên!”
Diệp Linh Lực đánh một luồng linh lực vào giữa mày của Sơn Hải, hắn kêu lên một tiếng, lập tức hiện ra nguyên hình.
Chỉ thấy một con cá đuối rất lớn hiện ra trước mặt bọn họ, nằm trên mặt đất không còn động đậy nữa.
“Vì sao phải bắt hắn hiện nguyên hình?”
“Lấy xương.”
“Lấy xương làm gì?”
“Tuy huyết mạch của cá đuối kém hơn so với giao tộc, nhưng cũng không tầm thường, huống chi tu vi của hắn còn lên tới Hóa Thần, toàn thân m.á.u thịt xương cốt đều đã được rèn luyện, đặc biệt là xương của hắn, vừa dẻo dai vừa cứng cáp, ngươi lấy xương của nó, dùng để chế tạo một cái vũ khí phù hợp với ngươi.”
Diệp Linh Lang ngẩn ra, vũ khí ư?
Đúng rồi, từ đầu đến giờ, nàng vẫn luôn dùng vũ khí của tiểu hắc xà, vẫn chưa có một cái vũ khí thuộc về bản thân mình.
“Xương ư? Xương thì có thể dùng để tạo ra vũ khí gì?”
“Ngươi thích vũ khí có hình dáng như thế nào?”
“Đầu tiên là phải đẹp, tiếp theo nó phải có thủ đoạn công kích riêng, còn phải có hiệu quả phòng ngự giúp ta ngăn cản công kích, tốt nhất là lúc không đánh nhau cũng có thể sử dụng. À đúng rồi! Khi dùng nó để phi hành tốt nhất là có thể nằm thoải mái một chút, Huyền Ảnh trơn quá, ta không thích.”
Nghe thấy lời này, Thẩm Ly Huyền cùng với Ninh Minh Thành vội vàng quay đầu, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Diệp Linh Lang.
Tiểu sư muội có phải muốn hơi nhiều không? Vũ khí nào có thể thỏa mãn nhiều yêu cầu như thế?
“Cũng được, yêu cầu cũng không nhiều lắm, có thể thỏa mãn tất cả những điều ngươi vừa muốn.”
!!!
Thật sự là có loại vũ khí như thế này sao?
Đừng nói là bọn họ, ngay cả Diệp Linh Lang cũng kinh ngạc, là vũ khí gì?
“Tạo cho ngươi một cái ô đi, ngươi thích mặc màu đỏ, vậy thì làm cho ngươi một cái ô nhỏ màu đỏ, khi nào thu lại thì dùng như cây kiếm, mở ra thì làm tấm khiên, ngày thường che mưa chắn gió, khi phi hành thì mặt ô hình tròn cũng đủ để ngươi nằm.”
Tiểu hắc xà vừa nói, Diệp Linh Lang tràn ngập mong chờ.
“Vừa lúc dùng xương của con cá đuối này có thể làm khung của ô, mềm cứng vừa phải, có thể co rút lại rất tốt.”
Ninh Minh Thành cùng Thẩm Ly Huyền lúc này còn đang ngốc ngốc nhìn tiểu hắc xà biết nói kia.
Ý kiến hay đó!
Đến nỗi bọn họ cũng muốn chế tạo một cái vũ khí toàn năng thích hợp với mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Bỗng nhiên hâm mộ, thật sự vô cùng hâm mộ.
Diệp Linh Lang thấy hai vị sư huynh nhà mình đang mang theo ánh mắt ghen tị, nàng tức khắc kiêu ngạo ngẩng đầu ưỡn ngực.
“Nhìn cái gì mà nhìn? Chưa từng thấy đại mỹ nhân bao giờ sao?”
Sau khi nói xong, nàng vui sướng chạy tới bên cạnh bên người con cá đuối nửa sống nửa chết.
“Này huynh đệ, ngươi tự c.h.ế.t đi, ngươi trân quý như vậy ta cũng tiếc không muốn xuống tay, ta chỉ sợ làm hỏng ngươi ta sẽ đau lòng.”
???
Sơn Hải hoàn toàn không biết nàng đang nói gì, nhìn vẻ mặt từ ái của nàng, tức giận đến nỗi phun một ngụm máu.
Chuyện đã tới nước này, hắn không có khả năng chạy thoát, hắn hít sâu một hơi, ngưng tụ linh lực chuẩn bị tự sát.
“Chờ chút! Đừng đừng đừng, có thể dùng d.a.o nhỏ giải quyết thì đừng dùng linh lực, ta sợ ngươi lại làm nổ chính mình, thôi đi, tự ta đến vậy!”
…
Sơn Hải càng tức giận, sắp c.h.ế.t rồi vì sao vẫn còn làm nhục hắn?
Hắn càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng giận, hắn bị trọng thương khó cứu, nhổ ra một ngụm máu, sau đó nhắm mắt, không thở nữa.
“Hả? Cách c.h.ế.t này chắc là không ảnh hưởng đến xương cốt chứ?”
“Không, chỉ là có thể phổi bị vỡ.”
“Ai quan tâm phổi hắn bị làm sao, muội muốn lấy xương mà!”
Cuối cùng, con cá đuối lớn như vậy, một mình Diệp Linh Lang không thể lấy được xương cốt của nó, vẫn phải nhờ Ninh Minh Thành và Thẩm Ly Huyền giúp nàng cùng lấy.
Sau khi thu được xương cốt, nhìn lại thịt cá tươi ngon, sau khi cân nhắc một chút, Diệp Linh Lang thả Thái Tử và Chiêu tài ra.
Béo Đầu không thức thời kia cũng thừa cơ hội này chạy ra ngoài.
“Diệp Linh Lang! Lúc nãy ngươi mới lén lút làm gì? Nhốt ta vào không cho ta xem, hiện giờ lại thả chúng ta ra! Ngươi không phải là đang gạt chúng ta làm việc gì đó xấu xa đấy chứ?”
Ninh Minh Thành đã từng nhìn thấy Béo Đầu mở miệng, nhưng đây vẫn là lần đầu Thẩm Ly Huyền chứng kiến.
Trên mặt hắn không có nhiều biểu tình lắm,nhưng nội tâm đã sớm không bình tĩnh nữa rồi.
Tiểu sư muội vì sao lại nuội toàn những đồ vật kỳ quái như vậy?
“Lục sư đệ, Quỷ Vương kia…”
“Là sủng vật của tiểu sư muội, tên là Chiêu Tài.”
???
“Còn hung thú kia…”
“Cũng là sủng vật của tiểu sư muội, nghe nói là Thượng cổ hung thú Thao Thiết, tên là Thái Tử.”
!!!
Cho dù lúc trước đã gặp, nhưng hôm nay chính thức giới thiệu, Thẩm Ly Huyền vẫn thấy quá đáng.
“Còn quả tử kia?”
“Cũng coi như là một sủng vật đi! Một Tuyết Linh Quả ăn thì ngon mà miệng thì độc, tên là Béo Đầu.”
…
“Ngũ sư đệ không bắt một con sủng vật phù hợp với tiểu sư muội sao?”
“Có, huynh có nhìn thấy con thỏ đang bị quả tử kia cưỡi không? Chính là nó đó, cũng không biết đã trải qua những gì, làm tọa kỵ của quả tử, thật là thảm.”
…
“Những việc này đệ làm sao chấp nhận được?”
“Đệ còn được phép không chấp nhận hay sao?”
“Vậy thì đại sư huynh nói thế nào?”
“Đại sư huynh đánh không lại Chiêu Tài toàn trạng thái, huynh cảm thấy huynh ấy có thể nói gì? Hay là huynh thử xem?”
….
Thẩm Ly Huyền hít sâu một hơi, theo bản năng che che ngực.
“Nhị sư huynh, đệ có một kinh nghiệm, huynh có muốn đệ truyền thụ không?”
“Nói đi!”
“Luôn luôn tự nói với bản thân mình, năng lực tiếp thu của ta rất mạnh, rất mạnh rất mạnh, nói thật nhiều lần sẽ tẩy não thành công.”
…
Khuôn mặt cả năm không có biểu cảm gì, nhìn không được mà hỏng rồi.
“Công chúa điện hạ uy vũ, công chúa điện hạ thật khí phách, tạm biệt công chúa điện hạ! Yêu ngươi!”
Thấy thông đạo càng ngày càng nhỏ, lập tức không chịu nổi đóng cửa lần nữa, Lươn điện vội vàng nhảy vào, trước khi đi hắn hô to.
“Này, tiểu ngư yêu! Có phải ngươi vẫn luôn lừa gạt ta không? Những chuyện lúc trước là ngươi cố ý phải không? Thật ra ngươi mới là người lừa gạt ta nhiều nhất, có phải không?”
Diệp Linh Lang mỉm cười.
“Ngươi có muốn biết không? Lại đây, hỏi từng câu một ta trả lời cẩn thận tỉ mỉ cho ngươi!”
……
Lươn điện mới tới nửa ngày mà nhận được một thân đầy thương tích, giận đến nỗi phun một ngụm m.á.u tại chỗ.
Trăm triệu không nghĩ tới, hắn thật sự oan ức, quá oan ức!
“Thù này ta nhớ kỹ, chờ ngươi lần sau tới yêu giới, ta nhất định tới xử lý ngươi!”
“Được, ta nhớ kỹ, chờ lần sau nếu ta có cơ hội đi tới Yêu giới, ta sẽ tìm ngươi chơi.”
…
Trong nháy mắt biến mất ở trước thông đạo, trong đầu lươn điện chỉ có một suy nghĩ.
Hay là vẫn quên nhau đi, đừng gặp lại nữa, cả đời này không muốn gặp lại.
Thông đạo đóng cửa trong thời gian quá ngắn.
Diệp Linh Lang kiễng chân, cầm tinh bàn đang bay lơ lửng giữa không trung lấy xuống.
Đây chính là một đại bảo bối cao cấp, chỉ là đáng tiếc, ở đây không có ai sử dụng được.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
Nàng cầm lấy tinh bàn, đi đến trước mặt Sơn Hải đang bị khống chế.
Thật tốt, lần cuối cùng mở ra thông đạo, tu vi của hắn trực tiếp giảm từ Nguyên Anh xuống còn Kim Đan.
Biến thành Kim Đan, hiện giờ hắn còn không duy trì được hình người, cái đuôi mọc ra, làn da cũng bắt đầu biến sắc.
Lúc này, giọng nói của tiểu hắc xà cũng truyền đến.
“Kích thích giữa mày của hắn, làm hắn hiện ra hoàn chỉnh nguyên hình trước khi chết, mau lên!”
Diệp Linh Lực đánh một luồng linh lực vào giữa mày của Sơn Hải, hắn kêu lên một tiếng, lập tức hiện ra nguyên hình.
Chỉ thấy một con cá đuối rất lớn hiện ra trước mặt bọn họ, nằm trên mặt đất không còn động đậy nữa.
“Vì sao phải bắt hắn hiện nguyên hình?”
“Lấy xương.”
“Lấy xương làm gì?”
“Tuy huyết mạch của cá đuối kém hơn so với giao tộc, nhưng cũng không tầm thường, huống chi tu vi của hắn còn lên tới Hóa Thần, toàn thân m.á.u thịt xương cốt đều đã được rèn luyện, đặc biệt là xương của hắn, vừa dẻo dai vừa cứng cáp, ngươi lấy xương của nó, dùng để chế tạo một cái vũ khí phù hợp với ngươi.”
Diệp Linh Lang ngẩn ra, vũ khí ư?
Đúng rồi, từ đầu đến giờ, nàng vẫn luôn dùng vũ khí của tiểu hắc xà, vẫn chưa có một cái vũ khí thuộc về bản thân mình.
“Xương ư? Xương thì có thể dùng để tạo ra vũ khí gì?”
“Ngươi thích vũ khí có hình dáng như thế nào?”
“Đầu tiên là phải đẹp, tiếp theo nó phải có thủ đoạn công kích riêng, còn phải có hiệu quả phòng ngự giúp ta ngăn cản công kích, tốt nhất là lúc không đánh nhau cũng có thể sử dụng. À đúng rồi! Khi dùng nó để phi hành tốt nhất là có thể nằm thoải mái một chút, Huyền Ảnh trơn quá, ta không thích.”
Nghe thấy lời này, Thẩm Ly Huyền cùng với Ninh Minh Thành vội vàng quay đầu, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Diệp Linh Lang.
Tiểu sư muội có phải muốn hơi nhiều không? Vũ khí nào có thể thỏa mãn nhiều yêu cầu như thế?
“Cũng được, yêu cầu cũng không nhiều lắm, có thể thỏa mãn tất cả những điều ngươi vừa muốn.”
!!!
Thật sự là có loại vũ khí như thế này sao?
Đừng nói là bọn họ, ngay cả Diệp Linh Lang cũng kinh ngạc, là vũ khí gì?
“Tạo cho ngươi một cái ô đi, ngươi thích mặc màu đỏ, vậy thì làm cho ngươi một cái ô nhỏ màu đỏ, khi nào thu lại thì dùng như cây kiếm, mở ra thì làm tấm khiên, ngày thường che mưa chắn gió, khi phi hành thì mặt ô hình tròn cũng đủ để ngươi nằm.”
Tiểu hắc xà vừa nói, Diệp Linh Lang tràn ngập mong chờ.
“Vừa lúc dùng xương của con cá đuối này có thể làm khung của ô, mềm cứng vừa phải, có thể co rút lại rất tốt.”
Ninh Minh Thành cùng Thẩm Ly Huyền lúc này còn đang ngốc ngốc nhìn tiểu hắc xà biết nói kia.
Ý kiến hay đó!
Đến nỗi bọn họ cũng muốn chế tạo một cái vũ khí toàn năng thích hợp với mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Bỗng nhiên hâm mộ, thật sự vô cùng hâm mộ.
Diệp Linh Lang thấy hai vị sư huynh nhà mình đang mang theo ánh mắt ghen tị, nàng tức khắc kiêu ngạo ngẩng đầu ưỡn ngực.
“Nhìn cái gì mà nhìn? Chưa từng thấy đại mỹ nhân bao giờ sao?”
Sau khi nói xong, nàng vui sướng chạy tới bên cạnh bên người con cá đuối nửa sống nửa chết.
“Này huynh đệ, ngươi tự c.h.ế.t đi, ngươi trân quý như vậy ta cũng tiếc không muốn xuống tay, ta chỉ sợ làm hỏng ngươi ta sẽ đau lòng.”
???
Sơn Hải hoàn toàn không biết nàng đang nói gì, nhìn vẻ mặt từ ái của nàng, tức giận đến nỗi phun một ngụm máu.
Chuyện đã tới nước này, hắn không có khả năng chạy thoát, hắn hít sâu một hơi, ngưng tụ linh lực chuẩn bị tự sát.
“Chờ chút! Đừng đừng đừng, có thể dùng d.a.o nhỏ giải quyết thì đừng dùng linh lực, ta sợ ngươi lại làm nổ chính mình, thôi đi, tự ta đến vậy!”
…
Sơn Hải càng tức giận, sắp c.h.ế.t rồi vì sao vẫn còn làm nhục hắn?
Hắn càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng giận, hắn bị trọng thương khó cứu, nhổ ra một ngụm máu, sau đó nhắm mắt, không thở nữa.
“Hả? Cách c.h.ế.t này chắc là không ảnh hưởng đến xương cốt chứ?”
“Không, chỉ là có thể phổi bị vỡ.”
“Ai quan tâm phổi hắn bị làm sao, muội muốn lấy xương mà!”
Cuối cùng, con cá đuối lớn như vậy, một mình Diệp Linh Lang không thể lấy được xương cốt của nó, vẫn phải nhờ Ninh Minh Thành và Thẩm Ly Huyền giúp nàng cùng lấy.
Sau khi thu được xương cốt, nhìn lại thịt cá tươi ngon, sau khi cân nhắc một chút, Diệp Linh Lang thả Thái Tử và Chiêu tài ra.
Béo Đầu không thức thời kia cũng thừa cơ hội này chạy ra ngoài.
“Diệp Linh Lang! Lúc nãy ngươi mới lén lút làm gì? Nhốt ta vào không cho ta xem, hiện giờ lại thả chúng ta ra! Ngươi không phải là đang gạt chúng ta làm việc gì đó xấu xa đấy chứ?”
Ninh Minh Thành đã từng nhìn thấy Béo Đầu mở miệng, nhưng đây vẫn là lần đầu Thẩm Ly Huyền chứng kiến.
Trên mặt hắn không có nhiều biểu tình lắm,nhưng nội tâm đã sớm không bình tĩnh nữa rồi.
Tiểu sư muội vì sao lại nuội toàn những đồ vật kỳ quái như vậy?
“Lục sư đệ, Quỷ Vương kia…”
“Là sủng vật của tiểu sư muội, tên là Chiêu Tài.”
???
“Còn hung thú kia…”
“Cũng là sủng vật của tiểu sư muội, nghe nói là Thượng cổ hung thú Thao Thiết, tên là Thái Tử.”
!!!
Cho dù lúc trước đã gặp, nhưng hôm nay chính thức giới thiệu, Thẩm Ly Huyền vẫn thấy quá đáng.
“Còn quả tử kia?”
“Cũng coi như là một sủng vật đi! Một Tuyết Linh Quả ăn thì ngon mà miệng thì độc, tên là Béo Đầu.”
…
“Ngũ sư đệ không bắt một con sủng vật phù hợp với tiểu sư muội sao?”
“Có, huynh có nhìn thấy con thỏ đang bị quả tử kia cưỡi không? Chính là nó đó, cũng không biết đã trải qua những gì, làm tọa kỵ của quả tử, thật là thảm.”
…
“Những việc này đệ làm sao chấp nhận được?”
“Đệ còn được phép không chấp nhận hay sao?”
“Vậy thì đại sư huynh nói thế nào?”
“Đại sư huynh đánh không lại Chiêu Tài toàn trạng thái, huynh cảm thấy huynh ấy có thể nói gì? Hay là huynh thử xem?”
….
Thẩm Ly Huyền hít sâu một hơi, theo bản năng che che ngực.
“Nhị sư huynh, đệ có một kinh nghiệm, huynh có muốn đệ truyền thụ không?”
“Nói đi!”
“Luôn luôn tự nói với bản thân mình, năng lực tiếp thu của ta rất mạnh, rất mạnh rất mạnh, nói thật nhiều lần sẽ tẩy não thành công.”
…
Khuôn mặt cả năm không có biểu cảm gì, nhìn không được mà hỏng rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro