Lại Báo Bình An

Chương 5

Đang cập nhật

2025-03-20 09:32:17

07

 

Công chúa sai người đi mua Bổ Trung Ích Khí Hoàn, nàng coi như "còn nước còn tát", dù sao uống loại thuốc này cũng chẳng có hại gì.  

 

Nàng giữ ta và Lý Tuần lại dùng bữa trưa—tất nhiên, thân phận khác nhau thì vị trí cũng khác nhau.  

 

Ta là khách quý, được ngồi cùng bàn với Công chúa.  

 

Còn Lý Tuần thì… là người trong lòng của Công chúa? Thuộc hạ? Tương lai sẽ trở thành Phò mã?  

 

Dù sao thì ở giai đoạn hiện tại, hắn vẫn chưa có tư cách dùng bữa chung bàn với Công chúa, chỉ có thể đứng hầu bên cạnh, giúp nàng gắp thức ăn.  

 

Có lẽ hắn đã làm chuyện này không ít lần, động tác thuần thục, nhanh nhẹn, chỉ cần một ánh mắt của Công chúa là hắn đã biết nàng muốn ăn món gì. Chỉ là sắc mặt lại vô cảm, ánh mắt né tránh, như thể đang bị sỉ nhục vậy.  

 

Công chúa đặt đũa xuống, thở dài: "Lý Tuần, ngươi biết đấy, bản cung không thích ép buộc người khác. Nếu ngươi không muốn, bản cung có thể đổi một người khác."  

 

Lý Tuần lập tức quỳ xuống cầu xin tha thứ. Công chúa cũng không còn tâm trạng dùng bữa, nàng bảo ta cứ ăn tự nhiên, ăn xong sẽ sai người đưa ta về.  

 

Sau khi tiễn Công chúa rời đi, ta vẫn tiếp tục ăn một lúc lâu.  

 

Đầu bếp trong phủ Công chúa đều đạt tiêu chuẩn Ngự trù, thức ăn tinh tế hơn trong phủ Đại tướng quân không chỉ một hai bậc. Ta nếm thử từng món, ăn đến mức hài lòng mãn nguyện.  

 

Trong suốt bữa ăn, Lý Tuần vẫn luôn quỳ dưới đất, lưng thẳng tắp, cổ ngẩng cao, giống như một con thiên nga kiêu hãnh bị bẻ gãy cánh.  

 

Dùng bữa xong, khi đi ngang qua Lý Tuần, ta khẽ dừng chân, hạ giọng cười nhạt:  

 

"Người trong lòng? Một mảnh tình si? Hừ!"  

 

Nói xong, ta chẳng buồn nhìn sắc mặt hắn mà cứ thế rời đi.  

 

Ta vẫn còn rất nhiều điều thắc mắc.  

 

Phụ thân ta nói rằng Công chúa đối với vị Phò mã quá cố tình sâu nghĩa nặng. Nếu đã như vậy, sao nàng lại để mắt đến Lý Tuần? Hơn nữa, thái độ của nàng với hắn cũng chẳng giống như thật lòng yêu thích.  

 

"Lý Thám Hoa à…" Phụ thân ta chẳng mấy để tâm, "Hắn có vài phần giống với cố Phò mã, Công chúa chỉ coi hắn như một kẻ thay thế mà thôi… Nói đến mới nhớ, Công chúa và cố Phò mã đúng là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi, chỉ tiếc Phò mã đoản mệnh, thân thể yếu ớt…"  

 

Làm thế thân cũng chẳng phải chuyện gì xấu, làm thế thân giỏi thì cũng có ngày được chuyển thành chính thức.  

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Nghĩ đến những câu chuyện truy thê hỏa táng tràng mà mẫu thân ta từng kể, có vị thế thân nào mà cuối cùng chẳng trở thành chân ái của vị Vương gia bá đạo đâu?  

 

Phụ thân ta lại tiếp tục cảm thán về tình yêu sâu nặng của Công chúa dành cho cố Phò mã, rồi liên hệ sang bản thân mình, nhân tiện tự tâng bốc chính mình một phen.  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Ta: "……" 

 

08

 

Chưa đến một tháng, chỉ khoảng mười ngày sau, vết thương trên chân của Đức Ninh Công chúa đã có dấu hiệu hồi phục. Tuy chưa hoàn toàn khỏi hẳn, nhưng chỉ là vấn đề thời gian.  

 

Nàng sai người gửi đến một phần lễ tạ.  

 

Một hộp trân châu to bằng trứng bồ câu cùng hai quyển y thư quý hiếm mà ngoài thị trường không thể mua được.  

 

Ta rất vui mừng, Công chúa đã thực sự có lòng.  

 

Điều thú vị hơn cả là—người được sai đến chính là Lý Tuần.  

 

So với lần gặp trước trong phủ Công chúa, lần này hắn nói rất ít. Ngoại trừ truyền đạt lại lời cảm tạ của Công chúa, không hề dư thừa một câu. Lưng vẫn thẳng tắp, ánh mắt lại cố tình tránh né ta, sắc mặt không tính là tốt, thậm chí còn có chút tiều tụy.  

 

Hắn vốn là một thiếu niên ôn hòa, trong trẻo như trúc ngọc, nay lại vừa kim bảng đề danh, vừa được Công chúa ưu ái, vậy mà trông lại u ám và suy sụp đến thế.  

 

Khi rời đi, bước đến bức tường ngăn, hắn đột nhiên ngoảnh lại nhìn ta.  

 

Khoảng cách giữa chúng ta khá xa, nhưng ta vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy ánh sáng mong manh lấp lánh trong đáy mắt hắn.  

 

Ta biết, hắn đã hối hận rồi.

 

09

 

Hoàng thượng triệu kiến ta sau nửa tháng.  

 

Lúc ấy, vết thương trên chân của Đức Ninh công chúa đã hoàn toàn lành lặn, nàng đi khắp nơi dự yến tiệc để “trả thù”, không ngừng khen ta đến tận mây xanh.  

 

Là con gái của Trấn Quốc Đại tướng quân, ta vốn dĩ đã là tâm điểm chú ý, giờ lại thêm Đức Ninh công chúa hậu thuẫn, càng khiến mọi người không thể ngó lơ.  

 

Nhưng ngoài Công chúa ra, không một ai dám gửi thiệp mời ta.  

 

Bởi vì cha ta—Trấn Quốc Đại tướng quân, người nắm giữ hơn nửa binh quyền của triều đình.  

 

Từ xưa đến nay, thỏ chếc, chó săn bị làm thịt, đế vương đa nghi lại vô tình. Dù bề ngoài Hoàng thượng và phụ thân vẫn như huynh đệ thân thiết, nhưng ai mà biết được trong lòng người nghĩ gì?  

 

Càng không ai đoán được Hoàng thượng có dự định gì với đứa con gái “từ trên trời rơi xuống” của Trấn Quốc Đại tướng quân.  

 

Không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.  

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lại Báo Bình An

Số ký tự: 0