Khi Nam Phụ Si Tình Tỉnh Ngộ

Chương 2

Đinh Thập Tam/丁十三

2025-03-19 22:16:37

Tôi kinh ngạc nhìn anh ấy: "Anh tính ngủ ở đây thật à?"

Anh ấy chớp đôi mắt vô tội: "Em định đuổi anh đi hả?"

Không đuổi? Chẳng lẽ tôi phải giữ anh ấy lại sao?

Đừng quên, chúng tôi chỉ là vợ chồng trên hợp đồng thôi đấy!

Ngay khi tôi vừa định đuổi anh ấy ra ngoài, Bùi Tư lập tức rút từ túi áo ra một cuốn sổ nhỏ màu đỏ, giơ lên trước mặt tôi rồi thu lại ngay.

"Sao mà được chứ? Anh rõ ràng là chồng hợp pháp của em, có giấy chứng nhận hẳn hoi."

Sau đó, anh ấy thản nhiên nằm xuống bên cạnh, nhắm mắt lại: "Được rồi, anh ngủ đây."

Tôi: "???"

Khi tôi còn đang rối rắm, cố suy nghĩ xem rốt cuộc thứ gì khiến Bùi Tư thay đổi 180 độ như vậy, thì hình ảnh buổi sáng bỗng hiện lên trong đầu tôi—

Chính là khoảnh khắc anh ấy từ chối cho Quan Tình Nguyệt vay tiền.

Khoan đã…

Đừng nói là… anh ấy tiếc tiền chia tay, nên cố tình không chịu ly hôn đấy nhé?!

Tôi chỉ là một vai pháo hôi nhỏ bé, tác giả cũng không tốn quá nhiều giấy mực để miêu tả, chứ đừng nói đến những chi tiết về mối quan hệ giữa tôi và Bùi Tư.

Nhưng sau khi xuyên tới đây, tôi đã đồng bộ toàn bộ ký ức của nguyên chủ.

Nguyên chủ Hứa Tử Lê và Bùi Tư là bạn học đại học.

Hứa Tử Lê luôn thầm yêu vị đàn anh này.

Cũng chính vì như thế, khi anh ấy đề nghị kết hôn giả, Hứa Tử Lê đã không chút do dự mà đồng ý.

Lúc đó, cô gái ngây thơ ấy còn ôm giấc mộng biến giả thành thật.

Thế nhưng, trong suốt một năm sau đó, cô chỉ nhận lại sự lạnh lùng, lãnh đạm, cùng với sự tận tâm vô điều kiện của chồng mình dành cho một người phụ nữ khác.

Dù bây giờ có vẻ như Bùi Tư đã nhận thức được điều gì đó, nhưng ai mà biết được liệu đây có phải chỉ là một chiêu trò mới để thu hút nữ chính hay không.

Dù sao thì tư duy của mấy tác giả ngôn tình cũng khó mà đoán được!

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Nghĩ đến đây, tôi cảm thấy mình nên nhanh chóng ly hôn để hoàn toàn tách khỏi tất cả các nhân vật quan trọng ở trong nguyên tác.

Khi tôi vẫn chưa tìm được cơ hội để chấm dứt mấy chuyện này, tôi lại gặp được Quan Tình Nguyệt.

Hôm đó vừa tan làm, tôi đã nhìn thấy cô ta ngồi xổm ở ngay trước cửa nhà tôi.

Quan Tình Nguyệt co rúm người lại, trông cô ta đáng thương đến mức ai thấy cũng phải xót xa.

Nghe thấy tiếng bước chân, giọng cô ta mang theo chút nghẹn ngào:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

"Anh Bùi Tư, cuối cùng anh cũng về rồi..."

Lời chưa nói hết, cô ta đã phát hiện ra có gì đó không đúng, giọng lập tức trầm xuống tám bậc:

"Sao lại là chị?"

Tốc độ đổi sắc mặt này đúng là có thể sánh ngang với Bùi Tư.

Tôi trợn mắt:

"Cô ngồi ngay trước cửa nhà tôi mà còn hỏi sao lại là tôi? Nếu não cô có vấn đề đến mức không tìm nổi đường về nhà, tôi có thể tốt bụng giúp cô báo cảnh sát đấy."

"Đây không phải nhà của cô, đây là nhà của anh Bùi Tư!"

Cô ta đứng bật dậy, như một con thú nhỏ bị chọc giận:

"Có phải cô đã nói gì trước mặt anh ấy nên anh ấy mới không chịu cho tôi mượn tiền không? Tiền đó đều là do anh Bùi Tư vất vả kiếm được, cô có tư cách gì mà chỉ trỏ này kia chứ?"

Thật đúng là đang yên đang lành, tai bay vạ gió.

Từ bé đến giờ, tôi chưa từng bị ai chỉ thẳng vào mặt mà chất vấn như vậy.

"Ồ, cô cũng biết tiền là do anh Bùi Tư vất vả kiếm được, vậy thì nó cũng chẳng liên quan gì đến cô nhỉ?"

Không có Bùi Tư ở đây, tôi hoàn toàn thả lỏng bản thân.

"Hôm qua tôi đã định mắng cô rồi, tôi không mở miệng cô còn không biết đường mà cảm tạ trời đất à? Thế mà hôm nay lại còn tự mình tìm đến cửa? Khỉ muốn xin tiền còn phải biết đạp xe một bánh, còn cô thì sao, chỉ biết trơ mặt đến đây mở miệng đòi tiền? Cô nghĩ mặt mình đáng giá hơn mặt con khỉ chắc?"

"Còn trẻ mà không chịu làm ăn, chỉ chăm chăm nghĩ cách ngồi mát ăn bát vàng à? Còn suốt ngày 'anh Bùi Tư' này nọ, cô cứ nhận anh trai ở ngoài đường như vậy, ba của cô có biết không? Đã từng đếm thử xem mình đội bao nhiêu cái mũ xanh giúp ông ấy chưa?"

"Chị..."

"Chị cái gì mà chị? Nếu nói còn không được trôi chảy, thì về học lại đi rồi hẵng quay lại đây để xin ăn!"

Nói xong, cửa thang máy mở ra.

Bùi Tư bước ra từ bên trong.

Quan Tình Nguyệt như nhìn thấy cứu tinh, hai hàng nước mắt rơi xuống lã chã.

"Anh Bùi Tư, anh nhất định phải đòi lại công bằng cho em..."

Tôi quay đầu, liền đối diện với ánh mắt thâm trầm của anh ấy.

Cũng không biết anh ấy đã nghe được bao nhiêu trong cuộc đối thoại vừa rồi.

Tim tôi chùng xuống.

Nguyên bản Hứa Tử Lê có tính cách dịu dàng, rụt rè, nhát gan sợ sệt.

Đây cũng là lý do năm đó Bùi Tư chọn cô ấy làm vợ hợp đồng.

Tôi lo sợ nhân vật bị sụp đổ nên từ khi đến đây, tôi luôn cẩn thận từng lời ăn tiếng nói, sợ rằng Bùi Tư sẽ nhận ra điều gì đó bất thường.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Khi Nam Phụ Si Tình Tỉnh Ngộ

Số ký tự: 0