Khi Nam Phụ Si Tình Tỉnh Ngộ

Chương 1

Đinh Thập Tam/丁十三

2025-03-19 22:16:37

Nữ chính lại đến vay tiền chồng tôi.

Vừa bước ra khỏi phòng, tôi đã nghe thấy giọng nói bực bội của anh ấy.

"Hết tiền là lại tìm tôi, sao thế, cô không có người thân à?"

Quan Tình Nguyệt nghẹn ngào nói: "Lần này không giống như những lần trước, Cao Viễn đánh người bị thương, nếu không gom đủ tiền bồi thường, anh ấy sẽ bị tống vào tù mất…"

"Bị tống vào nhà hỏa táng cũng chẳng liên quan gì đến tôi."

Cô ta còn chưa nói dứt câu, Bùi Tư đã cắt ngang:

"Cô muốn vay tiền cũng được, nhưng phải trả lại 200.000 tệ trước đã."

Quan Tình Nguyệt không thể tin nổi: "Anh có nhiều tiền như vậy, em mới mượn có 200.000 mà anh cũng đòi lại sao?"

"Ồ? Mặt cô dày như thế, vậy tôi tát cô hai cái, chắc cô cũng không đánh lại tôi đâu nhỉ?"

Không gian lặng ngắt như tờ.

Vài giây sau, tiếng cửa bị đóng sập vang lên.

Anh ấy lầm bầm: "Lừa tôi thì được, nhưng muốn lừa tiền của tôi ấy hả? Đúng là mơ mộng hão huyền."

Vừa quay đầu lại, ánh mắt anh ấy đối diện với tôi.

Và rồi…

Gã đàn ông vừa nãy còn hung dữ như chó ngao, trong chớp mắt đã lộ ra nụ cười ngốc nghếch như Husky.

"Vợ ơi, anh vừa dùng sức mạnh của một mình anh để bảo vệ tài sản chung của chúng ta đấy! Em nói xem, anh có giỏi không!"

Tôi cầm chặt tờ đơn ly hôn.

Những lời định nói mắc kẹt trong cổ họng.

Hồi lâu sau mới buột ra một chữ:

"Giỏi…"



Tôi mới xuyên vào quyển tiểu thuyết này vào tháng trước.

Còn chồng tôi – Bùi Tư, là tên ngốc đáng thương nhất truyện… Không đúng, là nam phụ si tình.

Người ta gọi anh ấy là "Anh trai phát tiền".

Bộ truyện này thuộc thể loại chữa lành, ngôn tình ngọt sủng.

Nam chính Lục Cao Viễn là tên du côn ăn chơi trác táng, nữ chính Quan Tình Nguyệt là cô gái ngây thơ, lạc quan như ánh mặt trời.

Ở giai đoạn đầu truyện, nam chính hút thuốc, đánh nhau, hư hỏng đủ kiểu, còn nữ chính thì cố chấp yêu thương, chạy theo anh ta không rời.

Cuối cùng, nữ chính thành công cảm hóa nam chính, giúp anh ấy hoàn lương và trở thành tổng giám đốc bá đạo.

Còn chồng tôi, chính là một cây ATM sống ở trong truyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Anh ấy xuất thân từ một gia tộc quyền lực, nhưng tác giả lại thiết lập anh ấy thành một kẻ si tình ngốc nghếch.

Chỉ cần nam chính gặp chuyện, nữ chính liền chạy đến mượn tiền của anh ấy.

Tiền mất thì mất, nhưng danh tiếng tốt đẹp thì thuộc về nữ chính.

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Anh ấy yêu đơn phương nhiều năm, cuối cùng vẫn chỉ là một lốp xe dự phòng.

Chưa hết, ngay cả khi nam chính khởi nghiệp, cũng là nữ chính chạy đến cầu xin Bùi Tư đầu tư vốn ban đầu.

Sau đó, khi anh ta thành công rực rỡ, lại quay sang trách móc Bùi Tư lo chuyện bao đồng, thậm chí còn sinh lòng oán hận.

Cái kết của cuốn tiểu thuyết này là nam chính thâu tóm toàn bộ công ty của Bùi Tư, khiến anh ấy phá sản rồi phải lặng lẽ rời đi.

Còn nam nữ chính thì không chỉ sống hạnh phúc bên nhau, mà còn chốt hạ cái kết với một cú sinh ba hoành tráng.

Còn tôi…

Tôi chính là vợ trên danh nghĩa của Bùi Tư.

Năm đó, khi nữ chính ngây thơ đáng yêu phát hiện ra tình cảm mà Bùi Tư dành cho mình, cô ta vừa khóc vừa xin lỗi, nói rằng chỉ xem anh ấy như anh trai, sau đó chủ động giữ khoảng cách.

Vậy mà một kẻ si tình ngu ngốc như anh ấy đã vội vã đến tìm tôi làm vợ hợp đồng, tất cả chỉ là để có thể tiếp tục ở bên cạnh nữ chính.

Quả nhiên, Quan Tình Nguyệt tin ngay, tưởng rằng Bùi Tư không còn thích mình nữa, thế là lại vui vẻ quay lại làm bạn với anh ấy.

Tôi xuyên đến đúng lúc hợp đồng hôn nhân sắp hết hạn.

Theo nguyên tác, sau khi nhận tiền rời đi, tôi coi như không còn liên quan gì đến câu chuyện này nữa.

Dù sao thì một nhân vật quần chúng mờ nhạt như tôi, cũng chỉ xuất hiện vỏn vẹn ba chương trong cuốn tiểu thuyết dài hàng triệu chữ này.

Nhưng tôi không ngờ rằng —

Ngay khoảnh khắc tôi chuẩn bị ly hôn, Bùi Tư đột nhiên thức tỉnh!

Anh ấy dường như nhận ra bản thân chỉ là một nam phụ đáng thương, thế là bắt đầu mặc kệ tất cả.

Không những không cho nữ chính vay tiền, mà còn nhất quyết không chịu ly hôn với tôi.

Vị tổng giám đốc cao cao tại thượng, xưa nay lạnh lùng xa cách, giờ lại biến thành một kẻ buông thả, ăn nói chẳng kiêng nể gì.

Tối hôm đó, khi tôi sắp chìm vào giấc ngủ —

Cửa phòng ngủ bỗng nhiên bị đẩy ra.

Bùi Tư ôm một chiếc gối nhỏ, đứng trước cửa với dáng vẻ đáng thương: "Vợ ơi, anh không ngủ được…"

Tôi và anh ấy từ trước đến nay đều ngủ phòng riêng.

Tôi cũng không biết hôm nay anh ấy lại phát bệnh gì, liền thử thăm dò: "Không ngủ được thì anh thử ra ngoài chạy hai vòng xem?"

Ai ngờ Bùi Tư không hề do dự, lập tức đáp: "Nhưng anh không muốn chạy ngoài đó… Anh muốn chạy hai vòng ở trong trái tim em cơ."

Câu này khiến tôi đứng hình ngay tại chỗ.

Bùi Tư hoàn toàn phớt lờ biểu cảm câm nín của tôi, ôm gối trèo thẳng lên giường.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Khi Nam Phụ Si Tình Tỉnh Ngộ

Số ký tự: 0