Chương 18
TAM THỐN NGUYỆT QUANG
2025-03-13 08:45:55
Lời này đã nói rất rõ ràng rồi, người trong trường quay ai cũng hiểu.
Mặt Tôn Mạn Ninh đỏ bừng, vẫn còn muốn làm ầm ĩ.
Đạo diễn Lý cũng bực mình, nổi cáu: "Còn mẹ nó quay nữa hay không đấy? Không quay thì cút xéo!"
Tôn Mạn Ninh ngẩn người, nước mắt lập tức rơi xuống, buông một câu: "Ông chờ đấy!"
Nói xong, cô ta quay người bỏ chạy.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, màn kịch này, cuối cùng cũng kết thúc trong sợ hãi.
Vừa rồi phó đạo diễn nói nhỏ vài câu, thái độ của đạo diễn Lý liền thay đổi.
Xem ra, có quý nhân phù trợ tôi rồi.
Khóe môi tôi cong lên, chắc chắn là anh ấy.
Lúc này, Lâm Nghiễn Tây đi tới trước mặt tôi.
"Vừa rồi, cảm ơn anh." Tôi vội vàng nói lời cảm ơn.
Lâm Nghiễn Tây phóng khoáng xua tay: "Có gì đâu, giúp em là nên làm mà."
Tôi ngạc nhiên hỏi: "Sao anh lại nói vậy?"
Lâm Nghiễn Tây cười đáp: "Tôi cũng tốt nghiệp lớp đào tạo diễn viên, chỉ là khóa trên em hai khóa, tính ra, tôi là sư huynh của em rồi."
Tôi chủ động đưa tay ra: "Vậy thì cảm ơn anh, sư huynh."
Lâm Nghiễn Tây nắm lấy tay tôi: "Chỉ nói cảm ơn không thôi thì chưa đủ, thế nào, cho tôi cơ hội mời em ăn cơm nhé."
Tôi vui vẻ nhận lời.
31
Lâm Nghiễn Tây còn có cảnh quay đêm, chúng tôi hẹn mấy hôm nữa sẽ cùng nhau đi ăn cơm.
Ra khỏi phim trường, từ xa xa, tôi đã thấy xe của Lục Tuyển Vinh.
Tôi nháy mắt với chị Phương, nhanh bước tới, lên xe, ngồi vào ghế phụ lái.
"Em biết ngay là anh mà."
Tôi cười với Lục Tuyển Vinh, ai ngờ kéo theo vết thương bên má trái, đau đến mức tôi nhăn nhó: "Anh đến từ lúc nào vậy?"
Lục Tuyển Vinh ghé sát lại, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve má tôi: "Buổi trưa đã đến rồi, con nhỏ đó ra tay thật ác, đau không?"
Tôi cố tình trợn mắt: "Đều tại anh hết đấy, anh còn dám hỏi."
Lục Tuyển Vinh nhướn mày: "Biết hết rồi hả? Cái miệng rộng của chị Phương, lần sau phải khâu lại mới được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Anh đừng trách chị Phương, không có chị ấy nhắc nhở, sao em biết mình đắc tội với người ta vì chuyện gì."
Tôi ngồi thẳng người dậy, "Chị Phương nói Tôn Mạn Ninh có đại gia chống lưng, anh bảo đạo diễn Lý làm vậy, có đắc tội với người ta không?"
"Lo cho anh à?"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Lục Tuyển Vinh lười biếng ngả người ra sau ghế: "Người chống lưng cho cô ta họ Chu, mà anh đã liên lạc với bà Chu rồi, hiểu chưa?"
Tôi lập tức hiểu ra.
"À phải rồi." Lục Tuyển Vinh liếc xéo tôi: "Lúc nãy anh thấy em và Lâm Nghiễn Tây nói chuyện cười nói vui vẻ lắm, hai người nói gì thế?"
Tôi buột miệng nói: "Anh ấy hóa ra cũng từng học lớp đào tạo diễn viên! Vậy tính ra là sư huynh của em rồi, anh ấy đẹp trai, nhân phẩm tốt, diễn xuất cũng giỏi nữa, vừa rồi anh ấy còn mời em đi ăn cơm đấy."
Ánh mắt Lục Tuyển Vinh tối sầm lại, nghịch lọn tóc của tôi, cười hỏi: "Vậy em có đi không?"
Giác quan thứ sáu của tôi bắt được tín hiệu nguy hiểm, cảm thấy nếu tôi nói đi, Lục Tuyển Vinh chắc chắn sẽ nổi giận.
"Không đi."
Tôi không chút do dự phủ nhận: "Sự nghiệp của em mới chỉ bắt đầu, không thể để xảy ra bất kỳ tin đồn tình ái nào."
Lục Tuyển Vinh nhướn mày: "Không tệ, cũng coi như thông minh."
Tôi nhìn anh, hỏi ngược lại: "Có một nhà sản xuất phim mời em đóng phim phong nguyệt, hứa với em là không lộ thân, nói loại phim này rất ăn khách, sẽ nâng cao danh tiếng của em. Anh nói xem, em có nên đi không?"
Lục Tuyển Vinh dùng ngón trỏ nâng cằm tôi lên: "Không được phép đi."
Nói xong, anh liền hôn xuống.
Tôi theo bản năng né tránh, sau đó, chủ động đón nhận nụ hôn của anh.
32
Tôi và Lục Tuyển Vinh đã chính thức ở bên nhau.
Tác phong của anh trên giường, cũng giống như cách hành xử của con người anh, rất cường thế.
Liên tục ba ngày, chúng tôi không bước chân ra khỏi phòng ngủ.
Những ngày sau đó, Lục Tuyển Vinh có thời gian rảnh là đến phim trường thăm ban.
Tuy Lục Tuyển Vinh không công khai, nhưng gần như cả đoàn phim đều ngầm hiểu chúng tôi là quan hệ nam nữ yêu đương.
Lâm Nghiễn Tây mấy ngày liền không nói chuyện với tôi, anh ấy cũng rất dứt khoát, tìm gặp tôi, nói thẳng: "Vốn dĩ định theo đuổi em đấy, ai ngờ hoa đã có chủ rồi."
Anh ấy muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn không nhịn được, bóng gió ám chỉ: "Đạo diễn Lục vừa đẹp trai lại vừa tài hoa, rất nhiều nữ diễn viên đều ngưỡng mộ anh ấy."
Tôi cảm ơn anh ấy, nói với anh ấy rằng tôi biết rõ giới hạn của mình.
Mặt Tôn Mạn Ninh đỏ bừng, vẫn còn muốn làm ầm ĩ.
Đạo diễn Lý cũng bực mình, nổi cáu: "Còn mẹ nó quay nữa hay không đấy? Không quay thì cút xéo!"
Tôn Mạn Ninh ngẩn người, nước mắt lập tức rơi xuống, buông một câu: "Ông chờ đấy!"
Nói xong, cô ta quay người bỏ chạy.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, màn kịch này, cuối cùng cũng kết thúc trong sợ hãi.
Vừa rồi phó đạo diễn nói nhỏ vài câu, thái độ của đạo diễn Lý liền thay đổi.
Xem ra, có quý nhân phù trợ tôi rồi.
Khóe môi tôi cong lên, chắc chắn là anh ấy.
Lúc này, Lâm Nghiễn Tây đi tới trước mặt tôi.
"Vừa rồi, cảm ơn anh." Tôi vội vàng nói lời cảm ơn.
Lâm Nghiễn Tây phóng khoáng xua tay: "Có gì đâu, giúp em là nên làm mà."
Tôi ngạc nhiên hỏi: "Sao anh lại nói vậy?"
Lâm Nghiễn Tây cười đáp: "Tôi cũng tốt nghiệp lớp đào tạo diễn viên, chỉ là khóa trên em hai khóa, tính ra, tôi là sư huynh của em rồi."
Tôi chủ động đưa tay ra: "Vậy thì cảm ơn anh, sư huynh."
Lâm Nghiễn Tây nắm lấy tay tôi: "Chỉ nói cảm ơn không thôi thì chưa đủ, thế nào, cho tôi cơ hội mời em ăn cơm nhé."
Tôi vui vẻ nhận lời.
31
Lâm Nghiễn Tây còn có cảnh quay đêm, chúng tôi hẹn mấy hôm nữa sẽ cùng nhau đi ăn cơm.
Ra khỏi phim trường, từ xa xa, tôi đã thấy xe của Lục Tuyển Vinh.
Tôi nháy mắt với chị Phương, nhanh bước tới, lên xe, ngồi vào ghế phụ lái.
"Em biết ngay là anh mà."
Tôi cười với Lục Tuyển Vinh, ai ngờ kéo theo vết thương bên má trái, đau đến mức tôi nhăn nhó: "Anh đến từ lúc nào vậy?"
Lục Tuyển Vinh ghé sát lại, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve má tôi: "Buổi trưa đã đến rồi, con nhỏ đó ra tay thật ác, đau không?"
Tôi cố tình trợn mắt: "Đều tại anh hết đấy, anh còn dám hỏi."
Lục Tuyển Vinh nhướn mày: "Biết hết rồi hả? Cái miệng rộng của chị Phương, lần sau phải khâu lại mới được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Anh đừng trách chị Phương, không có chị ấy nhắc nhở, sao em biết mình đắc tội với người ta vì chuyện gì."
Tôi ngồi thẳng người dậy, "Chị Phương nói Tôn Mạn Ninh có đại gia chống lưng, anh bảo đạo diễn Lý làm vậy, có đắc tội với người ta không?"
"Lo cho anh à?"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Lục Tuyển Vinh lười biếng ngả người ra sau ghế: "Người chống lưng cho cô ta họ Chu, mà anh đã liên lạc với bà Chu rồi, hiểu chưa?"
Tôi lập tức hiểu ra.
"À phải rồi." Lục Tuyển Vinh liếc xéo tôi: "Lúc nãy anh thấy em và Lâm Nghiễn Tây nói chuyện cười nói vui vẻ lắm, hai người nói gì thế?"
Tôi buột miệng nói: "Anh ấy hóa ra cũng từng học lớp đào tạo diễn viên! Vậy tính ra là sư huynh của em rồi, anh ấy đẹp trai, nhân phẩm tốt, diễn xuất cũng giỏi nữa, vừa rồi anh ấy còn mời em đi ăn cơm đấy."
Ánh mắt Lục Tuyển Vinh tối sầm lại, nghịch lọn tóc của tôi, cười hỏi: "Vậy em có đi không?"
Giác quan thứ sáu của tôi bắt được tín hiệu nguy hiểm, cảm thấy nếu tôi nói đi, Lục Tuyển Vinh chắc chắn sẽ nổi giận.
"Không đi."
Tôi không chút do dự phủ nhận: "Sự nghiệp của em mới chỉ bắt đầu, không thể để xảy ra bất kỳ tin đồn tình ái nào."
Lục Tuyển Vinh nhướn mày: "Không tệ, cũng coi như thông minh."
Tôi nhìn anh, hỏi ngược lại: "Có một nhà sản xuất phim mời em đóng phim phong nguyệt, hứa với em là không lộ thân, nói loại phim này rất ăn khách, sẽ nâng cao danh tiếng của em. Anh nói xem, em có nên đi không?"
Lục Tuyển Vinh dùng ngón trỏ nâng cằm tôi lên: "Không được phép đi."
Nói xong, anh liền hôn xuống.
Tôi theo bản năng né tránh, sau đó, chủ động đón nhận nụ hôn của anh.
32
Tôi và Lục Tuyển Vinh đã chính thức ở bên nhau.
Tác phong của anh trên giường, cũng giống như cách hành xử của con người anh, rất cường thế.
Liên tục ba ngày, chúng tôi không bước chân ra khỏi phòng ngủ.
Những ngày sau đó, Lục Tuyển Vinh có thời gian rảnh là đến phim trường thăm ban.
Tuy Lục Tuyển Vinh không công khai, nhưng gần như cả đoàn phim đều ngầm hiểu chúng tôi là quan hệ nam nữ yêu đương.
Lâm Nghiễn Tây mấy ngày liền không nói chuyện với tôi, anh ấy cũng rất dứt khoát, tìm gặp tôi, nói thẳng: "Vốn dĩ định theo đuổi em đấy, ai ngờ hoa đã có chủ rồi."
Anh ấy muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn không nhịn được, bóng gió ám chỉ: "Đạo diễn Lục vừa đẹp trai lại vừa tài hoa, rất nhiều nữ diễn viên đều ngưỡng mộ anh ấy."
Tôi cảm ơn anh ấy, nói với anh ấy rằng tôi biết rõ giới hạn của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro