Đám Cưới Triệu Đô

Chương 3

Bất Tá Quang

2025-03-18 11:01:37

Trước đây, mỗi lần anh ta vào bếp, tôi đều vừa thương vừa trách anh ta đã làm việc cả ngày còn phải nấu ăn, rồi lại ngoan ngoãn ăn hết sạch sẽ. 

 

Chưa từng chê một câu nào. 

 

Đây là lần đầu tiên. 

 

Lục Trần vẫn giữ thái độ ôn hòa, thu dọn bát canh: 

 

“Vậy thì đừng uống nữa, em muốn ăn gì, anh gọi đồ về nhé?” 

 

“Không đói, anh ăn đi.” 

 

Anh ta dò xét hỏi tôi: 

 

“Hôm nay tâm trạng không tốt à?” 

 

Tôi cụp mắt: 

 

“Có chút mệt thôi.” 

 

Lục Trần lập tức đưa tay lên giúp tôi xoa bóp vai: 

 

“Công ty các em sao lại bắt làm thêm vào cuối tuần? Lần sau đừng đi nữa.” 

 

Anh ta không hề biết rằng tôi đang làm thêm nghề tổ chức tiệc cưới. 

 

Trong lúc xoa bóp, tay anh ta bắt đầu không yên phận mà trượt dần xuống dưới.

 

Tôi lập tức giữ c.h.ặ.t t.a.y anh ta lại, nhét vào tay anh ta một tờ giấy chẩn đoán y tế: 

 

“Bác sĩ nói progesterone của em bị vỡ, trong vòng một tháng không thể quan hệ.” 

(Progesterone là một hormone steroid tự nhiên, đóng vai trò quan trọng trong chu kỳ kinh nguyệt, thai kỳ và sự phát triển của phôi thai.)

 

Đương nhiên, đó là giấy chứng nhận giả. 

 

Tôi chỉ đơn giản là không muốn miễn cưỡng bản thân nữa. 

 

Thậm chí, trong lòng tôi còn mơ hồ mong chờ anh ta vì chuyện này mà sớm lật bài ngửa, kết thúc mối quan hệ giả tạo này. 

 

Nhưng Lục Trần chỉ cau mày: 

 

“Anh thực sự làm em bị thương sao? 

 

“Xin lỗi… 

 

“Đừng lo, anh sẽ chăm sóc em thật tốt.” 

 

Tôi: “?” 

 

Sao không giống như tôi tưởng tượng? 

 

06 

 

Lục Trần thực sự bắt đầu nghiêm túc chăm sóc tôi. 

 

Anh ta lên mạng tra cứu các lưu ý cần thiết, mỗi ngày đều đặn nhắc tôi uống thuốc, nghỉ ngơi, thậm chí còn gánh hết việc nhà. 

 

Anh ta còn muốn đưa tôi đến bệnh viện tái khám. 

 

Tôi vội vàng lấy lý do xấu hổ để từ chối. 

 

Nói đùa à? Đi thì chẳng phải bị lộ ngay sao?! 

 

Cùng lúc đó, kế hoạch tổ chức đám cưới của Thẩm Du cũng đang được tiến hành theo đúng lịch trình. 

 

Cô ấy rất hài lòng với phương án của tôi: 

 

“Cô Tần, bản thiết kế của cô còn đẹp hơn cả mong đợi của tôi.” 

 

Tôi chỉ mỉm cười, không nói gì.

 

Có vài ý tưởng thiết kế đặc biệt, vốn dĩ tôi dành riêng cho đám cưới của mình và Lục Trần. 

 

Nhưng giờ không còn dùng đến nữa, nên tôi không chút do dự mang ra cho đám cưới thế kỷ này. 

 

Bạn thân của Thẩm Du vừa tặc lưỡi thán phục, vừa có chút phẫn nộ: 

 

“Lục Trần quá đáng thật đấy, nghĩ mình là ông chủ lớn à? 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

“Ngay cả một lần cũng không chịu lộ mặt.” 

 

Thẩm Du thờ ơ đáp: 

 

“Đàn ông thôi mà, không thích tốn thời gian vào mấy chuyện vụn vặt, cứ mặc kệ anh ta đi.” 

 

Không hiểu sao, tôi đột nhiên nhớ lại chuyện khi vừa mới mua nhà. 

 

Khi đó, Lục Trần cực kỳ hứng thú. 

 

Cuối tuần nào cũng cùng tôi đi dạo khắp các cửa hàng nội thất, từ giấy dán tường, gạch lát sàn, cho đến một chiếc đèn, một hộp đựng khăn giấy, đều là chúng tôi tự tay chọn lựa. 

 

Khi ấy, tôi thật sự tưởng mình đã tìm được một người đàn ông hoàn hảo. 

 

Nhưng bây giờ nghĩ lại… 

 

Đó chẳng qua chỉ là một trò chơi “nhập vai” của cậu chủ nhà giàu mà thôi. 

 

07 

 

- 7 ngày trước hôn lễ, đội thi công bắt đầu vào hiện trường. 

 

- 6 ngày trước hôn lễ, MC lần đầu tiên xuất hiện. 

 

Là một MC rất nổi tiếng, thường xuyên xuất hiện trên TV. 

 

Nghe nói có quan hệ thân thiết với nhà họ Thẩm, lần này đặc biệt tới chủ trì hôn lễ. 

 

Tôi nghe thử một lượt kịch bản dẫn chương trình. 

 

Quả thật rất xuất sắc. 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

Không quá mức sướt mướt, nhưng lại đầy đủ sự ấm áp và chân thành. 

 

- 5 ngày trước hôn lễ, tôi tự tay dựng lên một cầu vồng ngay giữa lễ đường. 

 

Sử dụng 100.000 mét sợi tơ lụa thủ công đặt riêng từ Bỉ.

 

Trong không gian lễ đường cao 8 mét, từng sợi tơ lụa được tôi tự tay căng lên, tạo hình ngay tại chỗ. 

 

Từ phối màu, đến chuyển sắc loang dần, tôi không để ai làm thay. 

 

Mất trọn hai ngày hai đêm, cuối cùng cũng hoàn thành. 

 

Một dải “hào quang” không phải cầu vồng nhưng còn đẹp hơn cả cầu vồng, từ giếng trời trên cao đổ xuống lễ đường, tạo nên một vầng sáng rực rỡ. 

 

Thẩm Du ngẩn ngơ nhìn hồi lâu, trong mắt phảng phất ánh nước lấp lánh: 

 

“Thiết kế này tên là gì?” 

 

Tôi thất thần trong chốc lát, khẽ đáp: 

 

“Người như cầu vồng, gặp được mới biết có tồn tại.” 

 

Thẩm Du gượng cười, nhìn tôi: 

 

“Hôm cưới, tôi muốn ném hoa cưới cho cô.” 

 

Tôi vừa định từ chối, thì một giọng nói quen thuộc từ xa vọng tới: 

 

“Cầu vồng này đẹp thật, ai làm vậy?” 

 

Thẩm Du tiến lại gần: 

 

“Hôm nay sao anh lại rảnh đến đây?” 

 

Lục Trần giơ điện thoại lên chụp ảnh cầu vồng, qua loa đáp vài câu, rồi nhanh chóng cúi đầu bấm điện thoại. 

 

Chỉ vài giây sau, điện thoại tôi rung lên. 

 

Là tin nhắn từ Lục Trần, kèm theo một bức ảnh: 

 

【Bảo bối, nhìn cách công ty trang trí sự kiện này đi, đẹp không?】 

 

Gần như cùng lúc đó, Lục Trần dường như nghe thấy tiếng động, cau mày nhìn về phía tấm bình phong: 

 

“Phía sau có người sao?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đám Cưới Triệu Đô

Số ký tự: 0