Dạ Quỷ Gõ Cửa

Chương 5

Cửu Nguyệt Kim Quế

2025-03-24 14:45:37

Ánh trăng đêm nay rất sáng.

Chiếu sáng cả sân.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, âm thanh cũng ngày càng ít đi.

Tôi ngồi xổm bên cạnh ghế của Trần mù, đầu gật gù liên tục, có chút buồn ngủ.

Không biết qua bao lâu, Trần mù dùng gậy khẽ khều tôi.

Tôi giật mình tỉnh giấc.

Lúc này mới phát hiện, đêm nay tĩnh lặng đến đáng sợ.

Tiếng côn trùng, tiếng ếch nhái...

Tất cả âm thanh đều không có.

Tôi vô thức nín thở.

Nhìn theo hướng Trần mù đang nhìn.

Lúc này mới phát hiện.

Không biết từ lúc nào, trên tường lại có một thứ hình người đang đứng.

Thứ kia không nhìn rõ mặt, chỉ có sợi dây đỏ ở chân là đặc biệt rõ ràng.

Sao lại thế này!

Tôi ngây người một lúc.

Không phải thứ này đã bị buộc vào xương cốt của ông nội rồi sao?

10

Không đợi tôi kịp suy nghĩ, tôi cảm thấy có một ánh mắt rơi trên người mình.

Tôi vô thức né tránh ánh mắt đó, ôm chặt lấy chân ghế của Trần mù.

Trong phòng tôi phát ra một loạt tiếng sột soạt.

Bọn họ, hình như cũng phát hiện ra vật thể hình người kia.

Tiếng ồn thu hút ánh mắt của vật thể hình người.

Thứ đó đứng đó, rất lâu không nhúc nhích.

Dường như đang do dự không biết nên đi tìm người trong phòng, hay là gà vịt trong sân.

Tim tôi đập thình thịch, gần như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.

Trần mù đột nhiên đứng dậy.

Ông ta mò mẫm trong túi ra một con dao, lại đi ra sân mò một con gà.

Cắt cổ gà xong, dùng sức ném con gà về phía vật thể hình người.

Rõ ràng là một người mù, không biết ông ta làm thế nào mà có thể làm được những việc này.

Máu gà không có mùi vị gì.

Nhưng đối với vật thể hình người kia, lại giống như một món ngon nào đó.

Nó không chút do dự từ trên tường nhảy xuống, nhào tới bắt lấy con gà, dùng sức cắn xuống.

Máu tươi khiến nó hưng phấn.

Một con gà, hai con gà, ba con gà...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Một con vịt, hai con vịt, ba con vịt...

Trong bóng tối, âm thanh xương cốt gãy vụn và tiếng hút m.á.u được phóng đại lên gấp nhiều lần.

Nhưng, đây không phải là điều đáng sợ nhất.

Điều đáng sợ nhất là.

Dù cho thứ này không ngừng ăn uống.

Nhưng ánh mắt của nó, vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cửa sổ phòng tôi.

Mang theo vẻ tham lam và khao khát.

11

Cuộc tàn sát đơn phương này, mãi đến khi trời sáng mới kết thúc.

Mà mãi đến khi mặt trời lên cao, người trong phòng mới dám ra ngoài.

Dưới mắt ai cũng có quầng thâm rất đậm.

Mấy người tự xưng là to gan, chào hỏi cũng không thèm, tranh nhau rời khỏi nhà tôi.

Mẹ tôi hai chân run rẩy, miệng lẩm bẩm: "Sao lại không quay được?"

"Vật phi thường, đương nhiên không quay được."

Trần mù trả lời qua loa, rồi chuyển chủ đề: "Thứ này đạo hạnh rất cao, hơn nữa còn nhắm vào nhà các người."

"Nhắm vào nhà tôi là có ý gì?"

Mẹ tôi vô thức hét lên, rồi lại vội vàng bịt miệng lại.

Đợi đến khi mở miệng lại, giọng đã mang theo tiếng khóc nức nở:

"Đúng là xui xẻo, tôi đã bảo thiêu luôn cho rồi. Anh cứ bảo phải tiết kiệm, bây giờ thì hay rồi, cả nhà mất mạng như chơi."

Bố tôi cũng mặt mày khó coi:

"Tôi nói phải tiết kiệm, chẳng phải bà cũng không phản đối sao?

"Với lại, bà còn cầm đống trang sức của mẹ tôi nữa.

"Những thứ đó ban đầu mẹ nói để cho cái Hoa Nhi đi học, bà lại đem đi nấu chảy hết đưa cho em trai bà.

"Nếu tôi là mẹ, tôi cũng không tha cho bà."

Mặt mẹ tôi đỏ bừng.

Nếu không phải bây giờ chỉ có người nhà, e rằng bà ta đã xấu hổ đến mức muốn nhảy sông tự tử.

Hai người chẳng ai trong sạch.

Nhìn nhau một hồi, lại cùng nhau cầu cứu Trần mù.

Trần mù ung dung tự tại, hỏi gì đáp nấy:

"Các người, đã nghe nói đến quỷ khôi chưa?"

Quỷ khôi, là tiếng lóng ở nông thôn.

Không giống như cương thi cần thời gian dài tu luyện.

Quỷ khôi thường do oán niệm mạnh mẽ của người chết, hình thành trong nháy mắt.

Thứ này không có gì khắc chế, không sợ lửa, không sợ ánh sáng, những thứ thường dùng cơ bản không đối phó được.

Thấy sắc mặt bố mẹ tôi thay đổi đột ngột, Trần mù tiếp tục chậm rãi nói:

"Quỷ khôi xuất thế, trước hại gia súc, sau sát thân quyến, vị này nhà các người là định lật cả quan tài lên rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Dạ Quỷ Gõ Cửa

Số ký tự: 0