Cùng Chàng Một Đời

Chương 1

Zhihu

2025-03-04 19:45:17

Trong yến tiệc, ta vô tình uống phải ly rượu đã bị “bỏ thuốc”. Ta cố nén sự nóng rực và khó chịu, định bụng đi tìm trúc mã tiểu Hầu gia.

 

Trước mắt bỗng nhiên xuất hiện dòng chữ:

 

[Em gái à, đừng hồ đồ! Đêm nay cô sung sướng, sáng mai sẽ phải đối diện với sự sỉ nhục của nam chính điên cuồng. Hắn ta sẽ bất đắc dĩ mà cưới cô, trách cô ép nữ chính rời đi, đêm tân hôn còn để cả tên ăn mày động phòng thay nữa đó…]

Dưa Hấu

 

[Nữ phụ đừng dại dột! Cô mau tìm đóa hoa cao lãnh biểu ca nhà bên ấy! Trong mật thất của hắn cất hàng ngàn bức họa của cô, đủ mọi tư thế luôn!]

 

[Có người đáng đời bỏ lỡ cô! Ban ngày làm bộ cao ngạo, chẳng buồn để tâm đến cô. Đến tối, cơn nghiện phát tác, khóc đến tê tâm liệt phế, trong miệng chỉ gọi tên cô.]

 

Ta run rẩy gõ cửa phòng biểu ca, người xưa nay nổi tiếng thanh cao, cấm dục.

 

1

 

Khát.

 

Cổ họng ta khô khốc.

 

Nước mắt trào ra.

 

Không phải khát nước.

 

Mà là muốn mượn chút hơi lạnh từ thân thể ai đó, để xoa dịu sự nóng rực trong người.

 

Ly rượu vừa rồi có vấn đề!

 

Ánh mắt ta khó tập trung, đảo qua từng gương mặt trong yến tiệc.

 

Rốt cuộc là ai hạ độc ta?

 

Muốn ta bẽ mặt trước đám đông?
Kiếm Lai
Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn
Tiên Nghịch
Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Vưu Vật - Nhi Hỉ
Ngôn Tình, Sủng

 

Thanh danh bị huỷ hoại!

 

Ta cắn rách môi, dùng đau đớn để giữ lại chút lý trí cuối cùng.

 

Lảo đảo chạy ra ngoài, tìm trúc mã Bùi Dã, người cùng ta đến dự tiệc.

 

Dưới ánh trăng, phía sau rừng trúc.

 

Bùi Dã đang đứng cùng một nữ tử khác.

 

Hắn ta không đợi ta, như vớ được cọng rơm cứu mạng, giọng nói run rẩy gọi tên nàng ta.

 

Trước mắt ta bỗng nhiên lóe lên những dòng chữ kỳ lạ.

 

Cảm giác lạnh lẽo lan tràn khắp cơ thể.

 

Thậm chí còn lấn át cả sự nóng bỏng đang lan tràn trên da thịt.

 

Ta nhận ra người bên cạnh Bùi Dã, là nữ nhi của Thẩm thái phó, tài nữ nổi danh thiên hạ Thẩm Vân Từ.

 

Thanh tú tao nhã, học rộng tài cao.

 

Đại khái chính là “nữ chính” được nhắc tới trong những dòng bình luận kia.

 

Cũng là ánh trăng sáng mà Bùi Dã ái mộ nhưng không dám vấy bẩn.

 

“Tiểu Hầu gia, sao ngài không ở bên cạnh Khương tiểu thư?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Gió đêm se lạnh thổi qua, giúp ta tỉnh táo hơn đôi chút, cũng nghe rõ những lời hắn ta nói.

 

Vừa chán ghét vừa thờ ơ.

 

“Nàng đang hỏi Khương Túc à?”

 

“Nàng ta chỉ được cái mã, đúng là một kẻ đầu đất, bao năm nay cứ quấn lấy ta, bá đạo không cho nữ tử nào khác đến gần. Ta chán phát ngấy rồi!”

 

“Nàng ta còn muốn dựa vào việc hai nhà là thế giao để gả cho ta, làm sao ta có thể cưới nàng ta chứ?”

 

Thẩm Vân Từ, nhẹ nhàng cười một tiếng, đầy tao nhã.

 

“Tiểu Hầu gia không muốn cưới nàng ta, vậy thì ngài muốn cưới người như thế nào?”

 

Bùi Dã thu lại vẻ cà lơ phất phơ, có vài phần nghiêm túc.

 

“Ít nhất cũng phải như nàng, ung dung đoan trang, cử chỉ nhã nhặn… cưới về mới có thể tề gia nội trợ.”

 

2

 

Vừa rồi ta còn bán tín bán nghi với những dòng chữ trên không trung.

 

Vậy mà giờ đây lại tận tai nghe Bùi Dã nói ra những lời tổn thương người khác đến vậy.

 

Hốc mắt không kìm được mà nóng lên.

 

Trong lòng chua xót, nghẹn ứ đến khó chịu.

 

Dược hiệu trong cơ thể từng đợt trào dâng, không cho ta lấy một cơ hội thở dốc.

 
Sử Thượng Đệ Nhất Mật Thám
Quan Trường, Dị Giới, Quân Sự
Cuồng Long Xuất Thế
Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Trọng Sinh, Đô Thị
Nuôi Vai Ác Ở Thập Niên 80
Ngôn Tình, Xuyên Không, Sủng, Trọng Sinh, Gia Đấu, Điền Văn, Hệ Thống

Không thể tìm Bùi Dã?

 

Thật sự phải đi cầu xin người đó sao?

 

Dù nói thế nào, hắn cũng là biểu huynh ở xa của ta, lại còn là Thừa tướng cao cao tại thượng, thanh cao thoát tục như mai trong tuyết, ta chưa từng thấy hắn cúi đầu trước ai bao giờ.

 

Mỗi lần gặp hắn.

 

Cái vẻ lạnh lùng sắc bén toát ra từ người hắn khiến ta đến ngẩng đầu cũng không dám, chỉ dám khẽ gọi một tiếng “A huynh…”

 

Mà thường thì chẳng bao giờ nhận được hồi đáp.

 

Dung Ngọc Trần tựa như tuyết lạnh trên đỉnh núi kia.

 

Liệu có giống như những gì viết trong mấy cuốn sách kia, mỗi đêm đều khóc lóc gọi tên ta…

 

Tai bỗng chốc nóng bừng.

 

Máu nóng như dầu sôi gặp phải tia lửa, thiêu đốt đến tận xương tủy.

 

Ta quyết tâm, định quay người rời đi.

 

Chân vô tình giẫm lên một cành khô, tiếng “rắc” giòn tan vang lên, cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người sau rừng trúc.

 

“Ai đó?” Bùi Dã sắc bén nhìn về phía này.

 

Hốc mắt ta đỏ hoe.

 

Khó chịu mân mê vạt áo.

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Cùng Chàng Một Đời

Số ký tự: 0