Bạch Hồ Giẫm Tuyết, Ưng Đạp Nguyệt

Chương 8

Mỗi Tuần Đều Có Mưa

2025-02-28 08:00:08



Bạch Toái Tuyết biến mất rất lâu.



Ta không có thời gian tìm hắn, tai mắt của ta truyền đến tin tức——



Nhạn Trạch ngã quỵ trước kiệu của mẫu quân.



Ngày hôm sau, hắn ta được mẫu quân phong làm Thanh Xà Quân, trở thành trắc phu thứ tám mươi chín của mẫu quân, nhất thời danh tiếng vang xa.



Tứ muội ta phá lệ đến tìm ta.



Nàng ấy đứng cách mười trượng, vừa cảnh giác nhìn ta chằm chằm vừa nói: "Ngươi có biết con xà yêu đó muốn hãm hại ngươi không? Trước kia hắn đến tìm ta chính là có ý đồ này. Xưa nay ta không thích loại tiểu nhân âm hiểm này, không ngờ hắn lại đi tìm mẫu quân."



"Đa tạ tứ muội quan tâm."



Nàng ấy lập tức đỏ mặt, lỗ mũi thở phì phì: "Ta mới không phải quan tâm ngươi, ta chỉ là sợ ngươi bị người ta hãm hại thôi, hơn nữa so với đại ca, nhị ca, ta càng thích... Không, ý ta là, ta nhìn ngươi thuận mắt hơn, ngươi đừng hiểu lầm!"



Không lâu sau, lại gặp Nhạn Trạch.



Hắn ta mặc cẩm bào màu xanh lục bằng lụa, trang điểm kỹ càng, hoàn toàn phù hợp với sở thích của mẫu quân những năm gần đây.



Hắn ta hẳn là đã dùng pháp lực để tăng tuổi tác thân thể, không còn là dáng vẻ gà con nữa nhưng hai má hóp lại, bước chân không vững, không giống thanh niên khỏe mạnh bình thường.



Thu Vũ Miên Miên
Kiếm Lai
Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn
Tiên Nghịch
Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Vưu Vật - Nhi Hỉ
Ngôn Tình, Sủng

Thị nữ mặc áo trắng bên cạnh hắn ta nói: "Còn không mau hành lễ với Thanh Xà Quân?"



Hắn ta ra vẻ độ lượng miễn lễ cho ta.



Nhưng hắn ta không biết, yêu tộc chưa bao giờ có quy tắc thiếu quân hành lễ với sủng vật sao?



"Tam điện hạ có hối hận không?"



"Ta hối hận cái gì?" Ta hơi khó hiểu.



Hắn ta nghẹn lời, hung dữ trừng mắt nhìn ta: "Ta đường đường là một nam nhi đỉnh thiên lập địa, bây giờ biến thành như thế này, đều là do ngươi ban tặng! Ngươi không có chút thương xót nào sao? Uổng công ta vẫn luôn coi ngươi là sư phụ!"



"Ngươi biến thành như thế này thì liên quan gì đến ta? Không phải do chính ngươi lựa chọn con đường này sao?"



"Nếu không phải ngươi không thu nhận ta làm đồ đệ như kiếp trước, ta cần gì phải đến chỗ lão nữ nhân đó tự tiến cử bản thân chứ?"



Ta nhất thời không nói nên lời, không muốn nói thêm gì với hắn ta nữa.



"Anh Phù Quang, ta sẽ không coi ngươi là sư phụ nữa! Chúng ta cứ chờ xem, đến lúc đó ngươi đừng hối hận!"



Vài ngày sau, mẫu quân triệu kiến ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -



Vừa đến gần ta đã nhận ra trận pháp Khóa Yêu.



Trong điện không có bóng dáng mẫu quân.



Nhạn Trạch chậm rãi bước ra: "Sư phụ, bây giờ người cầu xin tha thứ còn kịp."



Ta không nói, hắn ta tức giận nói: "Ta gọi người là sư phụ lần cuối cùng, từ nay về sau, chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt!"



Chúng ta đều sẽ bị ảnh hưởng bởi trận pháp Khóa Yêu mà mất đi yêu lực, hắn ta cũng không phải đối thủ của ta, tại sao hắn ta lại tự tin như vậy?



Ta đang khó hiểu, thì thấy phía sau hắn ta có một nữ tử mặc áo trắng đi ra, dáng vẻ yểu điệu.



Chính là thị nữ hôm đó.



Nàng ta nhẹ nhàng giơ tay lên, lộ ra một khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành.



Vậy mà lại là Nguyệt Dao tiên tử.



"Nhạn Trạch công tử, lần này ngươi giúp ta bắt được Thiếu quân Ưng tộc, chúng ta nhất định sẽ không bạc đãi ngươi."



Nàng ta có thể vào sâu trong lãnh thổ yêu tộc, chắc chắn là do tiên tộc sắp xếp.


Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Tiên Hiệp, Xuyên Không, Cổ Đại, Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Dị Giới, Hệ Thống
Thanh Sơn [C]
Huyền Huyễn, Hiện Đại
Chấp Niệm - Dạ Mạn
Ngôn Tình, Ngược

Cho dù là kiếp trước hay kiếp này, thì ra Nhạn Trạch sớm đã là chó săn của tiên tộc rồi.



Nhìn khuôn mặt xinh đẹp thoát tục kia, ký ức kiếp trước ùa về trong đầu.



Nguyệt Dao tiên tử dựa vào lòng Nhạn Trạch, trong tay nghịch một viên châu tỏa sáng, nàng ta xoay xoay, dường như không quan tâm nhưng lại toát lên sự đắc ý ngập trời.



Đó là nội đan của ta.



"A Trạch, nàng ta là sư phụ của chàng đó, ta thực sự có thể nhận lấy thứ này sao?"



Nhạn Trạch cưng chiều véo mũi nàng ta: "Đã tặng cho nàng thì chính là của nàng, nàng ta sao có thể sánh bằng một sợi tóc của nàng?"



Nguyệt Dao đảo mắt: "Nghe nói lông vũ của Ưng yêu có thể chống lại tất cả nước trên thế gian, hay là chàng dệt cho ta một bộ vũ y bằng lông vũ đó nhé?"



"Nghe nói mắt của Ưng yêu có thể nhìn thấy ngàn dặm..."



"Nghe nói..."



...



Ta buộc mình phải thoát khỏi ký ức, ngẩng đầu lên liền thấy Nguyệt Dao đang tấn công ta.



Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Hồ Giẫm Tuyết, Ưng Đạp Nguyệt

Số ký tự: 0