Bạch Hồ Giẫm Tuyết, Ưng Đạp Nguyệt
Chương 1
Mỗi Tuần Đều Có Mưa
2025-02-28 08:00:08
"Phù Quang, đã chọn được ai chưa?"
Đã nhiều năm rồi ta chưa nghe thấy giọng nói của mẫu quân, trong phút chốc có chút ngỡ ngàng.
Ta ngồi ngay ngắn trên cao, nhìn những nam tử mỗi người một vẻ kiều diễm ở bên đươi.
Có người mày liễu mắt phượng, liếc mắt đưa tình, chiếc đuôi cáo trắng tinh khẽ đung đưa phía sau.
Có người cơ bắp cuồn cuộn, oai phong lẫm liệt.
Mẫu quân có vài vị trắc phu, lần này lại có thêm người mới từ các tộc gửi đến nên để ta chọn lựa một người.
Trong nháy mắt, ta nhìn thấy người quen thuộc đó giữa đám đông.
Ký ức có chút hỗn loạn.
"Sư phụ, sao người không thể giống như Nguyệt Dao?"
Ta nằm trong vũng máu, đan điền đau đớn như bị khoan thủng, cảm nhận được công lực dần dần biến mất.
Nhạc Trạch đứng từ trên cao nhìn xuống: "Từ nay về sau, người có thể làm một nữ nhân bình thường rồi."
"Từ xưa đến nay đều là nam tôn nữ ti, đây là văn hóa truyền thống."
Thu Vũ Miên Miên
Yêu tộc lấy thực lực làm trọng, nào có chuyện nam tôn nữ ti?
Sau đó, ta dần dần phát hiện ra manh mối.
Hắn ta vốn dĩ không phải yêu, hồn phách của hắn ta đến từ một dị giới phong kiến!
Mà giờ đây, hắn ta sợ hãi không dám nhìn ta, thân hình gầy yếu giữa một đám yêu ma quỷ quái càng trông lạc lõng không phù hợp.
Hắn ta là thiếu chủ của bộ tộc Thanh Xà, bị kế mẫu đưa đến đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Kiếp trước, ta vốn không có ý định chọn trắc phu nên đã chọn hắn, người ít giống trắc phu nhất.
Mẫu quân nói: "Con chắc chắn muốn hắn sao? Bộ dạng ốm yếu này, e là không hầu hạ con được đâu."
Ta kiên quyết muốn hắn ta.
Mẫu quân cho rằng ta có sở thích kỳ lạ.
Nhạn Trạch khúm núm đi theo ta về, dọc đường không dám nói một lời.
Sau đó, hắn ta như một nô bộc, cẩn thận từng li từng tí hầu hạ ta.
Một lần, có người tập kích, ta thản nhiên chắp tay đứng nhìn, biết rõ chiêu này căn bản không làm ta bị thương.
Nhưng hắn ta lại đột nhiên chắn trước người ta rồi trúng chiêu và phun ra ngụm m.á.u dài bảy thước.
Hắn ta nói với ta, ngày đó nếu ta không chọn hắn ta, sau khi hắn ta trở về sẽ lại bị đưa đến chỗ một Đại yêu khác có sở thích luyến đồng.
Hắn ta nói, mạng của hắn ta là do ta cứu, sau này sống c.h.ế.t đều là người của ta.
Hắn ta có thiên phú của Thanh Xà nhất mạch, lại một lòng trung thành, chỉ xin ta thu hắn ta làm đồ đệ.
Vì vậy, ta gật đầu.
...
Ta thoát ra khỏi dòng hồi ức.
Hừ, lời ngon tiếng ngọt, lòng lang dạ sói.
Kiếp này, ta sẽ không tin hắn ta nữa.
Đã nhiều năm rồi ta chưa nghe thấy giọng nói của mẫu quân, trong phút chốc có chút ngỡ ngàng.
Ta ngồi ngay ngắn trên cao, nhìn những nam tử mỗi người một vẻ kiều diễm ở bên đươi.
Có người mày liễu mắt phượng, liếc mắt đưa tình, chiếc đuôi cáo trắng tinh khẽ đung đưa phía sau.
Có người cơ bắp cuồn cuộn, oai phong lẫm liệt.
Mẫu quân có vài vị trắc phu, lần này lại có thêm người mới từ các tộc gửi đến nên để ta chọn lựa một người.
Trong nháy mắt, ta nhìn thấy người quen thuộc đó giữa đám đông.
Ký ức có chút hỗn loạn.
"Sư phụ, sao người không thể giống như Nguyệt Dao?"
Ta nằm trong vũng máu, đan điền đau đớn như bị khoan thủng, cảm nhận được công lực dần dần biến mất.
Nhạc Trạch đứng từ trên cao nhìn xuống: "Từ nay về sau, người có thể làm một nữ nhân bình thường rồi."
"Từ xưa đến nay đều là nam tôn nữ ti, đây là văn hóa truyền thống."
Thu Vũ Miên Miên
Yêu tộc lấy thực lực làm trọng, nào có chuyện nam tôn nữ ti?
Sau đó, ta dần dần phát hiện ra manh mối.
Hắn ta vốn dĩ không phải yêu, hồn phách của hắn ta đến từ một dị giới phong kiến!
Mà giờ đây, hắn ta sợ hãi không dám nhìn ta, thân hình gầy yếu giữa một đám yêu ma quỷ quái càng trông lạc lõng không phù hợp.
Hắn ta là thiếu chủ của bộ tộc Thanh Xà, bị kế mẫu đưa đến đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Kiếp trước, ta vốn không có ý định chọn trắc phu nên đã chọn hắn, người ít giống trắc phu nhất.
Mẫu quân nói: "Con chắc chắn muốn hắn sao? Bộ dạng ốm yếu này, e là không hầu hạ con được đâu."
Ta kiên quyết muốn hắn ta.
Mẫu quân cho rằng ta có sở thích kỳ lạ.
Nhạn Trạch khúm núm đi theo ta về, dọc đường không dám nói một lời.
Sau đó, hắn ta như một nô bộc, cẩn thận từng li từng tí hầu hạ ta.
Một lần, có người tập kích, ta thản nhiên chắp tay đứng nhìn, biết rõ chiêu này căn bản không làm ta bị thương.
Nhưng hắn ta lại đột nhiên chắn trước người ta rồi trúng chiêu và phun ra ngụm m.á.u dài bảy thước.
Hắn ta nói với ta, ngày đó nếu ta không chọn hắn ta, sau khi hắn ta trở về sẽ lại bị đưa đến chỗ một Đại yêu khác có sở thích luyến đồng.
Hắn ta nói, mạng của hắn ta là do ta cứu, sau này sống c.h.ế.t đều là người của ta.
Hắn ta có thiên phú của Thanh Xà nhất mạch, lại một lòng trung thành, chỉ xin ta thu hắn ta làm đồ đệ.
Vì vậy, ta gật đầu.
...
Ta thoát ra khỏi dòng hồi ức.
Hừ, lời ngon tiếng ngọt, lòng lang dạ sói.
Kiếp này, ta sẽ không tin hắn ta nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro