Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Giàu Nuôi Nhãi Con

Chương 169

Mộc Mộc Chi

2025-03-15 14:47:52

Tần Tĩnh Trì nghe xong lại cúi người xuống thổi một hơi bên tai nàng, cười nói: “Ừ… Vậy đợi tối… Ta lại làm loại chuyện này.”

Giang Oản Oản mở to mắt nhìn người trước mặt không hề biết xấu hổ, hoàn toàn không hiểu rốt cuộc là khâu nào xảy ra vấn đề, giờ đây người này càng ngày càng... Không biết xấu hổ!

Nàng luống cuống tay chân cầm một cây cải bắp nhặt lá vàng, trong lòng nghĩ, tối nay nhất định phải dẫn Đoàn Đoàn theo, còn phải ngủ trước mặt Đoàn Đoàn! A! Không đúng, hôm nay phải thức đến nửa đêm, đến lúc đó người này chắc chắn không còn tâm trạng làm chuyện đó!

Nghĩ đến đây, nàng gật đầu, hơi thở phào nhẹ nhõm, chu môi nhìn Tần Tĩnh Trì bên cạnh một cái, rồi lại cười.

Tần Tĩnh Trì khó hiểu nhìn người đột nhiên lại cười, vẻ mặt khó hiểu.

Chẳng được bao lâu, Lý Tuyết Trân đã dẫn theo Đoàn Đoàn cùng nhau vào bếp: "Tẩu tử, muội tới giúp tẩu đi."

Đoàn Đoàn vui vẻ nói: "Còn có Đoàn Đoàn!"

Bên ngoài sân đang làm thịt dê, Tần phụ Tần mẫu và những người khác không để cho Đoàn Đoàn đi ra ngoài nhìn nên bảo Lý Tuyết Trân trông cậu bé, một lớn một nhỏ ở bên ngoài ngồi nhàm chán, thế là đã vào đây.

Giang Oản Oản thấy đôi mắt phát sáng của hai người họ nhìn mình thì nói: "Ừ... Vậy thì giúp tẩu rửa khoai tây đi."

 Trong chậu gỗ chứa đầy khoai tây bên cạnh mà Tần Tĩnh Trì đã gọt vỏ.

“Vâng, được!”

Giang Oản Oản đổ nước nóng đang ấm trên bếp lò vào chậu gỗ, rồi nói: "Hai người ngồi trên ghế đẩu nhỏ từ từ rửa đi."

Giang Oản Oản nhìn hai người họ đều như nhìn tiểu hài tử. Tính tình Lý Tuyết Trân hoạt bát ngây thơ có thể chơi với Đoàn Đoàn rất hợp, nên mọi người nhìn nàng ấy, cũng không coi nàng ấy là người lớn.

Lý Tuyết Trân xắn tay áo cho Đoàn Đoàn, hai người bắt đầu rửa từng củ một. Chẳng bao lâu sau Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì cũng đã bày xong từng đĩa nguyên liệu tươi dành để nấu đồ ăn trên bàn dài.

“Oản Oản, chúng ta đã xử lý sạch con dê rồi, tiếp theo làm gì?”

 Giang Oản Oản nhanh chóng phủi tay, vội đi vào trong sân.

Nàng nhìn kỹ rồi bảo Tần phụ và Giang Hiền Vũ giúp bê vào bếp.

Tiếp đó cho vào chậu một lượng rượu vàng, hành, gừng, tỏi, hạt tiêu, nước tương, đường trắng, muối và các loại bột gia vị, sau đó xoa bóp toàn bộ con dê từ trong ra ngoài, rồi để sang một bên ướp trước.

Đợi ướp khoảng hai canh giờ thì dựng con dê lên, đặt lên bếp than trong sân nướng.

Tần Tĩnh Trì ở bên cạnh giúp lật nướng, Giang Oản Oản bưng một bát dầu lại, phết lên khắp các góc của con dê nướng.

Tần Tĩnh Nghiễn ở một bên nhìn, nói: "Tẩu tử, cảm giác cái này giống với xiên nướng của nhóm người Đại Ngưu ca.”

Giang Oản Oản gật đầu: “Đúng vậy! Đều giống nhau.”

Ngẫm nghĩ một lúc, Giang Oản Oản nói: “A Nghiễn, đệ và ca đệ ở đây nướng đi, giống như ta làm vừa nãy, thỉnh thoảng phết dầu là được, đợi nướng khoảng nửa canh giờ, thì đến bếp gọi ta."

“À! Được!”

Nhìn sắc trời, Giang Oản Oản ước chừng lúc này đã khoảng bốn giờ chiều, cũng nên bắt đầu xào rau, một năm chỉ có một bữa cơm tất niên, không thể qua loa được.

Đi đến bếp, ngay cả Lý Viễn và Tô Hà cũng đang giúp bóc tỏi bóc hành.

Thấy mọi thứ đã chuẩn bị xong, Giang Oản Oản liền bắc nồi lên bếp xào rau.

Bếp có hai bếp lò, Giang Oản Oản hầm xương trên một bếp lò trước, sau đó xào rau trên bếp lò bên kia.

Đoàn Đoàn và Lý Tuyết Trân hoàn toàn không giúp được gì, nên bị Tần phụ Tần mẫu và những người khác đuổi đến phòng khách ngồi.

Một lớn một nhỏ miệng nhai kẹo bưởi, má phồng lên nhìn vào bếp cùng thở dài.

Một lúc sau, Đoàn Đoàn như nhớ ra điều gì, mắt sáng lên: "Tiểu thẩm, chúng ta chơi xếp hình và rút gỗ đi! Đoàn Đoàn quên mất."

Mấy ngày trước Đoàn Đoàn chơi quá say mê nên bị Tần Tĩnh Trì tịch thu hai ngày. Hắn nghĩ đến Tết nên hôm qua mới trả lại cho tiểu tử này.

Đôi mắt Lý Tuyết Trân sáng lên gật đầu: “Được được được.”

Sau đó Đoàn Đoàn chạy lên lầu nhưng chỉ một lát sau đã ôm xếp hình và rút gỗ chạy nhanh xuống lầu.

Tiểu tử này suy nghĩ một lúc rồi đặt những đồ chơi này trên bàn nhỏ trước lò sưởi: “Tiểu thẩm mau mau tới đây, bên này ấm ấm, chúng ta chơi ở đây đi!”

Lý Viễn và Tô Hà là những người ít khi vào bếp, có nhóm người Tần phụ Tần mẫu ở đó nên hoàn toàn không giúp được gì, vì vậy không ngoài dự đoán, hai người cũng bị "đuổi" ra ngoài.

Nhìn Lý Tuyết Trân và Đoàn Đoàn đang cười ha hả trước lò sưởi, hai người nhìn nhau cũng đi qua đó ngồi xuống.

Trong bếp, từng món ăn lần lượt được dọn ra, còn con dê nướng nguyên con bên ngoài cũng đã nướng được gần nửa canh giờ.

“Tẩu tử, tẩu mau đến nhìn con dê nướng này thế nào? Có được chưa?”

Giang Oản Oản nghe giọng nói của Tần Tĩnh Nghiễn, nhanh chóng xoa tay: “Tới liền!”

Nàng liền bưng hai chiếc bình đất nhỏ đựng bột ớt ngũ vị hương và bột thì là, lại cầm một con d.a.o chặt, rồi đi ra sân.

Giang Oản Oản đặt những thứ đang bưng xuống, rồi cầm con d.a.o chặt khứa vài đường lên con cừu nướng nguyên con, sau đó lại phết dầu lên và tiếp tục nướng. Uớc chừng nướng thêm một khắc, nàng liền rắc đều bột ớt lên thịt cừu, nướng một lát, lại rắc bột thì là lên. Trong nháy mắt, mùi thì là và ớt hòa quyện với mùi thịt thơm nức bay vào trong nhà.

Đoàn Đoàn cầm một miếng ghép hình, gãi đầu, đang nghĩ xem nên đặt vào vị trí nào thì thoang thoảng ngửi thấy mùi thịt thơm, chỉ thấy mũi nhỏ của cậu bé khịt khịt, đặt miếng ghép hình xuống, rồi theo mùi hương đi ra sân.

Đương nhiên nhóm người Lý Viễn và Lý Tuyết Trân cũng ngửi thấy mùi nên đều theo Đoàn Đoàn ra sân.

Giang Oản Oản thấy họ đi ra thì cắt vài miếng thịt dê đặt vào khay: "Mau nếm thử xem mùi vị như thế nào."

Mọi người cũng lười cầm đũa, vội dùng tay cầm lấy nếm thử.

Đoàn Đoàn lo lắng duỗi tay ra thì bị Giang Oản Oản ngăn lại, lấy một miếng thổi thổi rồi mới đút cho cậu bé.

Đoàn Đoàn híp mắt nhai vài lần đã vội nuốt xuống bụng, ngay sau đó lại chớp mắt to nhìn Giang Oản Oản.

Giang Oản Oản bị cậu bé nhìn đến lòng mềm nhũn, nhanh chóng lại đút cho cậu bé một miếng nữa.

Lý Viễn và Tần Tĩnh Trì thì liên tiếp ăn vài miếng, đợi đến khi thịt trong đĩa hết sạch mới dừng tay.

Lý viễn và Tô Hà vô thức l.i.ế.m môi nhìn con dê đang được nướng nguyên con với đôi mắt sáng ngời.

Hai người Tần Tĩnh Nghiễn và Lý Tuyết Trân thẳng thắn hơn nhiều, ăn xong trong khay đã không kịp chờ đợi muốn ăn nhiều hơn.

Tần Tĩnh Nghiễn nói: "Khà khà, tẩu tử, có thể cắt cho bọn đệ thêm chút nữa được không?"

Lý Tuyết Trân cũng dùng ánh mắt mong đợi nhìn chằm chằm nàng.

Giang Oản Oản cười bất lực, nói: "Sắp ăn được rồi, trời cũng không còn sớm nữa, ta vào xào thêm hai món nữa, chúng ta có thể ăn rồi, trong nhà còn nhiều món ngon như vậy!"

Nói xong nàng lập tức chặt con dê nướng nguyên con thành vài miếng lớn cho vào một cái chậu gỗ nhỏ.

Tần Tĩnh Trì dập tắt than đang cháy hồng, rồi bê con dê nướng nguyên con theo mọi người vào nhà.

Đặt con dê nướng nguyên con vào giữa bàn ăn, Tần Tĩnh Trì lại theo Giang Oản Oản vào bếp bưng thức ăn, Lý Tuyết Trân và Tô Hà cũng theo sau bưng từng đĩa thức ăn ra.

Chỉ một lát sau, trên bàn ăn đã bày đủ các món ăn ngon, thịt kho tàu, sườn xào chua ngọt, cá hồi sốt cà chua, dồi heo trộn, gà xào sả ớt, khoai tây xào chua cay, cải xào, tôm rim dầu, lạp xưởng hấp, thịt xông khói xào giá.

Giang Oản Oản nhìn những món ăn đã xào xong, định làm thêm món bò hầm cà chua nữa là xong.

Thịt bò sau khi chần qua nước sôi thì rửa lại bằng nước lạnh, đổ một lượng dầu thích hợp vào nồi, cho đường vào thắng lên, sau đó cho thịt bò vào xào cho lên màu. Trong quá trình xào cho thêm ớt, gừng, tỏi, hoa tiêu, đại hồi, lá thơm vào xào cho thơm, sau đó cho cà chua vào xào tiếp cho đến khi ra nước, rồi cho nước sôi vào, đậy nắp nồi om.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Giàu Nuôi Nhãi Con

Số ký tự: 0