Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Giàu Nuôi Nhãi Con

Chương 154

Mộc Mộc Chi

2025-03-15 14:47:52

"Muội cảm thấy cửa tiệm có hậu viện kia không tệ, không gian của tiệm đó đủ rộng, lại là nhà hai lầu, chỉ cần ở dưới lầu bày mười cái bàn là được."

Tần Tĩnh Trì gật đầu: "Oản Oản nói đúng, bên ngoài cửa tiệm kia còn có một khu vực rộng lớn, về sau thời tiết trở nên nóng hơn, bên ngoài có thể dựng một cái lều để nướng thịt cũng được, so với bếp thoải mái hơn nhiều."

Nhưng Đại Ngưu, Tần Đắc Chính và Lý Quý đều để lộ dáng vẻ cau mày.

Ba người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, qua một hồi lâu, Đại Ngưu mới mở miệng nói: "Tĩnh Trì, Oản Oản, chúng ta cũng biết cửa tiệm kia không tệ, hơn nữa vị trí cũng rất tốt, nhưng… Nhưng có điều… Bạc trong tay chúng ta chỉ có hơn bốn trăm lượng, cũng không biết có đủ hay không, vả lại mua cửa tiệm xong, tiền trong tay chúng ta cũng không thể làm gì khác. Thậm chí còn không có tiền để mua thịt hay mua vỉ nướng mà các ngươi đã nhắc đến nữa.

Bọn họ nói cửa tiệm nhà này lớn hơn tiệm lẩu một ít, cho nên phỏng chừng cũng không thể rẻ được.”

Nghe xong, Giang Oản Oản cười nói: "Này có cái gì đâu, chúng ta vốn cũng tính bỏ tiền chung với các huynh mà, bằng không không lẽ chúng ta lấy không hai phần lợi ích."

Mấy người nghe xong, đều là trừng lớn hai mắt.

Lý Quý lắc đầu, nói: "Chuyện này sao mà được, món ăn này là muội dạy cho chúng ta, muội chỉ cần hai phần lợi ích không nói làm gì, sao lại còn ra tiền cùng nhau mua cửa hàng nữa chứ!"

 Đại Ngư và Tần Đắc Chính liên tục gật đầu.

Đại Ngưu nói: "A Quý nói đúng, sao có thể để đệ muội bỏ tiền được."

Tần Đắc Chính ở một bên suy nghĩ trong chốc lát, mở miệng nói: "Vậy thì cho các ngươi bốn phần lợi ích, các ngươi đã cho chúng ta công thức rồi, lại ra tiền mua cửa hàng nữa, nên làm như thế!"

Đại Ngưu nói: "Đúng đúng đúng, cứ như vậy đi!"

Lý Quý cũng liên tục phụ họa: "Như vậy là vừa vặn!"

Tần Tĩnh Trì lắc đầu nói: "Đều là do mọi người vất vả, chúng ta không thể đòi hỏi nhiều như vậy, cứ giống như trước đây là được rồi."

 Đại Ngưu c.h.é.m đinh chặt sắt nói: "Không, liền theo như lời A Chính nói đi, các ngươi bốn phần, ba nhà chúng ta vừa đúng mỗi nhà hai phần, cũng vừa vặn! Các ngươi không cần lại từ chối nữa, bằng không chúng ta liền mua cửa tiệm khác đi."

Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì bất đắc dĩ liếc mắt nhìn nhau.

Tần Tĩnh Trì nói: "Được rồi, vậy thì nghe theo các huynh đi."

Lý Quý vỗ vai Tần Tĩnh Trì, cười nói: “Đúng đấy, lúc chúng ta bán đậu hũ cay đó, các đệ chỉ cần hai phần lợi ích, làm hại ta kiếm được tiền mà trong lòng có chút áy náy. Vẫn cảm thấy chính mình chiếm được tiện nghi lớn lắm."

Hai người khác cũng vẻ mặt đồng ý, trước đây họ có thể kiếm nhiều bạc như thế này, mỗi ngày nhìn thấy bạc tới tay, họ cứ có cảm giác như thấy được miếng bánh từ trên trời rơi xuống vậy.

Giang Oản Oản cười nói: "Mỗi ngày các huynh vất vả như vậy, cái này cũng đều là chuyện nên làm mà."

Giang Oản Oản nhìn thấy họ không giống tươi cười giả bộ, nghĩ thầm về sau có thể sẽ dạy cho bọn họ làm những thứ khác, dù sao cũng sẽ không thiệt thòi bọn họ.

Sau khi quyết định xong, động tác của mọi người đều rất nhanh, trong ngày hôm đó đã đến huyện nha làm khế chuyển nhượng.

Ba người Đại Ngưu lấy được khế mua bán nhà về tay, trên mặt đều không khống chế được mà vui vẻ.

Hôm sau, ba người cầm theo bản vẽ vỉ nướng Giang Oản Oản đã vẽ lên huyện để làm.

Lại qua thêm hôm sau nữa, bọn họ đã mang vỉ nướng trở về, tổng cộng có hai cái vỉ nướng được làm theo yêu cầu, có lẽ miễn cưỡng đủ dùng.

Cùng ngày lấy vỉ nướng về, vừa lúc trời trong xanh, Giang Oản Oản đã làm một chút đồ nướng cho mọi người nếm thử trước ở trong sân.

Giang Oản Oản cắt thịt bò thành từng miếng nhỏ, ướp xong lại xâu thành xiên, ước chừng xâu được thành một chậu nhỏ.

Tiếp theo lại xiên thịt ba chỉ, khoai tây lát, cá viên, đậu hũ, cải trắng.

Chuẩn bị xong xuôi hết, Giang Oản Oản bắt đầu làm nước sốt, cho ngũ vị hương, ớt, hạt vừng, đậu phộng giã nhuyễn và tỏi băm nhuyễn vào chén, đổ một muỗng lớn dầu nóng vào chén, sau khi dậy lên mùi thơm thì nàng cho thêm một ít muối, hạt tiêu, đường và nước tương cho vừa ăn, cuối cùng thêm một thìa mật ong vào.

Chờ nhóm người Tần Tĩnh Trì rửa vỉ nướng sạch sẽ xong là có thể bắt đầu nướng.

Bếp nướng là kiểu dáng đơn giản nhất, phía trên là lưới sắt nhỏ, phía dưới để than, xuống chút nữa là chân đế vững chắc.

Sau khi Tần Tĩnh Trì và Đại Ngưu nhóm lửa than, Giang Oản Oản lấy chiếc bàn chải tự chế ở bên cạnh quét một lớp nước sốt thơm lên những xiên thịt bò.

Sau đó liền cầm trong tay một bó to thịt xiên đặt ở phía trên vỉ nướng chậm rãi trở mặt nướng.

Nhóm người Đại Ngưu, Tần Đắc Chính và Lý Quý cũng dẫn nương tử nhà mình đều ở một bên nhìn kỹ, bắt đầu nghiêm túc học.

Chẳng mấy chốc, trong sân tràn ngập mùi thịt thơm nồng nặc, còn có vị cay, chỉ ngửi thôi đã ứa nước miếng.

Tần Tĩnh Nghiễn ở một bên xen lẫn trong mấy tiểu tử, biểu cảm so với bọn chúng cũng không khác nhau lắm, thèm ăn!

Đoàn Đoàn nắm tay Tiểu Bảo, nuốt nước miếng không ngừng, còn không quên túm Tiểu Bảo đang muốn tiến lên lại.

"Tiểu Bảo đệ đệ, không thể qua đó đâu, đợi thêm một lúc nữa nương đã làm xong rồi."

Cẩu Đản cũng vội vàng túm lấy tay còn lại của Tiểu Bảo nhưng ánh mắt hoàn toàn dán vào mấy xiên thịt trên vỉ nướng.

Tần phụ ngửi thấy mùi đã vội bưng một chén rượu nhỏ từ sớm.

Tần Tĩnh Nghiễn nhìn những xiên thịt nóng hổi và đầy dầu mỡ, nhịn không được mở miệng nói: "Tẩu tử, còn bao lâu nữa vậy! Đệ thấy chắc là chín rồi đó."

Nhìn thấy dáng vẻ Tần Tĩnh Nghiễn háo hức muốn thử, Giang Oản Oản không khỏi cười khúc khích, phết thêm một lớp nước sốt nữa, tiếp tục trở mặt nướng thêm vài lần nữa rồi mới đặt hết xiên que ra đĩa lớn sang một bên.

"Được rồi, ăn đi."

Nói xong, nàng lập tức đưa cho mấy tiểu tử này mỗi đưa một xiên trước, còn không quên nhắc nhở nói: "Thổi một chút rồi mới ăn nhé, cẩn thận nóng."

Sau đó chính mình cũng cầm một xiên ăn.

Chỉ ăn một miếng đã khen: "Nướng ăn thật ngon, thật thích!"

Đại Ngưu đưa cho nương tử hắn ta một xâu, nói: "Mau nếm thử!"

Tần Đắc Chính rất nhanh đã ăn hết một xâu, vội vàng cầm lấy xâu tiếp theo, vừa ăn vừa nói: "Cái này còn ngon hơn đậu hũ nóng hổi của chúng ta nữa. Chờ chúng ta khai trương, chắc chắn việc kinh doanh sẽ rất phát đạt!"

Tần phụ Tần mẫu ăn thịt nướng, người thì ngẫu nhiên uống một ngụm rượu, người thì uống trà bưởi, ăn cũng rất là thoải mái.

Mấy tiểu tử ăn đến mồm miệng đầy dầu béo ngậy, Tiểu Bảo lại còn bị dính nước sốt lên mũi.

Đoàn Đoàn đứng ở bên chân Tần Tĩnh Trì, ăn từng miếng nhỏ, ngẩng đầu nói: "Ưm… Cha… Thịt này ăn thật ngon!"

Tần Tĩnh Trì ăn xong miếng thịt cuối cùng trên xiên, cúi đầu liếc mắt nhìn tiểu tử này thì nhìn thấy khóe miệng, thậm chí cả cằm đều dính nước sốt, cười khúc khích rồi bất đắc dĩ lau cho cậu bé: "Thích thì ăn nhiều thêm một chút, sao cằm cũng ăn rồi, con ăn từ từ thôi."

Đoàn Đoàn ngẩng đầu ngoan ngoãn để Tần Tĩnh Trì lau nước sốt cho, nghe hắn nói xong vui vẻ nói: "Vâng ạ…"

Giang Oản Oản ăn hết mấy xiên thịt nướng mới bắt đầu nướng những thứ khác.

Đại Ngưu và mấy người khác vội vàng ăn hết xiên thịt nướng trong tay, rồi lại vội sang vây quanh.

Đợi Giang Oản Oản đặt thịt ba chỉ nướng cháy xém vào đĩa, Đoàn Đoàn nhanh chóng kéo tay Tần Tĩnh Trì đi tới: "Cha,mau giúp Đoàn Đoàn cầm!"

Nhóm người Kim Thị thì chăm sóc mấy tiểu tử khác.

Thịt ba chỉ hôm nay mỡ rất ít, cho nên ăn vào trong miệng chỉ còn lại mùi thơm cay nồng, hoàn toàn không có cảm giác ngấy của mỡ.

Đã ăn mấy xiên thịt ba chỉ, Đại Ngưu lập tức nói: "Oản Oản, để cho chúng ta thử nướng xem."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Giàu Nuôi Nhãi Con

Số ký tự: 0