Chương 6
Zhihu
2025-03-27 09:01:12
Tôi nghi ngờ nhìn vào cổ cô ta: "Chỗ này của em sao thế? Dị ứng à?"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Em đi cạo gió với đồng nghiệp, kết quả thành ra thế này. Em cũng bực mình c.h.ế.t đi được, biết thế đã không đi."
Cạo gió?
Vậy cũng nghĩ ra được.
Tối qua tôi đã để ý thấy, Cao Triển Bằng "trồng dâu tây" trên cổ Trần Thiến. Tôi vốn còn khá tò mò, sau khi Trần Thiến về sẽ biện minh với tôi thế nào.
Không ngờ cô ta lại lấy lý do đi cạo gió để che đậy.
Trần Thiến nói với tôi vài câu rồi lấy cớ đi tắm, cầm điện thoại trốn vào nhà vệ sinh.
Thực ra là đi hỏi thăm tình hình vết thương của tình nhân cô ta.
Tôi vẫn cố nhịn không vạch trần.
Cuộc hẹn hò riêng tư được hai người lên kế hoạch tỉ mỉ gặp biến cố bất ngờ, Cao Triển Bằng bị đánh sợ rồi, lại biến thành con rùa rụt cổ, chui vào cái mai của hắn.
Ở công ty, hắn gặp Trần Thiến tuyệt đối không dám hó hé nửa lời, sợ bị người có ý đồ phát hiện. Dù sao thì hắn vẫn chưa biết, rốt cuộc ai đã mách lẻo chuyện của hắn và người yêu cũ.
Cao Triển Bằng thậm chí còn dỗ dành Trần Thiến xóa hết lịch sử trò chuyện trong điện thoại, may mà tôi đã sao lưu từ sớm.
Trần Thiến vì thái độ lại lần nữa co rúm của Cao Triển Bằng mà khó chịu ra mặt.
Người đàn ông tưởng đã nắm chắc trong tay quay đầu lại về với gia đình, tiểu tam nào mà cam tâm?
Lúc nói chuyện với Trần Thiến, tôi cố ý nhắc đến Cao Triển Bằng và vợ hắn.
"Bảo bối, hôm nay trên đường anh hình như thấy phó tổng của các em đó, ôm vợ anh ta, cực kỳ dịu dàng chu đáo, đúng là người chồng tốt!"
Tôi cứ thế khen vợ Cao Triển Bằng hết lời, khen cô ta xinh đẹp có khí chất, khen Cao Triển Bằng chăm sóc vợ chu đáo, là người chồng tốt.
Trần Thiến tức đến méo cả miệng, nhưng lại không thể để lộ sơ hở nào trước mặt tôi.
Cô ta liên tục nhắn tin WeChat ép hỏi Cao Triển Bằng: "Anh rốt cuộc muốn em đợi đến bao giờ? Em không muốn lén lút nữa!"
14
Vài ngày sau màn kịch bắt gian, tiệc cuối năm của công ty Trần Thiến sắp diễn ra.
Tiệc được tổ chức tại một khách sạn năm sao, cô ta còn có một tiết mục đơn ca.
Tôi xung phong giúp cô ta chuẩn bị video nền sân khấu cho phần biểu diễn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Một ngày trước tiệc cuối năm, tôi gọi điện cho bố mẹ Trần Thiến.
"Chú dì ơi, ngày mai con định cầu hôn Thiến Thiến, hai người có thể đến làm chứng được không ạ?"
"Được chứ, không vấn đề gì!"
"Con muốn tạo bất ngờ cho cô ta, nên hai người tuyệt đối đừng nói lộ ra nhé."
"Ha ha ha, chắc chắn rồi. À mà Tiểu Chu, chuyện công việc của Trần Dũng..."
"Con bận quá quên mất chưa nói với chú dì, bạn con nói nể mặt con nên đã đồng ý rồi. Dù sao Trần Dũng cũng là em vợ tương lai của con, chẳng phải như em trai ruột sao ạ."
"Ôi chao! Tiểu Chu à, vẫn là nhờ cháu! Hôm nào chúng tôi dẫn thằng nhóc Trần Dũng đến cảm ơn cháu!"
Bố mẹ Trần Thiến cảm ơn tôi rối rít, tôi nói đều là người nhà cả, đó là chuyện nên làm mà.
Từ đầu đến cuối tôi chỉ nhấn mạnh một điểm: Tôi và Trần Thiến sắp kết hôn, nên giúp đỡ Trần Dũng là điều hiển nhiên.
Nói cách khác, nếu tôi và Trần Thiến không kết hôn được, thì em trai cô ta chẳng có một xu quan hệ nào với tôi cả.
Bố mẹ Trần Thiến chìm đắm trong niềm vui khôn xiết, chỉ mong tôi và Trần Thiến kết hôn ngay lập tức.
Tôi thậm chí còn nghe nói, dạo này bố mẹ cô ta còn dẫn em trai cô ta đi xem nhà rồi.
Cứ vui đi.
Bây giờ vui vẻ bao nhiêu, lúc biết sự thật sẽ thất vọng bấy nhiêu, tất cả những điều này, đều do cô con gái cưng của hai người gây ra.
Ngày hôm sau, Trần Thiến cố tình dậy sớm trang điểm, làm tóc mất hai tiếng đồng hồ, sau đó mang theo bộ lễ phục đắt tiền lộng lẫy lên đường.
Tôi không cần hỏi cũng biết cô ta đang nghĩ gì.
Tiệc cuối năm của công ty cô ta, các lãnh đạo cấp cao đều sẽ dẫn theo gia đình đến dự, Trần Thiến đây là đang dồn hết sức để đọ sức với vợ Cao Triển Bằng trước mặt hắn.
Tôi đưa Trần Thiến đến khách sạn, sau đó cũng lén lút lẻn vào.
Sảnh khách sạn đủ lớn, tôi trốn ở góc khuất nhất giả vờ gọi điện thoại, nhân viên phục vụ đều tưởng tôi cũng là người của công ty này, không ai hỏi han gì thêm.
Sau khi tiệc cuối năm chính thức bắt đầu, sếp và các phó tổng lần lượt lên sân khấu phát biểu.
Đến lượt Cao Triển Bằng, tôi gửi một tin nhắn cho vợ hắn.
"Một người đàn ông xuất sắc như Cao tổng xứng đáng với người phụ nữ tốt hơn. Tình cảm hết rồi là hết, ép dầu ép mỡ ai nỡ ép duyên, chị nghĩ dưa chín ép có ngọt không? Lúc anh ta ôm tôi nói chị là một bà vợ già mặt vàng vừa đanh đá vừa nhàm chán, tôi thực sự thấy chị rất đáng thương. Hôm nay có tiết mục của tôi, hy vọng chị mở to mắt ra mà xem cho kỹ, là chị xứng với anh ấy, hay tôi xứng hơn!"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Em đi cạo gió với đồng nghiệp, kết quả thành ra thế này. Em cũng bực mình c.h.ế.t đi được, biết thế đã không đi."
Cạo gió?
Vậy cũng nghĩ ra được.
Tối qua tôi đã để ý thấy, Cao Triển Bằng "trồng dâu tây" trên cổ Trần Thiến. Tôi vốn còn khá tò mò, sau khi Trần Thiến về sẽ biện minh với tôi thế nào.
Không ngờ cô ta lại lấy lý do đi cạo gió để che đậy.
Trần Thiến nói với tôi vài câu rồi lấy cớ đi tắm, cầm điện thoại trốn vào nhà vệ sinh.
Thực ra là đi hỏi thăm tình hình vết thương của tình nhân cô ta.
Tôi vẫn cố nhịn không vạch trần.
Cuộc hẹn hò riêng tư được hai người lên kế hoạch tỉ mỉ gặp biến cố bất ngờ, Cao Triển Bằng bị đánh sợ rồi, lại biến thành con rùa rụt cổ, chui vào cái mai của hắn.
Ở công ty, hắn gặp Trần Thiến tuyệt đối không dám hó hé nửa lời, sợ bị người có ý đồ phát hiện. Dù sao thì hắn vẫn chưa biết, rốt cuộc ai đã mách lẻo chuyện của hắn và người yêu cũ.
Cao Triển Bằng thậm chí còn dỗ dành Trần Thiến xóa hết lịch sử trò chuyện trong điện thoại, may mà tôi đã sao lưu từ sớm.
Trần Thiến vì thái độ lại lần nữa co rúm của Cao Triển Bằng mà khó chịu ra mặt.
Người đàn ông tưởng đã nắm chắc trong tay quay đầu lại về với gia đình, tiểu tam nào mà cam tâm?
Lúc nói chuyện với Trần Thiến, tôi cố ý nhắc đến Cao Triển Bằng và vợ hắn.
"Bảo bối, hôm nay trên đường anh hình như thấy phó tổng của các em đó, ôm vợ anh ta, cực kỳ dịu dàng chu đáo, đúng là người chồng tốt!"
Tôi cứ thế khen vợ Cao Triển Bằng hết lời, khen cô ta xinh đẹp có khí chất, khen Cao Triển Bằng chăm sóc vợ chu đáo, là người chồng tốt.
Trần Thiến tức đến méo cả miệng, nhưng lại không thể để lộ sơ hở nào trước mặt tôi.
Cô ta liên tục nhắn tin WeChat ép hỏi Cao Triển Bằng: "Anh rốt cuộc muốn em đợi đến bao giờ? Em không muốn lén lút nữa!"
14
Vài ngày sau màn kịch bắt gian, tiệc cuối năm của công ty Trần Thiến sắp diễn ra.
Tiệc được tổ chức tại một khách sạn năm sao, cô ta còn có một tiết mục đơn ca.
Tôi xung phong giúp cô ta chuẩn bị video nền sân khấu cho phần biểu diễn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Một ngày trước tiệc cuối năm, tôi gọi điện cho bố mẹ Trần Thiến.
"Chú dì ơi, ngày mai con định cầu hôn Thiến Thiến, hai người có thể đến làm chứng được không ạ?"
"Được chứ, không vấn đề gì!"
"Con muốn tạo bất ngờ cho cô ta, nên hai người tuyệt đối đừng nói lộ ra nhé."
"Ha ha ha, chắc chắn rồi. À mà Tiểu Chu, chuyện công việc của Trần Dũng..."
"Con bận quá quên mất chưa nói với chú dì, bạn con nói nể mặt con nên đã đồng ý rồi. Dù sao Trần Dũng cũng là em vợ tương lai của con, chẳng phải như em trai ruột sao ạ."
"Ôi chao! Tiểu Chu à, vẫn là nhờ cháu! Hôm nào chúng tôi dẫn thằng nhóc Trần Dũng đến cảm ơn cháu!"
Bố mẹ Trần Thiến cảm ơn tôi rối rít, tôi nói đều là người nhà cả, đó là chuyện nên làm mà.
Từ đầu đến cuối tôi chỉ nhấn mạnh một điểm: Tôi và Trần Thiến sắp kết hôn, nên giúp đỡ Trần Dũng là điều hiển nhiên.
Nói cách khác, nếu tôi và Trần Thiến không kết hôn được, thì em trai cô ta chẳng có một xu quan hệ nào với tôi cả.
Bố mẹ Trần Thiến chìm đắm trong niềm vui khôn xiết, chỉ mong tôi và Trần Thiến kết hôn ngay lập tức.
Tôi thậm chí còn nghe nói, dạo này bố mẹ cô ta còn dẫn em trai cô ta đi xem nhà rồi.
Cứ vui đi.
Bây giờ vui vẻ bao nhiêu, lúc biết sự thật sẽ thất vọng bấy nhiêu, tất cả những điều này, đều do cô con gái cưng của hai người gây ra.
Ngày hôm sau, Trần Thiến cố tình dậy sớm trang điểm, làm tóc mất hai tiếng đồng hồ, sau đó mang theo bộ lễ phục đắt tiền lộng lẫy lên đường.
Tôi không cần hỏi cũng biết cô ta đang nghĩ gì.
Tiệc cuối năm của công ty cô ta, các lãnh đạo cấp cao đều sẽ dẫn theo gia đình đến dự, Trần Thiến đây là đang dồn hết sức để đọ sức với vợ Cao Triển Bằng trước mặt hắn.
Tôi đưa Trần Thiến đến khách sạn, sau đó cũng lén lút lẻn vào.
Sảnh khách sạn đủ lớn, tôi trốn ở góc khuất nhất giả vờ gọi điện thoại, nhân viên phục vụ đều tưởng tôi cũng là người của công ty này, không ai hỏi han gì thêm.
Sau khi tiệc cuối năm chính thức bắt đầu, sếp và các phó tổng lần lượt lên sân khấu phát biểu.
Đến lượt Cao Triển Bằng, tôi gửi một tin nhắn cho vợ hắn.
"Một người đàn ông xuất sắc như Cao tổng xứng đáng với người phụ nữ tốt hơn. Tình cảm hết rồi là hết, ép dầu ép mỡ ai nỡ ép duyên, chị nghĩ dưa chín ép có ngọt không? Lúc anh ta ôm tôi nói chị là một bà vợ già mặt vàng vừa đanh đá vừa nhàm chán, tôi thực sự thấy chị rất đáng thương. Hôm nay có tiết mục của tôi, hy vọng chị mở to mắt ra mà xem cho kỹ, là chị xứng với anh ấy, hay tôi xứng hơn!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro