Tướng Quân Gia Có Tiểu Ma Vương
Chương 19
Team Trà Đào Cam Sả S7
2025-03-28 14:21:34
Cuộc chiến diễn ra càng thêm ác liệt. Quân Man tộc như nước lũ tràn vào, nhưng bị quân triều đình đẩy lùi quyết liệt. Tần Phong vẫn kiên cường chiến đấu, bảo vệ Chung Nhạc Ninh không rời nửa bước.
“Tần Phong, ngươi mau đưa ta rời khỏi đây. Không thể để quân Man tộc chiếm được cửa ải Thiên Môn.” Chung Nhạc Ninh nói, giọng nói yếu ớt. Nàng biết rằng, với tình trạng hiện tại của mình, nàng chỉ là gánh nặng cho Tần Phong và quân đội.
“Không! Ta sẽ không bỏ nàng lại.” Tần Phong kiên quyết nói. Hắn không thể để Chung Nhạc Ninh ở lại chốn hiểm nguy này.
“Nghe ta, Tần Phong. Đây là mệnh lệnh!” Chung Nhạc Ninh nói, giọng nói cứng rắn.
Tần Phong nhìn Chung Nhạc Ninh, ánh mắt đầy đau đớn. Hắn biết nàng nói đúng, nhưng hắn không nỡ rời xa nàng.
“Khinh Nhi, mau đưa Chung tướng quân rời khỏi đây.” Tần Phong ra lệnh cho Khinh Nhi.
Khinh Nhi gật đầu, dìu Chung Nhạc Ninh leo lên ngựa. Tần Phong che chở cho họ rời khỏi chiến trường.
Nhìn bóng dáng Chung Nhạc Ninh biến mất, Tần Phong quay lại chiến đấu với quyết tâm càng lớn. Hắn phải chiến đấu để bảo vệ nàng, bảo vệ đất nước.
Chung Nhạc Ninh được Khinh Nhi đưa về trại, lập tức được thái y điều trị. May mắn thay, mũi tên chỉ sượt qua vai, không trúng chỗ hiểm. Tuy nhiên, nàng vẫn bị thương nặng, cần thời gian nghỉ ngơi để hồi phục.
Tin tức Chung Nhạc Ninh bị thương truyền đến tai Chung Thiên Hào. Ông vô cùng lo lắng, lập tức cử người đến chăm sóc con gái.
Trong những ngày nằm dưỡng thương, Chung Nhạc Ninh không ngừng nghĩ đến Tần Phong. Nàng lo lắng cho sự an toàn của hắn, mong hắn bình an vô sự.
Tần Phong sau khi đánh lui quân Man tộc, lập tức đến thăm Chung Nhạc Ninh. Nhìn thấy nàng an toàn, hắn mới yên tâm.
“Nàng sao rồi?” Tần Phong hỏi, giọng nói đầy lo lắng.
“Ta không sao. Chỉ là vết thương nhỏ thôi.” Chung Nhạc Ninh mỉm cười yếu ớt.
Tần Phong nhìn Chung Nhạc Ninh, trong lòng dâng trào cảm xúc. Hắn muốn nói với nàng rằng, hắn yêu nàng, nhưng hắn lại không dám.
“Nàng nghỉ ngơi cho tốt. Ta sẽ ở bên cạnh bảo vệ nàng.” Tần Phong nói.
“Tần Phong, ngươi mau đưa ta rời khỏi đây. Không thể để quân Man tộc chiếm được cửa ải Thiên Môn.” Chung Nhạc Ninh nói, giọng nói yếu ớt. Nàng biết rằng, với tình trạng hiện tại của mình, nàng chỉ là gánh nặng cho Tần Phong và quân đội.
“Không! Ta sẽ không bỏ nàng lại.” Tần Phong kiên quyết nói. Hắn không thể để Chung Nhạc Ninh ở lại chốn hiểm nguy này.
“Nghe ta, Tần Phong. Đây là mệnh lệnh!” Chung Nhạc Ninh nói, giọng nói cứng rắn.
Tần Phong nhìn Chung Nhạc Ninh, ánh mắt đầy đau đớn. Hắn biết nàng nói đúng, nhưng hắn không nỡ rời xa nàng.
“Khinh Nhi, mau đưa Chung tướng quân rời khỏi đây.” Tần Phong ra lệnh cho Khinh Nhi.
Khinh Nhi gật đầu, dìu Chung Nhạc Ninh leo lên ngựa. Tần Phong che chở cho họ rời khỏi chiến trường.
Nhìn bóng dáng Chung Nhạc Ninh biến mất, Tần Phong quay lại chiến đấu với quyết tâm càng lớn. Hắn phải chiến đấu để bảo vệ nàng, bảo vệ đất nước.
Chung Nhạc Ninh được Khinh Nhi đưa về trại, lập tức được thái y điều trị. May mắn thay, mũi tên chỉ sượt qua vai, không trúng chỗ hiểm. Tuy nhiên, nàng vẫn bị thương nặng, cần thời gian nghỉ ngơi để hồi phục.
Tin tức Chung Nhạc Ninh bị thương truyền đến tai Chung Thiên Hào. Ông vô cùng lo lắng, lập tức cử người đến chăm sóc con gái.
Trong những ngày nằm dưỡng thương, Chung Nhạc Ninh không ngừng nghĩ đến Tần Phong. Nàng lo lắng cho sự an toàn của hắn, mong hắn bình an vô sự.
Tần Phong sau khi đánh lui quân Man tộc, lập tức đến thăm Chung Nhạc Ninh. Nhìn thấy nàng an toàn, hắn mới yên tâm.
“Nàng sao rồi?” Tần Phong hỏi, giọng nói đầy lo lắng.
“Ta không sao. Chỉ là vết thương nhỏ thôi.” Chung Nhạc Ninh mỉm cười yếu ớt.
Tần Phong nhìn Chung Nhạc Ninh, trong lòng dâng trào cảm xúc. Hắn muốn nói với nàng rằng, hắn yêu nàng, nhưng hắn lại không dám.
“Nàng nghỉ ngơi cho tốt. Ta sẽ ở bên cạnh bảo vệ nàng.” Tần Phong nói.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro