Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ

Cố ý khi dễ

Cẩm Hồng Loan

2025-03-27 10:30:04

Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)

Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.

 

"Nếu Ngũ muội cảm thấy ngại, vậy thì ta sẽ xin muội một món đồ, muội có đồng ý không?"

 

Ánh mắt Hạ Trì Uyển lóe lên một tia sáng, chỉ là Hạ Vũ Hân đang chìm trong suy nghĩ nên không hề để ý.

 

"Haha, chỉ cần muội có, chỉ cần Nhị tỷ mở lời, muội nhất định dâng lên bằng cả hai tay."

 

Hạ Vũ Hân lập tức nói.

 

"Vậy thì tốt. Ta thấy chuỗi san hô trên tay muội đẹp lắm, không biết muội có thể nhường lại cho ta không?"

 

Vừa nghe nhắc đến chuỗi san hô, Hạ Vũ Hân lập tức rụt tay lại, muốn giấu chuỗi hạt đi.

 

Hạ Trì Uyển cười, "Nhìn bộ dạng căng thẳng của muội kìa, ta chỉ thuận miệng nói thôi mà."

 

Nàng lắc đầu, ánh mắt đầy thâm ý nhìn Hạ Vũ Hân.

 

"Xem ra, trong lòng Ngũ muội, ta còn không bằng một chuỗi hạt rồi."

 

Sắc mặt Hạ Vũ Hân tái nhợt, giọng nói yếu ớt:

 

"Thật ra chuỗi san hô này cũng chỉ là một món trang sức bình thường, không hề quý giá. Nếu tặng Nhị tỷ, e là sẽ có phần sơ sài."

 

"Chỉ là... muội đã đeo nó lâu rồi, cũng có chút tình cảm, nếu Nhị tỷ thích thứ khác của muội, muội nhất định không do dự mà tặng."

 

Hạ Trì Uyển lắc đầu, "Hóa ra Ngũ muội có tình cảm sâu nặng với chuỗi hạt này như vậy. Nếu đã thế, ta cũng không muốn làm khó muội."

 

"Sau này muội ít đến đây thôi, tránh cho mỗi lần ta gặp muội lại nhớ rằng, trong mắt muội, ta còn không bằng một chuỗi hạt."

 

Nét mặt Hạ Trì Uyển trầm xuống, rõ ràng là có ý tiễn khách.

 

Hạ Vũ Hân nghẹn lời, tức đến phát run.

 

"Nhị tỷ đừng giận, hay là tỷ đến phòng muội chọn đi, chỉ cần tỷ thích thứ gì, muội nhất định sẽ tặng."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Hạ Trì Uyển vẫn lắc đầu.

 

"Ta chỉ thuận miệng nói, không ngờ trong mắt Ngũ muội, ta lại thành người tham lam rồi."

 

"Châu báu trân quý, trong của hồi môn của mẫu thân ta có rất nhiều, ta nhắc đến chỉ vì muốn nhận tấm lòng của muội mà thôi."

 

Nàng dứt khoát không thèm nhìn Hạ Vũ Hân nữa, sắc mặt cũng không còn hòa nhã.

 

"Ngũ muội không cần lo, nếu muội không muốn, ta cũng sẽ không ép muội phải chia tay món đồ yêu thích."

 

"Nhị tỷ..." Hạ Vũ Hân muốn giải thích, nhưng không biết nên bắt đầu từ đâu.

 

"Được rồi, Ngũ muội, cũng không còn sớm nữa, muội về đi."

 

Giọng điệu Hạ Trì Uyển kiên quyết.

 

Nếu Hạ Vũ Hân còn tiếc chuỗi san hô này, vậy thì sau này cũng đừng nhắc đến cái gì gọi là tỷ muội tình thâm nữa.

 

"Đã vậy, nếu Nhị tỷ thích đến vậy, thì tặng tỷ cũng có sao!"

 

Hạ Vũ Hân cắn răng, tựa như c.h.é.m đứt cánh tay mình, tháo chuỗi san hô xuống, ném vào tay Hạ Trì Uyển, sau đó hậm hực quay người rời đi.

 

Hạ Trì Uyển khẽ cười, chậm rãi đeo chuỗi san hô vẫn còn hơi ấm của Hạ Vũ Hân lên cổ tay mình.

 

Bão Cầm và Thạch Tâm đưa mắt nhìn nhau, không hiểu vì sao tiểu thư nhà mình lại nhất quyết đòi cho bằng được chuỗi hạt bình thường này.

 

Tối hôm đó, vừa nhìn thấy Hạ Bá Nhiên, Hạ Trì Uyển liền cười rạng rỡ, cố tình làm như không thấy Hạ Phù Dung đứng bên cạnh.

 

Nàng giơ tay trái lên, khẽ vẫy trước mặt Hạ Bá Nhiên.

 

"Phụ thân, người xem có đẹp không? Đây là Ngũ muội tặng nữ nhi đấy."

 

Đối diện với sự nhiệt tình của nàng, trong lòng Hạ Bá Nhiên lại có chút bức bối.

 

Vài ngày trước, người đối chọi gay gắt với ông chính là Hạ Trì Uyển, nhưng hôm nay lại làm như chưa từng có chuyện gì xảy ra, vẫn tự nhiên như trước kia.

 

Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)

Hạ Bá Nhiên phát hiện, ông hoàn toàn không hiểu được nữ nhi này rốt cuộc đang nghĩ gì.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ

Số ký tự: 0