Trả Thù Cho Tỷ Tỷ

Chương 9

Mạn Vô

2025-03-26 14:16:57

Lúc nàng ngước mắt, sắc mặt bỗng nhiên lãnh đạm.

Nàng ta dùng khăn tay gói kỹ thanh đao, hành lễ cáo lui: "Người không vì mình, trời tru đất diệt, ta đáp ứng ngươi, cũng xin ngươi hết lòng tuân thủ hứa hẹn, thả cho ta một con đường sống."

Thái hậu có chết cũng sẽ không nghĩ tới, có một ngày, bà ta sẽ bị trói vào cột.

Đỗ Hằng cầm lưỡi d.a.o hướng đến gần bà: "Cô mẫu, con xin lỗi, nếu không phải do người giật dây khiến con đi mưu hại Vân Nhiễm, con cũng sẽ không rơi vào kết cục như hiện tại. Muốn trách thì trách tâm địa của người quá ác độc." 

Thái hậu không dám tin nhìn qua Đỗ Hằng: "Hằng nhi, có phải là Vân Nhiễm cử ngươi đến? Ngươi sao lại có thể tin vào lời người ngoài, đem đao nhắm vào người một nhà chứ? Ngươi thật là hồ đồ!" 

Đỗ Hằng hừ lạnh: "Việc hồ đồ nhất ta từng làm qua, chính là cam tâm tình nguyện để bà lợi dụng, để bản thân trở thành dáng vẻ người không ra người quỷ không ra quỷ, ai ai cũng đều muốn sống, ta là làm việc để bản thân mình có thể sống sót, sao có thể xem như hồ đồ chứ?" 

"Ngươi...Ngươi đừng tới đây! Ai gia cho dù phải chết, cũng không muốn chịu hình phạt lăng trì, chi bằng ngươi cứ dùng một đao mà g.i.ế.c ai gia!" Thái hậu bởi vì lo sợ, toàn thân run rẩy.

Đỗ Hằng dùng khăn tay lau sạch lấy lưỡi dao, ngắm nghía thân thể của Thái hậu: "Cô mẫu, con cũng muốn một đao g.i.ế.c người lắm, nhưng Vân Nhiễm nói phải khoét đủ ba ngàn sáu trăm đao, mới có thể thả con xuất cung, nên bắt đầu khoét từ đâu mới tốt đây?" 

Nàng ta nói, ánh mắt khóa chặt tại mu bàn tay Thái hậu, hung hăng níu lấy cánh tay Thái hậu, dùng lưỡi d.a.o khoét xuống lớp da.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

"Aaaaa…" 

Thái hậu thét lên, đau đến rơi nước mắt.

Đây mới chỉ là bắt đầu, bà ta sẽ phải trải qua từng đao lăng trì, mà nhớ tới hương sư trước kia từng bị bà hạ lệnh đem đi lăng trì.

Không thể không nói, cách c.h.ế.t này, là Thái hậu tự chọn cho mình.

Lúc Đỗ Hằng vừa khoét được mấy trăm đao, liền nhịn không được mà nôn thốc nôn tháo.

Hai tay nàng ta run rẩy, dường như không còn cầm được lưỡi dao: "Cô mẫu, kẻ bị người hạ lệnh đi lăng trì, không phải ít? Làm sao người lại có thể tàn nhẫn như vậy?" 

Hình phạt lăng trì không nguy hiểm đến tính mạng, Thái hậu muốn sống không được, muốn c.h.ế.t cũng không xong, đau đến không còn sức lực nói chuyện.

Giờ khắc này, bà ta hối hận sao?

Sắc mặt bà ác độc, nhổ một bãi nước bọt về phía Đỗ Hằng, dùng hết sức lực còn sót lại chửi mắng ta: “Vân Nhiễm, ai gia không hối hận khi g.i.ế.c tỷ tỷ ngươi, ai gia chỉ hận vì xuống tay với ngươi quá chậm! Sớm biết như thế, hôm đó tại mật thất, ai gia nên để Quế ma ma một đao g.i.ế.c ngươi. Tiện nhân, ngươi nhất định c.h.ế.t không yên thân!" 

Đỗ Hằng cơ bản không muốn tiếp tục khoét, nhưng nàng vừa nghe thấy những lời Thái hậu nói, liền giơ lưỡi d.a.o lên.

Từng mảnh từng mảnh thịt bị cắt đứt xuống, được bỏ vào một cái bình lớn ướp gia vị đồ chua.

Đến lúc đó, ta sẽ cho người bỏ đầy hương liệu vào bình, đem t.h.i t.h.ể bà ta, m.á.u xương đều ướp gia vị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Mười năm sau, sẽ có được một vò hương mỹ nhân thượng hạng.

Ta rốt cục cũng báo thù được cho tỷ tỷ của ta!

Sau khi Thái hậu c.h.ế.t đi, Tần Cửu Xuyên đưa toàn bộ chứng cứ phạm tội của bà ta bố cáo thiên hạ.

Thái hậu trở thành độc phụ trong miệng bách tính, lưu tiếng xấu muôn đời.

Tần Cửu Xuyên truy phong mẹ đẻ của hắn Thẩm Vân làm Thái hậu.

Mặc kệ hắn là do Thẩm Vân sinh ra, hay là do họ Đỗ sinh ra, thì hắn đều là cốt nhục của Tiên Hoàng, trong thân thể chảy xuôi huyết mạch Hoàng gia.

Ta theo ước định, thả Đỗ Hằng rời hoàng cung.

Ba tháng sau, vào ngày giỗ của Tiên Hoàng , ta theo Tần Cửu Xuyên đến chùa tế bái Tiên Hoàng.

Chùa đã sớm đổi sư trụ trì mới.

Tần Cửu Xuyên ở Phật điện thương nghị chuyện quan trọng cùng trụ trì.

Tỳ nữ Trúc Âm dìu ta về phía sau viện nghỉ ngơi: "Nương nương, cẩn thận bậc thang." 

Trên bậc thang, có vị lão tăng quét rác gánh theo thùng nước đi qua.

Nước trong thùng không cẩn thận văng tung tóe ướt y phục của ta.

Trúc Âm răn dạy lão tăng quét rác: "Ngươi không có mắt sao? Trông thấy nương nương còn không biết tránh đường?" 

Lão tăng quét rác vội vàng quỳ xuống nhận tội, hắn cụp đôi mắt nói: "Nương nương tha mạng, tiểu nhân là không cố ý đắc tội." 

Vị lão tăng quét rác này khuôn mặt lạ lẫm, đã sớm không phải vị trước kia, vốn dĩ vị kia trong lúc đào tẩu, đã bị vạn tiễn xuyên tâm mà chết.

"Thôi, lui ra đi." Ta cho lão tăng quét rác lui xuống.

Trúc Âm dìu ta đến sương phòng thay quần áo.

Sương phòng trước kia bị đốt thành tro bụi đã được tu sửa lại, trước khi tu sửa, cũng là do Tần Cửu xuyên tự mình nhìn qua bản vẽ, ta cũng ở bên cho hắn vài góp ý.

Trong chùa này vốn thờ phụng liệt tổ liệt tông vương triều Tần thị, Tần Cửu xuyên hàng năm đều sẽ đến tế bái mấy lần.

Sau khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn lần trước, mọi chi tiết nhỏ nhất đều không thể bỏ qua.

Những chi tiết cất giấu bên trong bản vẽ, đến cả sư trụ trì cũng không biết.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trả Thù Cho Tỷ Tỷ

Số ký tự: 0