Trả Thù Cho Tỷ Tỷ

Chương 8

Mạn Vô

2025-03-26 14:16:57

Tần Cửu Xuyên để Thái hậu ở ngoài điện chờ trọn vẹn một canh giờ.

Thái hậu không thể nhịn được nữa, không để ý tỳ nữ cùng thị vệ ra sức ngăn cản, vọt thẳng tiến vào tẩm cung.

Bà ta thấy ta đang nằm trên giường Tần Cửu Xuyên, sắc mặt đỏ trắng đan xen: "Xuyên nhi, mẫu hậu có lời muốn nói với con, con để Nhiễm tần lui xuống trước đi." 

Tần Cửu Xuyên nhìn Thái hậu, thái độ lạnh lẽo cứng rắn vô cùng: "Vân Nhiễm cũng không phải là người ngoài, Thái hậu muốn nói gì, thì cứ nói thẳng." 

Thái hậu bất ngờ, Tần Cửu Xuyên ngay cả hai từ mẫu hậu cũng không gọi.

Bà ta chưa từng bị Tần Cửu Xuyên đối xử như vậy bao giờ, tức giận đến ho suyễn vài tiếng, giọng nói đục ngầu: "Bên người ai gia không thể không có Quế ma ma hầu hạ, con đưa Quế ma ma đi đâu rồi?" 

Tần Cửu Xuyên lạnh nhạt nói: "Trẫm đã sai người dìm bà ta xuống Thái Hồ, Thái hậu nếu là muốn tìm hài cốt của bà ta, vậy cứ đi đến Thái Hồ mà tìm." 

"Cái gì...Ngươi dám..." Thái hậu tức giận đến suýt nữa đứng không vững, được tỳ nữ đỡ lấy, "Cửu Xuyên, ngươi đang lừa gạt mẫu hậu sao? Ngươi trước kia vốn luôn kính trọng mẫu hậu, coi như Quế ma ma có tội, không phải cũng sẽ chờ mẫu hậu trở về định đoạt ư?" 

"Đúng vậy, trẫm trước nay kính trọng mẫu hậu." Tần Cửu Xuyên mắt nhìn Thái hậu, hỏi lại, "Nhưng người đáng được trẫm kính trọng sao? Người xứng với hai chữ mẫu hậu sao?" 

Thái hậu hơi ngạc nhiên: "Xuyên nhi, ngươi nói lời này là có ý gì?" 

Tần Cửu Xuyên nói thẳng: "Toàn bộ những việc làm táng tận lương tâm do người làm ra kia, Quế ma ma đã nói hết với trẫm, người thật sự khiến trẫm rất thất vọng." 

Thái hậu lảo đảo một cái, hô hấp khó khăn, không ngờ rơi vào hôn mê bất tỉnh.

Ngày kế tiếp, lúc trời vừa hừng đông, t.h.i t.h.ể Quế ma ma được người ta vớt ra từ Thái Hồ.

Đao phủ bên cạnh thái hậu, cuối cùng cũng không thể tiếp tục hại người được nữa rồi.

Thái hậu lâm trọng bệnh, Hoàng đế giam lỏng bà ta, cắt giảm cung nhân bên cạnh, cũng không cho phép Thái y viện kê đơn thuốc.

Trong vòng một đêm Thái hậu thất thế, tiền triều nghị luận ầm ĩ, trách cứ Hoàng đế bất hiếu.

Mẫu tộc của Thái hậu rất có uy lực trong triều, bọn họ tạo áp lực cho Hoàng thượng, bắt Hoàng thượng đưa ra một lời giải thích, vì sao lại đối xử với Thái hậu như thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Đáng tiếc Tần Cửu Xuyên cũng không phải là loại hoàng đế bù nhìn, hắn trên triều đình nói một không nói hai, sát phạt quyết đoán, không hề bị đám đại thần kiềm chế.

Tần Cửu Xuyên tước bỏ đi chức quan trong triều của nhiều người trong tộc họ Đỗ, đày đi biên cương.

Văn võ bá quan gặp phải thái độ quả quyết của Hoàng đế như vậy, cũng không dám nói thêm điều gì, sợ rước họa vào thân, tai bay vạ gió.

Thời gian Thái hậu sống trong cung trôi qua cực kỳ đau khổ, Thọ An cung so với lãnh cung còn thê lương hơn mấy phần.

Bà ta dù chưa bị đoạt đi chức vị Thái hậu, thế nhưng giờ cũng chỉ là hữu danh vô thực.

Mẫu tộc của Đỗ Hằng thất thế, không có Thái hậu làm chỗ dựa, nàng ta ở tại hậu cung nửa bước khó đi.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Đỗ Hằng đến Vân Nhiễm cung cầu kiến ta, nàng ta lúc này, trên mặt quấn băng gạc, không dám lấy diện mạo thật gặp người khác.

Nghe nói, dưới lớp khăn che mặt, là vết sẹo vặn vẹo, thê thảm đến mức không nỡ nhìn mặt.

Ta biết Đỗ Hằng hận ta, nhưng nàng ta không dám biểu hiện ra ngoài.

Nàng ta quỳ xuống cầu xin ta: "Vân Nhiễm, ta hiện tại đã trở thành một tên phế nhân, tự biết trong hậu cung này không có đường sinh tồn, cầu xin ngươi thương xót, cho phép ta xuất cung." 

Hoá ra là muốn tự do à.

Ta lệnh cho Trúc Âm lấy ra một lưỡi dao, sau đó nói: "Ngươi biết hình phạt Lăng trì chứ? Ngươi muốn xuất cung, vậy cầm lưỡi d.a.o này, tự tay lăng trì Thái hậu đi, khoét đủ ba ngàn sáu trăm đao, bản cung sẽ thả ngươi xuất cung!" 

Đỗ Hằng ngồi sụp xuống đất, lắc đầu nói: "Không thể được, cái này quá tàn nhẫn, ta không làm được." 

Hận ý trong đáy mắt ta càng ngày càng sâu: "Ngươi cũng biết tàn nhẫn? Nhớ ngày đó, khi Thái hậu hạ lệnh lăng trì đối với tỷ tỷ của ta, sao bà ta lại không cảm thấy tàn nhẫn.”

"Bà ta bày mưu tính kế gạt ta đi chùa, lúc muốn thiêu chết ta, bà ta cũng không hề cảm thấy tàn nhẫn.”

"Ngươi bị lửa lớn đốt thành như vậy, chịu đựng biết bao nỗi thống khổ thấu xương, bà ta cũng nào có cảm thấy tàn nhẫn.”

"Làm sao vậy? Không dám, vậy ngươi cứ lưu lại trong hậu cung này đi, bản cung tự có biện pháp tra tấn ngươi." 

Đỗ Hằng rơi nước mắt, ướt mạng che mặt, dưới lớp khăn che mặt ẩn ẩn lộ ra lớp da thịt gập ghềnh màu đen.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trả Thù Cho Tỷ Tỷ

Số ký tự: 0