Tôi Mang Theo Đám Nhãi Con Ở Nhà Trẻ Đi Cầu Sinh
Chương 95
Hàm Chi Sĩ
2025-03-25 21:42:08
Người đàn ông còn đang bị con mắt quỷ dị của cô làm cho ngây người, trước mắt đột nhiên xuất hiện một cái ô dài, khiến cho anh ta đột nhiên tỉnh táo lại.
Nhưng Thích Mê ra tay rất nhanh, mặc dù anh ta kịp thời phản ứng, nhưng vẫn không thể nào né tránh.
Phụp!
Đầu nhọn của cái ô dài cắm vào trên trán của người đàn ông, nhưng vết đ.â.m rất nông.
Giữa trán truyền đến trận đau nhức lập tức làm cho người đàn ông trở nên độc ác, anh ta một tay nắm lấy cái ô, dễ dàng bẻ cong giá ô.
“Con khốn! Lại dám đánh lén ông đây!" Người đàn ông dùng lực đẩy chiếc ô về phía trước. Sức lực rất lớn khiến cho Thích Mê bị lảo đảo lui về phía sau một chút mới có thể đứng vững.
Thích Mê rút ô về, chân giẫm lên trên mặt ô, thoáng cái đã rút thanh kim loại sắc bén ở trong chiếc ô ra, không nói nhiều lời vô nghĩa, sau khi đánh một vòng trong tay, cô lập tức đ.â.m mạnh vào [Cánh cửa tử thần] của người đàn ông.
Ngươì đàn ông lui sang bên cạnh, giơ tay nắm lấy cán kim loại, hét lớn một tiếng, bẻ thành hai đoạn.
Thích Mê nhanh chóng lui về phía sau, khi người đàn ông phát động công kích, trước tiên cô cầm lấy nửa thanh kim loại trong tay chạy đến phòng khách.
“Được lắm, coi như làm nóng người cho ông đây! Lát nữa ông sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t mày, trước đó nhất định phải làm mày mấy trận thật tốt mới được!”
Người đàn ông miệng đầy từ ngữ ô uế, vừa nghe thấy trong dạ dày Thích Mê đã nổi lên một trận buồn nôn. Khóe mắt nhìn thoáng qua trên giá có một cái bức tượng bằng sứ dùng để trang trí, cô lập tức cầm lấy đập về phía người đàn ông.
Bốp!
Bức tượng Bồ Tát hòa ái hiền lành liền bị chia năm xẻ bảy, vỡ vụn ra khắp nơi.
Nhưng người đàn ông vẫn giống như không có việc gì, còn đang nhe răng cười tiến lên phía trước.
Anh ta hoạt động cái đầu một chút, chậm rãi mở miệng, lúc này người đàn ông đã không phải là bộ dáng của một người tiến hóa bình thường, so sánh thì có vẻ khủng bố hơn nhiều, sống động như con quái thú. Khóe miệng càng nứt càng lớn, trực tiếp kéo đến tận mang tai, nứt ra nửa cái đầu, lộ ra hàm răng nanh nhọn thật dài, một cái lưỡi dài ngoằng màu xanh tím vung vẩy làm cho nước bọt tanh hôi văng ra khắp nơi.
"Đầu tiên ông mày sẽ một ngụm ăn đứt cái đầu của mày, còn thân thể của mày thì sẽ giữ lại để từ từ dùng!" nói xong, người đàn ông há to cái miệng như chậu m.á.u về phía Thích Mê đánh tới.
Thích Mê bị ép tới cửa sổ sát đất, dựa sát bắt lấy tấm rèm cửa sổ ở một bên, cô di chuyển cơ thể, né tránh công kích của người đàn ông.
Người đàn ông vồ hụt, vừa ngẩng đầu lên, hai con mắt đen thật to đã bị cô đạp mạnh một cước.
Nguyệt
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
“A --!!! " Người đàn ông kêu thảmmột tiếng, vội vàng lui vềphía sau, "Tiện nhân! Hôm nay ông đây nhất định phải lột da của mày!”
Thích Mê hừ nhẹ, thuận thế buông tấm rèm cửa sổ ra, nhảy thẳng về phía người đàn ông.
Hai mắt người đàn ông còn chưa khôi phục, không kịp né tránh, bị Thích Mê mạnh mẽ đạp ngã xuống đất.
Động tác của cô rất dứt khoát, sau khi ngồi quỳ đè lên thân thể người đàn ông, thì một tay bóp chặt cái cổ mảnh khảnh của anh ta, tay kia giơ cao nửa thanh kim loại kia trực tiếp đ.â.m vào trong lỗ m.á.u trên trán của người đàn ông.
Ngoại trừ bàn tayđang thanh kim loại không nhét vào được, còn lại nửa thanh kim loại dài bằng cánh tay kia tất cả đều đ.â.m vào, xuyên qua bên trong.
Thích Mê vừa định cầm lấy mảnh sứ vỡ trên mặt đất lên đ.â.m thêm một nhát, thì tay phải của cô bỗng nhiên bị người đàn ông gắt gao nắm chặt.
Người đàn ông dùng sức xoay một cái, trong khoảnh khắc đã phát ra âm thanh xương cốt vỡ vụn.
Thích Mê đau đến mức rên rỉ một tiếng, hai tròng mắt càng thêm tàn nhẫn, động tác tay trái tốc độ không giảm ngược lại càng nhanh hơn, cầm lấy phần đỉnh cao nhất của thanh kim loại đ.â.m về phía vị trí [Cánh cửa tử thần] của người đàn ông.
Cô đ.â.m vào rồi rút ra, một kích không thành lại bổ thêm một nhát nữa.
Cho đến khi người đàn ông đang nắm chặt hai tay của cô có chỗ buông lỏng, thân thể giống như cá sắp c.h.ế.t nhanh chóng co quắp lại hai cái, lúc này cô mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm.
Thích Mê càng nghĩ tới lời nói của người đàn ông vừa rồi càng cảm thấy ghê tởm, giơ tay tát vào mặt anh ta, cười lạnh: "Nhìn xem, bây giờ là ai đang tra tấn ai đây?"
Người đàn ông hai con mắt trừng to, hàm răng nanh nhọn hoắt cắn lấy cái lưỡi dài màu xanh tím, bộ dáng không còn sức sống.
Bị Thích Mê dùng bàn tay tát mấy cái cũng không có phản ứng gì.
Cộc cộc!
Hai tiếng gõ cửa kính vô cùng nhỏ vang lên.
Thích Mê quay đầu, thấy Lãng Dữ đang đứng ở trước cửa sổ sát đất, vẻ mặt như cười như không nhìn cô.
Nhìn lướt qua người đàn ông đã chết, cô chậm rãi đứng dậy, đi tới cửa sổ sát đất mở ra: "Nhanh như vậy đã giải quyết xong rồi à?”
Nhưng Thích Mê ra tay rất nhanh, mặc dù anh ta kịp thời phản ứng, nhưng vẫn không thể nào né tránh.
Phụp!
Đầu nhọn của cái ô dài cắm vào trên trán của người đàn ông, nhưng vết đ.â.m rất nông.
Giữa trán truyền đến trận đau nhức lập tức làm cho người đàn ông trở nên độc ác, anh ta một tay nắm lấy cái ô, dễ dàng bẻ cong giá ô.
“Con khốn! Lại dám đánh lén ông đây!" Người đàn ông dùng lực đẩy chiếc ô về phía trước. Sức lực rất lớn khiến cho Thích Mê bị lảo đảo lui về phía sau một chút mới có thể đứng vững.
Thích Mê rút ô về, chân giẫm lên trên mặt ô, thoáng cái đã rút thanh kim loại sắc bén ở trong chiếc ô ra, không nói nhiều lời vô nghĩa, sau khi đánh một vòng trong tay, cô lập tức đ.â.m mạnh vào [Cánh cửa tử thần] của người đàn ông.
Ngươì đàn ông lui sang bên cạnh, giơ tay nắm lấy cán kim loại, hét lớn một tiếng, bẻ thành hai đoạn.
Thích Mê nhanh chóng lui về phía sau, khi người đàn ông phát động công kích, trước tiên cô cầm lấy nửa thanh kim loại trong tay chạy đến phòng khách.
“Được lắm, coi như làm nóng người cho ông đây! Lát nữa ông sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t mày, trước đó nhất định phải làm mày mấy trận thật tốt mới được!”
Người đàn ông miệng đầy từ ngữ ô uế, vừa nghe thấy trong dạ dày Thích Mê đã nổi lên một trận buồn nôn. Khóe mắt nhìn thoáng qua trên giá có một cái bức tượng bằng sứ dùng để trang trí, cô lập tức cầm lấy đập về phía người đàn ông.
Bốp!
Bức tượng Bồ Tát hòa ái hiền lành liền bị chia năm xẻ bảy, vỡ vụn ra khắp nơi.
Nhưng người đàn ông vẫn giống như không có việc gì, còn đang nhe răng cười tiến lên phía trước.
Anh ta hoạt động cái đầu một chút, chậm rãi mở miệng, lúc này người đàn ông đã không phải là bộ dáng của một người tiến hóa bình thường, so sánh thì có vẻ khủng bố hơn nhiều, sống động như con quái thú. Khóe miệng càng nứt càng lớn, trực tiếp kéo đến tận mang tai, nứt ra nửa cái đầu, lộ ra hàm răng nanh nhọn thật dài, một cái lưỡi dài ngoằng màu xanh tím vung vẩy làm cho nước bọt tanh hôi văng ra khắp nơi.
"Đầu tiên ông mày sẽ một ngụm ăn đứt cái đầu của mày, còn thân thể của mày thì sẽ giữ lại để từ từ dùng!" nói xong, người đàn ông há to cái miệng như chậu m.á.u về phía Thích Mê đánh tới.
Thích Mê bị ép tới cửa sổ sát đất, dựa sát bắt lấy tấm rèm cửa sổ ở một bên, cô di chuyển cơ thể, né tránh công kích của người đàn ông.
Người đàn ông vồ hụt, vừa ngẩng đầu lên, hai con mắt đen thật to đã bị cô đạp mạnh một cước.
Nguyệt
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
“A --!!! " Người đàn ông kêu thảmmột tiếng, vội vàng lui vềphía sau, "Tiện nhân! Hôm nay ông đây nhất định phải lột da của mày!”
Thích Mê hừ nhẹ, thuận thế buông tấm rèm cửa sổ ra, nhảy thẳng về phía người đàn ông.
Hai mắt người đàn ông còn chưa khôi phục, không kịp né tránh, bị Thích Mê mạnh mẽ đạp ngã xuống đất.
Động tác của cô rất dứt khoát, sau khi ngồi quỳ đè lên thân thể người đàn ông, thì một tay bóp chặt cái cổ mảnh khảnh của anh ta, tay kia giơ cao nửa thanh kim loại kia trực tiếp đ.â.m vào trong lỗ m.á.u trên trán của người đàn ông.
Ngoại trừ bàn tayđang thanh kim loại không nhét vào được, còn lại nửa thanh kim loại dài bằng cánh tay kia tất cả đều đ.â.m vào, xuyên qua bên trong.
Thích Mê vừa định cầm lấy mảnh sứ vỡ trên mặt đất lên đ.â.m thêm một nhát, thì tay phải của cô bỗng nhiên bị người đàn ông gắt gao nắm chặt.
Người đàn ông dùng sức xoay một cái, trong khoảnh khắc đã phát ra âm thanh xương cốt vỡ vụn.
Thích Mê đau đến mức rên rỉ một tiếng, hai tròng mắt càng thêm tàn nhẫn, động tác tay trái tốc độ không giảm ngược lại càng nhanh hơn, cầm lấy phần đỉnh cao nhất của thanh kim loại đ.â.m về phía vị trí [Cánh cửa tử thần] của người đàn ông.
Cô đ.â.m vào rồi rút ra, một kích không thành lại bổ thêm một nhát nữa.
Cho đến khi người đàn ông đang nắm chặt hai tay của cô có chỗ buông lỏng, thân thể giống như cá sắp c.h.ế.t nhanh chóng co quắp lại hai cái, lúc này cô mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm.
Thích Mê càng nghĩ tới lời nói của người đàn ông vừa rồi càng cảm thấy ghê tởm, giơ tay tát vào mặt anh ta, cười lạnh: "Nhìn xem, bây giờ là ai đang tra tấn ai đây?"
Người đàn ông hai con mắt trừng to, hàm răng nanh nhọn hoắt cắn lấy cái lưỡi dài màu xanh tím, bộ dáng không còn sức sống.
Bị Thích Mê dùng bàn tay tát mấy cái cũng không có phản ứng gì.
Cộc cộc!
Hai tiếng gõ cửa kính vô cùng nhỏ vang lên.
Thích Mê quay đầu, thấy Lãng Dữ đang đứng ở trước cửa sổ sát đất, vẻ mặt như cười như không nhìn cô.
Nhìn lướt qua người đàn ông đã chết, cô chậm rãi đứng dậy, đi tới cửa sổ sát đất mở ra: "Nhanh như vậy đã giải quyết xong rồi à?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro