Tình Đầu Chóng Phai

Chương 10

Nhị Thập Nhị Họa Cốt

2025-03-27 09:03:07

Vậy mà Tạ Hành Vân lại vì Tống Trọng Đồng, người từng bỏ rơi anh năm xưa, làm tổn thương trái tim của một fan đã hết lòng vì anh như vậy.

 

Tôi nhìn bản báo cáo được cấp dưới trình lên, cảm thấy thất vọng với Tạ Hành Vân.

 

Tôi hẹn gặp anh để nói chuyện.

 

Tạ Hành Vân không thể hiểu nổi quyết định của tôi, anh nhíu mày nói với tôi: "Lúc trước là cô bảo Trọng Đồng làm trợ lý sinh hoạt của tôi, bây giờ người muốn đuổi cô ấy cũng là cô."

 

Tôi kiên nhẫn nói: "Tạ Hành Vân, tình huống khác nhau thì cách đối xử cũng khác nhau."

 

"Tống Trọng Đồng quá phô trương, anh có quên không, người đưa anh lên vị trí này là những fan bỏ tiền ra vì anh, không phải cô bạn thanh mai trúc mã của anh."

 

Tạ Hành Vân nhìn tôi.

 

Tôi lặng lẽ nhìn lại anh, để mặc anh quan sát, cho đến khi anh đột nhiên bật cười.

 

Thành thật mà nói, tôi chưa từng thấy anh cười chế giễu như vậy, anh ngước lên nhìn tôi, rồi bất ngờ đổi chủ đề: "Lâm Kim Hòa, vì chúng ta chia tay nên cô đang cố bắt bẻ tôi, cố tình đối phó với tôi sao?"

 

Tôi khựng lại một chút.

 

Anh tiếp tục hỏi: "Trước là bắt tôi dẫn dắt tân binh, rồi lại bắt tôi nghỉ ngơi, không cho nhận tài nguyên, bây giờ vì chuyện nhỏ này mà nhằm vào Tống Trọng Đồng, Lâm Kim Hòa, cô đang công tư lẫn lộn sao?"

 

Tôi nhìn anh, dựa người vào bàn.

 

Chỉ trong khoảnh khắc hiểu thấu đó, tôi chợt nhận ra tại sao anh lại gửi ảnh mình bị bệnh cho tôi.

 

Anh đang thử dò xét thái độ của tôi.

 

Việc công ty nâng đỡ tân binh, các hoạt động gần đây của anh đều phải đi chung với họ, có lẽ điều đó khiến anh cảm thấy nguy cơ, nên không nhịn được mà thử thăm dò tôi.

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Tôi nhìn Tạ Hành Vân, nhìn dáng vẻ nhẫn nhịn thâm trầm, tính toán kỹ lưỡng của anh, bỗng nhiên nhận ra mình dường như chưa từng thực sự hiểu anh.

 

Mấy năm anh theo tôi nỗ lực vươn lên, thậm chí cả việc yêu đương với tôi, có lẽ cũng chỉ là một vai diễn của anh mà thôi.

 

Không chừng, trong lòng anh còn cảm thấy mình đang nhẫn nhục chịu đựng, nên khi Tống Trọng Đồng xuất hiện, anh lập tức nhặt lại ánh trăng năm nào.

 

Tôi nhìn anh, chợt nhận ra rằng tình cảm ban đầu tôi dành cho anh, có lẽ chỉ đến từ lớp kính lọc mà tôi tự đắp lên anh trong những năm tháng tuổi trẻ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Tôi bật cười, nói: "Tạ Hành Vân, chúng ta là quan hệ hợp tác, tôi chỉ cung cấp ý kiến tham khảo, có chấp nhận hay không là tùy anh."

 

Anh nhìn tôi một cái, rồi đứng dậy bỏ đi.

 

Anh đã thuận buồm xuôi gió quá lâu, ở vị trí quá cao mà quên mất một điều.

 

Ai là người đã đưa anh lên đến vị trí này.

 

09

 

Tôi gọi Alexia đến. Khi cô ấy bước vào, tôi vẫn đang suy nghĩ.

 

Cô ấy đứng một bên, cẩn thận không lên tiếng.

 

Tôi gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn. Mỗi khi suy nghĩ, tôi có thói quen như vậy. Khoảng năm phút sau, tôi đã có quyết định. Tôi hỏi: “Trước đây Tinh Tế Truyền Thông có ý định lôi kéo Tạ Hành Vân phải không?”

 

Alexia hơi sững lại, không ngờ tôi lại nhắc đến chuyện này. Cô ấy ngập ngừng: “Bây giờ bỏ rơi Tạ Hành Vân để lấy tiền vi phạm hợp đồng sao? Nhưng giá trị thương mại của anh ta…”

 

Tôi ngắt lời: “Anh ta như thế này sớm muộn gì cũng bị lật xe thôi. Giá trị thương mại là do fan tạo ra, nếu ngay cả điều này cũng không nhận thức được thì làm gì có tư cách làm ngôi sao?”

 

Dừng lại một chút, tôi nói tiếp: “Chắc hẳn Tạ Hành Vân đã sớm muốn giải ước rồi, nếu không hôm nay đã không dám đối đầu với tôi.”

 

Có lẽ anh ta nghĩ rằng mình đã đắc tội với tôi, nên muốn tìm đường lui cho bản thân.

 

Tôi mỉm cười: “Nhưng thế cũng tốt. Giúp anh ta một tay, để anh ta chủ động đề nghị giải ước. Vắt kiệt giá trị cuối cùng trên người anh ta đi.”

 

Alexia rõ ràng đã bất mãn với Tạ Hành Vân từ lâu, nghe tôi nói vậy liền lập tức hào hứng gật đầu, sau đó vui vẻ đứng dậy.

 

Khi đi đến cửa kính, không biết nghĩ đến điều gì, cô ấy quay đầu lại hỏi tôi:

 

“Chị Kim Hòa, chị còn thích Tạ Hành Vân không?”

 

Tôi thoáng sững người.

 

Thật là một câu hỏi trẻ con.

 

Tôi bật cười, ánh mắt bình thản nhìn thẳng vào Alexia, mỉm cười nói: “Alexia, tôi là thương nhân.”

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Đầu Chóng Phai

Số ký tự: 0