Chương 9
Xoài Thêm Sữa
2025-03-30 08:02:47
Ta suy nghĩ thật lâu, cuối cùng nảy ra một chủ ý, ta gọi Thu Đồng tới, nhanh chóng chuyển một bức mật tín vào cung.
Sau đó ta liền cùng nàng ấy chạy tới cửa cung.
Ngay trước cửa cung, quả nhiên Ngọc Thanh ma ma bên cạnh hoàng hậu đã chạy đến.
Thời điểm ta nhìn thấy hoàng hậu, ánh mắt của bà đỏ ửng, giống như đã khóc một hồi lâu.
Bà vừa nhìn thấy ta, lập tức cầm thật c.h.ặ.t t.a.y của ta, mặt mũi đầy vẻ tiều tụy.
Đúng vậy, ta biết bà ấy vô cùng sốt ruột.
Làm mẹ đẻ của Thái tử, vất vả nuôi lớn thái tử tương lai nhưng hắn lại đột nhiên mất tích.
Nếu như ta là bà, chỉ sợ sẽ phát điên mất.
Ta nhìn bà, trực tiếp quỳ xuống đất.
Nói ra việc ta cầu xin Thái tử hỗ trợ, cùng việc gặp mặt Tứ hoàng tử.
Bà ấy sau khi nghe ta nói xong, chỉ lắc đầu, đỡ ta đứng lên.
Bà nhìn ta, hai hàng lệ rơi xuống trên gương mặt gầy gò.
Bà lau nước mắt, sau đó nhẹ nhàng mở miệng:
"Đứa trẻ ngoan, không trách con. Con tuyệt đối không nên nghĩ bởi vì Huyền Nhi ra sức giúp con, liền cho rằng bản thân chính là nguyên nhân, khiến Tứ hoàng tử ra tay với Huyền Nhi."
"Tứ hoàng tử Lý Cảnh lòng dạ nham hiểm, vốn không phải chuyện ngày một ngày hai. Con ít tiến cung, không hiểu rõ tâm tính của hắn cũng là lẽ thường."
"Coi như không có chuyện này, Tứ hoàng tử cũng sẽ không bỏ qua cho Huyền Nhi."
"Muốn trách chỉ trách Huyền Nhi tâm địa thiện lương, vẫn xem hắn là tứ ca, là ca ca tốt năm đó vì nó mà cản đao."
"Nhưng con người ta khi trưởng thành, tâm tư đều sẽ thay đổi. Có hoàng tử nào lại không mơ hoàng vị? Dù sao, đây chính là quyền lực lớn nhất trên đời này."
"Đều tại ta, ta trước kia nên sớm loại trừ Lý Cảnh, nếu không phải do ta, Huyền Nhi sẽ không phải đi đến bước đường thế này!"
Ta nhìn bà khóc không ngừng, khóc đến suýt ngất.
Trong lòng giống như bị một tảng đá lớn chặn lấy, không thể thở nổi.
Cố nén nội tâm đau nhức, ta cúi người bên tai bà, lặng lẽ nói với bà mấy câu.
Rất nhanh, trong cung liền truyền đến tin tức bởi vì Thái tử mất tích, Hoàng Thượng lâm bệnh không dậy nổi.
Mà rất nhanh, Hoàng Thượng liên tục thổ huyết, long thể hấp hối.
Đêm đó, tin tức truyền xuống, Tứ hoàng tử Lý Cảnh rất nhanh liền tiến cung.
Hoàng Thượng sắp không trụ được nữa.
Ngài kéo tay Lý Cảnh, nhận nhầm Lý Cảnh thành Thái tử Lý Huyền.
Sau đó đưa cho Lý Cảnh một thánh chỉ, nói Thái tử lập tức kế vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Lý Cảnh mừng rỡ vô cùng.
Cho đến khi mở thánh chỉ ra mới phát hiện, tên của Thái tử bên trong vẫn là Lý Huyền như cũ.
Hắn giờ mới hiểu được, hoá ra Hoàng Thượng gọi hắn là Thái tử, là bởi vì ngỡ hắn là Lý Huyền.
Hắn nhìn vị Hoàng đế đang lâm trọng bệnh, không che giấu thêm nữa.
Trực tiếp cầm thánh chỉ, vứt vào trong chậu than.
Hoàng Thượng lập tức kinh ngạc đến ngây người, trực tiếp ngồi dậy.
Lúc này mới phát hiện, người trước mắt lại không phải là Thái tử Lý Huyền?
Rõ ràng là Tứ hoàng tử Lý Cảnh.
Ngài lúc này mới nhớ lại, con trai Lý Huyền mà ngài yêu nhất, mấy ngày trước đã mất tích.
Hoàng Thượng nhìn Lý Cảnh, tức giận vỗ tay lên giường:
"Nghịch tử bất hiếu! Đây chính là thánh chỉ do trẫm đích thân hạ bút! Sao ngươi lại có thể tuỳ tiện hủy hoại?"
"Ngươi có biết, đốt cháy thánh chỉ, kháng chỉ bất tuân, đây chính là đại tội mất đầu không?"
Tứ hoàng tử nhìn Hoàng Thượng ốm yếu, trực tiếp tháo lớp mặt nạ xuống:
"Phụ hoàng, Lục đệ bây giờ còn đang hôn mê bất tỉnh, ngoại trừ nhi thần, không ai có thể tìm được hắn!"
"Chẳng qua phụ hoàng à, chúng ta đàm phán một chút giao dịch đi. Nhi thần đề nghị lập tức sửa đổi thánh chỉ, lập nhi thần làm Thái tử."
"Nếu không, e là phụ hoàng sẽ không thể gặp được Lục đệ mà người yêu thương đâu."
Hoàng Thượng "Aaa" lên một tiếng rồi phun ra một ngụm máu, ngã xuống đất, chỉ tay vào Lý Cảnh, ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc:
"Quả thật là ngươi! Ngươi vậy mà có thể g.i.ế.c hại huynh đệ, vì hoàng vị, mà g.i.ế.c Lục đệ của mình!"
"Ngươi! Ngươi thật là tâm địa độc ác! Khụ khụ..."
Tứ hoàng tử Lý Cảnh ngay giờ phút này lại vỗ tay cười to, giống như phát điên:
"Ha ha ha ha ha, phụ hoàng, lời nói này của người có chút không đúng đâu."
"Vì hoàng vị, nhi thần không chỉ muốn g.i.ế.c Lục đệ, mà còn có thể g.i.ế.c phụ hoàng. Nếu như phụ hoàng không lập nhi thần làm Thái tử, e là đao trong tay nhi thần, sẽ không nhận ra người là phụ hoàng đâu!"
Nhìn hắn móc đao từ ống tay áo ra, chậm rãi tới gần Hoàng Thượng.
Ta trốn ở sau tấm bình phong, nhìn sang tinh binh thị vệ bên cạnh khẽ gật đầu.
Hắn chỉ dùng một chưởng, liền đánh rơi thanh đao trong tay Lý Cảnh.
Sau đó ấn Tứ hoàng tử Lý Cảnh xuống.
Một giây sau, thần sắc vốn dĩ đang lâm trọng bệnh của Hoàng Thượng đột nhiên biến mất không thấy gì nữa.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Ngược lại tinh thần ngài trở nên minh mẫn, vô cùng khoẻ mạnh.
Mà ta đỡ lấy tay hoàng hậu, mang theo thị vệ nổi trội nhất hoàng cung, từ sau tấm bình phong chậm rãi đi ra.
Sau đó ta liền cùng nàng ấy chạy tới cửa cung.
Ngay trước cửa cung, quả nhiên Ngọc Thanh ma ma bên cạnh hoàng hậu đã chạy đến.
Thời điểm ta nhìn thấy hoàng hậu, ánh mắt của bà đỏ ửng, giống như đã khóc một hồi lâu.
Bà vừa nhìn thấy ta, lập tức cầm thật c.h.ặ.t t.a.y của ta, mặt mũi đầy vẻ tiều tụy.
Đúng vậy, ta biết bà ấy vô cùng sốt ruột.
Làm mẹ đẻ của Thái tử, vất vả nuôi lớn thái tử tương lai nhưng hắn lại đột nhiên mất tích.
Nếu như ta là bà, chỉ sợ sẽ phát điên mất.
Ta nhìn bà, trực tiếp quỳ xuống đất.
Nói ra việc ta cầu xin Thái tử hỗ trợ, cùng việc gặp mặt Tứ hoàng tử.
Bà ấy sau khi nghe ta nói xong, chỉ lắc đầu, đỡ ta đứng lên.
Bà nhìn ta, hai hàng lệ rơi xuống trên gương mặt gầy gò.
Bà lau nước mắt, sau đó nhẹ nhàng mở miệng:
"Đứa trẻ ngoan, không trách con. Con tuyệt đối không nên nghĩ bởi vì Huyền Nhi ra sức giúp con, liền cho rằng bản thân chính là nguyên nhân, khiến Tứ hoàng tử ra tay với Huyền Nhi."
"Tứ hoàng tử Lý Cảnh lòng dạ nham hiểm, vốn không phải chuyện ngày một ngày hai. Con ít tiến cung, không hiểu rõ tâm tính của hắn cũng là lẽ thường."
"Coi như không có chuyện này, Tứ hoàng tử cũng sẽ không bỏ qua cho Huyền Nhi."
"Muốn trách chỉ trách Huyền Nhi tâm địa thiện lương, vẫn xem hắn là tứ ca, là ca ca tốt năm đó vì nó mà cản đao."
"Nhưng con người ta khi trưởng thành, tâm tư đều sẽ thay đổi. Có hoàng tử nào lại không mơ hoàng vị? Dù sao, đây chính là quyền lực lớn nhất trên đời này."
"Đều tại ta, ta trước kia nên sớm loại trừ Lý Cảnh, nếu không phải do ta, Huyền Nhi sẽ không phải đi đến bước đường thế này!"
Ta nhìn bà khóc không ngừng, khóc đến suýt ngất.
Trong lòng giống như bị một tảng đá lớn chặn lấy, không thể thở nổi.
Cố nén nội tâm đau nhức, ta cúi người bên tai bà, lặng lẽ nói với bà mấy câu.
Rất nhanh, trong cung liền truyền đến tin tức bởi vì Thái tử mất tích, Hoàng Thượng lâm bệnh không dậy nổi.
Mà rất nhanh, Hoàng Thượng liên tục thổ huyết, long thể hấp hối.
Đêm đó, tin tức truyền xuống, Tứ hoàng tử Lý Cảnh rất nhanh liền tiến cung.
Hoàng Thượng sắp không trụ được nữa.
Ngài kéo tay Lý Cảnh, nhận nhầm Lý Cảnh thành Thái tử Lý Huyền.
Sau đó đưa cho Lý Cảnh một thánh chỉ, nói Thái tử lập tức kế vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Lý Cảnh mừng rỡ vô cùng.
Cho đến khi mở thánh chỉ ra mới phát hiện, tên của Thái tử bên trong vẫn là Lý Huyền như cũ.
Hắn giờ mới hiểu được, hoá ra Hoàng Thượng gọi hắn là Thái tử, là bởi vì ngỡ hắn là Lý Huyền.
Hắn nhìn vị Hoàng đế đang lâm trọng bệnh, không che giấu thêm nữa.
Trực tiếp cầm thánh chỉ, vứt vào trong chậu than.
Hoàng Thượng lập tức kinh ngạc đến ngây người, trực tiếp ngồi dậy.
Lúc này mới phát hiện, người trước mắt lại không phải là Thái tử Lý Huyền?
Rõ ràng là Tứ hoàng tử Lý Cảnh.
Ngài lúc này mới nhớ lại, con trai Lý Huyền mà ngài yêu nhất, mấy ngày trước đã mất tích.
Hoàng Thượng nhìn Lý Cảnh, tức giận vỗ tay lên giường:
"Nghịch tử bất hiếu! Đây chính là thánh chỉ do trẫm đích thân hạ bút! Sao ngươi lại có thể tuỳ tiện hủy hoại?"
"Ngươi có biết, đốt cháy thánh chỉ, kháng chỉ bất tuân, đây chính là đại tội mất đầu không?"
Tứ hoàng tử nhìn Hoàng Thượng ốm yếu, trực tiếp tháo lớp mặt nạ xuống:
"Phụ hoàng, Lục đệ bây giờ còn đang hôn mê bất tỉnh, ngoại trừ nhi thần, không ai có thể tìm được hắn!"
"Chẳng qua phụ hoàng à, chúng ta đàm phán một chút giao dịch đi. Nhi thần đề nghị lập tức sửa đổi thánh chỉ, lập nhi thần làm Thái tử."
"Nếu không, e là phụ hoàng sẽ không thể gặp được Lục đệ mà người yêu thương đâu."
Hoàng Thượng "Aaa" lên một tiếng rồi phun ra một ngụm máu, ngã xuống đất, chỉ tay vào Lý Cảnh, ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc:
"Quả thật là ngươi! Ngươi vậy mà có thể g.i.ế.c hại huynh đệ, vì hoàng vị, mà g.i.ế.c Lục đệ của mình!"
"Ngươi! Ngươi thật là tâm địa độc ác! Khụ khụ..."
Tứ hoàng tử Lý Cảnh ngay giờ phút này lại vỗ tay cười to, giống như phát điên:
"Ha ha ha ha ha, phụ hoàng, lời nói này của người có chút không đúng đâu."
"Vì hoàng vị, nhi thần không chỉ muốn g.i.ế.c Lục đệ, mà còn có thể g.i.ế.c phụ hoàng. Nếu như phụ hoàng không lập nhi thần làm Thái tử, e là đao trong tay nhi thần, sẽ không nhận ra người là phụ hoàng đâu!"
Nhìn hắn móc đao từ ống tay áo ra, chậm rãi tới gần Hoàng Thượng.
Ta trốn ở sau tấm bình phong, nhìn sang tinh binh thị vệ bên cạnh khẽ gật đầu.
Hắn chỉ dùng một chưởng, liền đánh rơi thanh đao trong tay Lý Cảnh.
Sau đó ấn Tứ hoàng tử Lý Cảnh xuống.
Một giây sau, thần sắc vốn dĩ đang lâm trọng bệnh của Hoàng Thượng đột nhiên biến mất không thấy gì nữa.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Ngược lại tinh thần ngài trở nên minh mẫn, vô cùng khoẻ mạnh.
Mà ta đỡ lấy tay hoàng hậu, mang theo thị vệ nổi trội nhất hoàng cung, từ sau tấm bình phong chậm rãi đi ra.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro