Chương 8
Xoài Thêm Sữa
2025-03-30 08:02:47
Sau đó, ta híp mắt, chăm chú nhìn Tứ hoàng tử.
Thấy mặt mày hắn lộ vẻ khẩn trương, khóe miệng ta lộ ra nét cười:
"Tứ điện hạ, ngài đã nói sẽ đi tìm phụ hoàng của ngài, vậy thì nhất định phải đi đấy."
"Hay như này đi, chúng ta cùng nhau tiến cung, để xem phụ hoàng của ngài sẽ xử trí như thế nào, được chứ?"
Nói xong, sắc mặt Tứ hoàng lập tức trắng bạch, trực tiếp biến thành cà lăm:
"Ngươi...Ngươi cái này...Đồ nữ tử tâm tư ác độc!"
"Ngươi...Ngươi là như thế nào tìm ra bọn họ? Bọn họ…Bọn họ làm sao lại ở trong tay ngươi?"
Ta đứng lên, nhìn Tứ hoàng tử đang giả vờ bình tĩnh, từ tốn nói:
"Tứ điện hạ nói quá rồi, thủ đoạn của ta, cũng không bằng một phần mười so với thứ muội Khương Uyển Nhu nhà ta đâu?"
"Về phần các nàng ấy như thế nào lại nằm trong tay của ta, mà ta làm sao biết được, Ôn Chỉ là tên thuở nhỏ của ngài..."
"Tứ điện hạ không phải đã quên rồi chứ, ta chính là Thái Tử Phi tương lai?"
"Thái tử, chính là phu quân tương lai của ta a."
Đúng vậy, ta đã nhờ sự giúp đỡ từ Thái tử Lý Huyền.
Phu quân tương lai của ta.
Hôm đó, khi ta nhìn thấy hoa văn chuyên dụng của hoàng thất bên trên chiếc túi đựng ngân lượng của lão ăn mày kia.
Ta liền biết, nhất định là Khương Uyển Nhu đã phát sinh quan hệ qua lại cùng vị hoàng tử nào đó.
Nếu không, thì bọn hạ nhân đã đi nghe ngóng lâu như vậy, không thể có chuyện không thu hoạch được gì.
Mà thế lực sau lưng Khương Uyển Nhu, cũng phải đủ lớn.
Thế nên nàng ta mới có thể bình yên vô sự, tránh né lâu được như vậy.
Nghe lão ăn mày nói xong, ta chợt nhớ tới trước đây có nhìn thấy bóng dáng của Khương Uyển Nhu đi vào Xuân Phượng lâu.
Ta liền đoán được, Khương Uyển Nhu mới chính là người đã lừa gạt tiểu cô nương kia.
Xuân Phượng lâu có thể thỏa mãn hết thảy nhu cầu của những người giàu có.
Cho dù là những yêu cầu kinh tởm nhất.
Cho nên, Khương Uyển Nhu nhất định là tại Xuân Phượng lâu biết được Tứ hoàng tử đặc biệt yêu thích những cô nương nhỏ tuổi, từ đó liền câu được chiếc thuyền lớn là Tứ hoàng tử này.
Nàng ta vì Tứ hoàng tử tìm đến đủ loại tiểu cô nương, dạy dỗ thành dáng vẻ Tứ hoàng tử yêu thích.
Mà để xem như tỏ lòng cảm kích, Tứ hoàng tử sẽ bảo vệ nàng ta.
Thật sự là một mối trao đổi hoàn mỹ.
Đáng tiếc, người đang làm, trời đang nhìn.
Tội ác mất hết nhân tính như vậy, trời đất không dung.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của ta, Tứ hoàng tử biết, ta không nói đùa.
Hắn vung tay lên đáp ứng ta.
Còn nói cho ta, hắn sẽ đem thứ muội Khương Uyển Nhu đưa đến phủ của ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Ta nhìn bóng dáng sắp rời đi của hắn, liền ngăn hắn lại, sau đó bình tĩnh mở miệng:
"Thả những tiểu cô nương kia ra."
Hắn cắn răng, trên mặt lộ ra một tia hung ác.
Thấy ngoài cửa đứng đầy một đám người của Khương phủ, hắn vẫn là gật đầu:
"Khương Uyển Nguyệt, xem như ngươi lợi hại!"
"Những cô nương kia, bản cung tự sẽ thả các nàng ấy rời khỏi tư trạch của bản cung."
Nhưng còn chưa đợi được hắn đưa Khương Uyển Nhu về, thái tử điện hạ liền mất tích.
Thời điểm nghe được tin tức, ta đang thêu cho Thái tử Lý Huyền một cái hầu bao.
Hôm đó khi ta cầu xin hắn giúp đỡ, hắn liền mở miệng đáp ứng.
Lúc sắp rời đi, ta nhìn thấy cái hầu bao bên hông hắn dường như bị rách.
Ta liền bảo hắn gỡ xuống, hứa sẽ giúp hắn vá lại, ngày khác đến Đông cung đưa lại cho hắn.
Sau khi hắn nghe xong, liền mỉm cười chân thành, giọng nói trong như suối mát:
"Khương tiểu thư nếu đã quan tâm như thế, vậy thì tất nhiên phải đưa cái hầu bao này rồi."
"Có thể được Khương tiểu thư tự mình thêu, ta rất may mắn."
Lúc ấy, ta trong nháy mắt đỏ bừng mặt.
Không đợi hắn rời đi, tay ta liền cầm lấy hầu bao của hắn, lập tức chạy ra ngoài.
Ta bàng hoàng nhớ lại cuộc nói chuyện hôm đó cùng Thái tử Lý Huyền.
Một giây sau, đầu ngón tay truyền đến một cảm giác đau nhói, ta lúc này mới lấy lại tinh thần.
Trên tay, một giọt m.á.u to như hạt đậu nhỏ xuống.
Vừa vặn rơi trúng bên trên hầu bao, lòng ta có chút bất an.
Thái tử, nhất định không thể xảy ra việc gì bất trắc được!
Ta buông hầu bao xuống, đầu óc quay cuồng.
Hôm nay là cuộc đi săn mùa thu, Thái tử cùng một đám hoàng tử đều ở bên Hoàng Thượng.
Những cuộc đi săn mùa thu trước đây đều tổ chức tại bãi săn Mộc Lan, nhưng năm nay thân thể hoàng thượng khó chịu.
Thế là, cuộc đi săn mùa thu liền chuyển về Nam Hải Tử, nơi gần hoàng cung nhất.
Hôm qua ta vừa đi tìm Tứ hoàng tử.
Hôm nay, Thái tử liền xảy ra chuyện.
Chẳng lẽ Tứ hoàng tử nói không giữ lời.
Vì không muốn thả những tiểu cô nương kia ra, nên ra tay với Thái tử?
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Hoàng Thượng không có nhiều người nối dõi.
Ngoại trừ Đại hoàng tử c.h.ế.t yểu, Nhị hoàng tử cùng mấy vị công chúa, bây giờ chỉ còn lại ba vị hoàng tử.
Tứ hoàng tử Lý Cảnh, Thái tử Lý Huyền, Cửu hoàng tử Lý Khắc.
Có điều Cửu hoàng tử vẫn chỉ là một đứa bé còn mặc tã.
Thấy mặt mày hắn lộ vẻ khẩn trương, khóe miệng ta lộ ra nét cười:
"Tứ điện hạ, ngài đã nói sẽ đi tìm phụ hoàng của ngài, vậy thì nhất định phải đi đấy."
"Hay như này đi, chúng ta cùng nhau tiến cung, để xem phụ hoàng của ngài sẽ xử trí như thế nào, được chứ?"
Nói xong, sắc mặt Tứ hoàng lập tức trắng bạch, trực tiếp biến thành cà lăm:
"Ngươi...Ngươi cái này...Đồ nữ tử tâm tư ác độc!"
"Ngươi...Ngươi là như thế nào tìm ra bọn họ? Bọn họ…Bọn họ làm sao lại ở trong tay ngươi?"
Ta đứng lên, nhìn Tứ hoàng tử đang giả vờ bình tĩnh, từ tốn nói:
"Tứ điện hạ nói quá rồi, thủ đoạn của ta, cũng không bằng một phần mười so với thứ muội Khương Uyển Nhu nhà ta đâu?"
"Về phần các nàng ấy như thế nào lại nằm trong tay của ta, mà ta làm sao biết được, Ôn Chỉ là tên thuở nhỏ của ngài..."
"Tứ điện hạ không phải đã quên rồi chứ, ta chính là Thái Tử Phi tương lai?"
"Thái tử, chính là phu quân tương lai của ta a."
Đúng vậy, ta đã nhờ sự giúp đỡ từ Thái tử Lý Huyền.
Phu quân tương lai của ta.
Hôm đó, khi ta nhìn thấy hoa văn chuyên dụng của hoàng thất bên trên chiếc túi đựng ngân lượng của lão ăn mày kia.
Ta liền biết, nhất định là Khương Uyển Nhu đã phát sinh quan hệ qua lại cùng vị hoàng tử nào đó.
Nếu không, thì bọn hạ nhân đã đi nghe ngóng lâu như vậy, không thể có chuyện không thu hoạch được gì.
Mà thế lực sau lưng Khương Uyển Nhu, cũng phải đủ lớn.
Thế nên nàng ta mới có thể bình yên vô sự, tránh né lâu được như vậy.
Nghe lão ăn mày nói xong, ta chợt nhớ tới trước đây có nhìn thấy bóng dáng của Khương Uyển Nhu đi vào Xuân Phượng lâu.
Ta liền đoán được, Khương Uyển Nhu mới chính là người đã lừa gạt tiểu cô nương kia.
Xuân Phượng lâu có thể thỏa mãn hết thảy nhu cầu của những người giàu có.
Cho dù là những yêu cầu kinh tởm nhất.
Cho nên, Khương Uyển Nhu nhất định là tại Xuân Phượng lâu biết được Tứ hoàng tử đặc biệt yêu thích những cô nương nhỏ tuổi, từ đó liền câu được chiếc thuyền lớn là Tứ hoàng tử này.
Nàng ta vì Tứ hoàng tử tìm đến đủ loại tiểu cô nương, dạy dỗ thành dáng vẻ Tứ hoàng tử yêu thích.
Mà để xem như tỏ lòng cảm kích, Tứ hoàng tử sẽ bảo vệ nàng ta.
Thật sự là một mối trao đổi hoàn mỹ.
Đáng tiếc, người đang làm, trời đang nhìn.
Tội ác mất hết nhân tính như vậy, trời đất không dung.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của ta, Tứ hoàng tử biết, ta không nói đùa.
Hắn vung tay lên đáp ứng ta.
Còn nói cho ta, hắn sẽ đem thứ muội Khương Uyển Nhu đưa đến phủ của ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Ta nhìn bóng dáng sắp rời đi của hắn, liền ngăn hắn lại, sau đó bình tĩnh mở miệng:
"Thả những tiểu cô nương kia ra."
Hắn cắn răng, trên mặt lộ ra một tia hung ác.
Thấy ngoài cửa đứng đầy một đám người của Khương phủ, hắn vẫn là gật đầu:
"Khương Uyển Nguyệt, xem như ngươi lợi hại!"
"Những cô nương kia, bản cung tự sẽ thả các nàng ấy rời khỏi tư trạch của bản cung."
Nhưng còn chưa đợi được hắn đưa Khương Uyển Nhu về, thái tử điện hạ liền mất tích.
Thời điểm nghe được tin tức, ta đang thêu cho Thái tử Lý Huyền một cái hầu bao.
Hôm đó khi ta cầu xin hắn giúp đỡ, hắn liền mở miệng đáp ứng.
Lúc sắp rời đi, ta nhìn thấy cái hầu bao bên hông hắn dường như bị rách.
Ta liền bảo hắn gỡ xuống, hứa sẽ giúp hắn vá lại, ngày khác đến Đông cung đưa lại cho hắn.
Sau khi hắn nghe xong, liền mỉm cười chân thành, giọng nói trong như suối mát:
"Khương tiểu thư nếu đã quan tâm như thế, vậy thì tất nhiên phải đưa cái hầu bao này rồi."
"Có thể được Khương tiểu thư tự mình thêu, ta rất may mắn."
Lúc ấy, ta trong nháy mắt đỏ bừng mặt.
Không đợi hắn rời đi, tay ta liền cầm lấy hầu bao của hắn, lập tức chạy ra ngoài.
Ta bàng hoàng nhớ lại cuộc nói chuyện hôm đó cùng Thái tử Lý Huyền.
Một giây sau, đầu ngón tay truyền đến một cảm giác đau nhói, ta lúc này mới lấy lại tinh thần.
Trên tay, một giọt m.á.u to như hạt đậu nhỏ xuống.
Vừa vặn rơi trúng bên trên hầu bao, lòng ta có chút bất an.
Thái tử, nhất định không thể xảy ra việc gì bất trắc được!
Ta buông hầu bao xuống, đầu óc quay cuồng.
Hôm nay là cuộc đi săn mùa thu, Thái tử cùng một đám hoàng tử đều ở bên Hoàng Thượng.
Những cuộc đi săn mùa thu trước đây đều tổ chức tại bãi săn Mộc Lan, nhưng năm nay thân thể hoàng thượng khó chịu.
Thế là, cuộc đi săn mùa thu liền chuyển về Nam Hải Tử, nơi gần hoàng cung nhất.
Hôm qua ta vừa đi tìm Tứ hoàng tử.
Hôm nay, Thái tử liền xảy ra chuyện.
Chẳng lẽ Tứ hoàng tử nói không giữ lời.
Vì không muốn thả những tiểu cô nương kia ra, nên ra tay với Thái tử?
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Hoàng Thượng không có nhiều người nối dõi.
Ngoại trừ Đại hoàng tử c.h.ế.t yểu, Nhị hoàng tử cùng mấy vị công chúa, bây giờ chỉ còn lại ba vị hoàng tử.
Tứ hoàng tử Lý Cảnh, Thái tử Lý Huyền, Cửu hoàng tử Lý Khắc.
Có điều Cửu hoàng tử vẫn chỉ là một đứa bé còn mặc tã.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro