Thiết Lập Tính Cách Là Tra Nam - Phụng Hiếu Nam Thần
Người yêu nghèo...
Phụng Hiếu Nam Thần
2025-03-07 10:15:49
Gõ chữ: Nhiệt Không Độ
Cuối cùng, Ôn Kiều chỉ có thể ủy khuất ngồi trên ghế sofa, cầm tập tài liệu, lần lượt loại bỏ những căn nhà yêu thích trong đầu, sau đó lại chọn ra căn hộ phù hợp với yêu cầu của Trình Tấn.
Nói thật thì những căn hộ trong tập tài liệu của Trình Tấn không có cái nào là tệ cả, Ôn Kiều chọn một cái, tuy không quá lớn nhưng đủ để cho một gia đình bình thường sinh hoạt. Điều kiện của tiểu khu cũng không tệ, rất rộng rãi, rảnh rỗi có thể đi xuống dưới lầu tản bộ, nội thất trang trí cũng rất tốt, sáng sủa sạch sẽ, không phải là loại phòng cũ dơ bẩn gì.
Có thể nói, so với nhà mà mẹ con họ ở thì căn này tốt hơn biết bao nhiêu lần, nếu như Ôn Kiều chưa xem thêm các căn tốt hơn mà bản thân có thể sở hữu được nhưng vì lờ miệng mà vuột mất cơ hội thì nhất định giờ cậu sẽ rất vui mừng.
Nhưng chuyện cũng đã rồi, Ôn Kiều chỉ có thể chấp nhận, cậu tự nhủ, không được nóng nảy, chờ sau khi kết hôn với Trình Tấn, muốn nhiều hay ít, căn bản không cần nhọc lòng. Nghĩ đến đây, trong nháy mắt cậu tràn ngập tinh thần chiến đấu, cậu đã cùng Trình Tấn ở bên nhau, chỉ cần không có việc gì ngoài ý muốn, nhất định có thể thành công!
Phòng ở đã chọn xong, đồ đạc sắp xếp bên trong thì đã có trợ lý lo, Ôn Kiều chỉ cần nói cho trợ lý biết sở thích của cậu là được.
Cậu cũng không có ý định tự mình đi chọn, dù sao thì cậu cũng không có tiền, mà cậu cũng không dám trực tiếp bảo Trình Tấn chi tiền, dù sao thì cậu cũng thật sự yêu anh, không phải coi trọng tiền của Trình Tấn, tình cảm hai người vẫn chưa thâm sâu đến mức đó, cậu tuyệt đối sẽ không làm chuyện bậy bạ. Mọi chuyện cứ để Trình Tấn sắp xếp cho cậu là được, cậu tin tưởng, với gia thế Trình Tấn, trợ lý này chắc chắn sẽ không làm chuyện gì có hại với cậu.
Qua hai ngày, phòng ở đã được sửa sang tốt, Trình Tấn cùng Ôn Kiều qua xem.
Trình Tấn dạo qua một vòng: "Phòng này có thể trực tiếp vào ở, em đã nói với dì chưa?"
Ôn Kiều lắc đầu: "Vẫn chưa, trở về sẽ nói với mẹ ngay."
Trình Tấn lại hỏi: "Còn chuyện của Triệu Vân Thụy, trường em đã có kết quả chưa?" Anh nhớ trong cốt truyện, Ôn Kiều đã bị đuổi học trực tiếp, không còn trường nào muốn nhận em ấy, cũng không biết về sau Triệu Vân Thụy sẽ như thế nào.
Nhưng nghĩ cũng biết, Triệu gia so với Ôn Kiều xuất thân từ khu ổ chuột khẳng định không giống nhau.
TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TẠI WP KhitVHa và TYT Vũ Hạ.
Ôn Kiều bĩu môi, oán giận nói: "Kết quả đã có, anh ta bị phạt, về nhà tự kiểm điểm, qua một đoạn thời gian thì đi học lại." Về nhà tự kiểm điểm chẳng phải cho Triệu Vân Thụy có cơ hội dưỡng sức, đến lúc đó Triệu Vân Thụy trở lại, mọi người đối với chuyện này cũng không để ý nhiều.
Hơn nữa, bản thân cậu cũng không hài lòng với hình phạt này, Triệu Vân Thụy làm ra nhiều chuyện độc ác như vậy, chẳng phải nên trực tiếp đuổi học hay sao?!
Ở trường học, các học sinh khác nguy hiểm cở nào.
Chậc, người tương đối nguy hiểm là cậu, Triệu Vân Thụy nhìn thấy nhất định sẽ không bỏ qua.
Nhưng nghĩ lại, người này có tiền có thế, thay vì để gã bỏ học và trốn trong bóng tối gây rắc rối thì không bằng đặt người dưới mí mắt, nếu xảy ra chuyện gì, cậu muốn trả thù tìm người cũng dễ hơn.
Đối với kết quả này, Trình Tấn không quá bất ngờ, nhà họ Triệu không có khả năng để Triệu Vân Thụy xảy ra chuyện gì, anh chỉ nói: "Về sau em cẩn thận một chút, Triệu Vân Thụy sẽ không bỏ qua cho em dễ dàng vậy đâu, anh sẽ phái vệ sĩ theo em, nhưng em cũng phải chú ý, phòng ngừa vạn nhất."
"Vệ sĩ?" Ôn Kiều lập tức bị hấp dẫn, tuy cậu đánh nhau tương đối giỏi nhưng không phải là người chuyên nghiệp, trong lúc nhất thời không phát hiện có người theo cậu: "Anh tìm vệ sĩ cho em lúc nào?"
Cảm giác thật thần kỳ, hóa ra có người đi theo bảo vệ cậu.
Trình Tấn nói: "Lần trước em cùng Triệu Vân Thụy xảy ra xung đột liền tìm."
Anh tiếp tục nói: "Nhà anh cùng nhà họ Triệu quan hệ khá tốt, hơn nữa Triệu Vân Thụy luôn biết lấy lòng mẹ anh, anh cùng vừa mới đến công ty không bao lâu, cũng không thể làm gì được với Triệu Vân Thụy." Đối với cha mẹ nhà họ Triệu anh cũng không có tình cảm gì, cũng không phải do anh trọng sinh, mà vì cha mẹ Triệu trong cốt truyện đối với gia đình bọn họ một chút cũng không lưu tình, làm người không chút tình nghĩa.
Trên thực tế, sau khi trọng sinh vào thân thể này, Trình Tấn tiếp nhận mọi cảm xúc của nguyên chủ, ngay cả tính cách hay cách hành xử ít nhiều đều bị ảnh hưởng.
Tiềm thức nói cho anh, đây cũng chính là anh, vậy nên mấy chuyện khác cũng không quan trọng.
Ôn Kiều ngẩn người, sau một lúc mới nghe hiểu lời Trình Tấn nói, đối phương đây là đang xin lỗi chuyện mấy ngày trước Triệu Vân Thụy làm với cậu, thân là bạn trai lại không thể ra mặt vì cậu. Sau khi hiểu ra, cậu không nhịn được mà bật cười, vươn tay ôm cổ Trình Tấn, ngọt ngào mà hào khí tận trời: "Không sao cả, chỉ với cậu ta không làm gì được em hết, em có thể chịu được."
Sau đó, Ôn Kiều bằng năng lực thần kỳ của mình đã gặp được mẹ Trình Tấn.
Vào lúc sắp tan học, cậu nhận được một tin nhắn.
Tan học gặp nhau tại quán café bên ngoài trường. Ghi chú mẹ Trình Tấn.
Tuy đối phương không trực tiếp nói không được nói cho Trình Tấn, nhưng ý tứ rất rõ ràng, chỉ là Ôn Kiều không muốn tiếp thu sự ăn ý đó, thậm chí còn có chút ác ý muốn mang theo Trình Tấn cùng nhau qua đó, không biết đến lúc đó mẹ Trình sẽ có biểu tình gì.
Nhưng ngẫm lại, Ôn Kiều vẫn thôi.
Cậu mang đi vào tiệm café, mẹ Trình rất dễ nhận ra, quần áo bên ngoài nhìn qua rất có phong thái phu nhân nhà hào môn. Mà mẹ Trình cũng nhận ra cậu ngay từ ánh mắt đầu tiên, Ôn Kiều có khí chất sạch sẽ, hai vai mang balo, nhìn có vẻ ngoan ngoãn rất được lòng trưởng bối, thật dễ sinh ra hảo cảm.
Nhưng mẹ Trình sớm đã bị Triệu Vân Thụy lấy lòng, nhìn thấy Ôn Kiều như vậy bà chỉ cảm thấy chán ghét, chắc chắn Ôn Kiều dùng dáng vẻ này quyến rũ con trai của bà đến thần hồn điên đảo.
Ôn Kiều ngồi đối diện mẹ Trình, mỉm cười chào một tiếng: "Cháu chào bác gái ạ."
Bất kể mẹ Trình nghĩ gì về cậu, ít nhất hiện tại, Ôn Kiều vẫn ôm một tia hi vọng có thể cùng mẹ Trình hòa thuận nói chuyện.
Dù sao thì bà cũng là mẹ của Trình Tấn, cũng chưa từng nghe Trình Tấn nói qua mẹ anh có gì bất mãn với cậu, không đến bước đường cùng, cậu sẽ không đánh cược xem ai quan trọng hơn trong lòng Trình Tấn. Hơn nữa, cậu theo đuổi chính là tiền của Trình Tấn, cậu cũng không muốn Trình Tấn vì cậu mà chống lại cha mẹ mình, sau đó bị đuổi khỏi tập đoàn Trình thị, có lẽ vài năm sau, ba mẹ Trình sẽ mềm lòng kêu bọn họ trở về.
Khó mà nói trước được, hơn nữa còn phải chịu khổ mấy năm, chưa kể có quá nhiều biến số liên quan.
Nhưng thái độ của mẹ Trình khiến cho Ôn Kiều biết chuyện này không dễ dàng như vậy.
Mẹ Trình hừ lạnh một tiếng, không tỏ ý kiến với xưng hô của Ôn Kiều: "Cậu chính là Ôn Kiều cái người quyến rũ con tôi?"
Ôn Kiều mỉm cười: "Con không biết cô đang nói gì, con cùng Trình Tấn là quan hệ đứng đắn, không có gì sai trái cả."
Lời này mẹ Trình không tin, trước kia Triệu Vân Thụy đã nói với bà, nghi ngờ có người muốn qua lại với Trình Tấn, tuy nhiên, khi Trình Tấn đề nghị hủy hôn, lời nói của anh khiến bà tạm thời lấy lại bình tĩnh, đối với con trai, bà vẫn rất tin tưởng. Nhưng ngay sau đó, hôn ước vừa được giải trừ, lại xuất hiện ảnh con trai bà tay trong tay với Ôn Kiều, nếu như trước đó không có gì ám muội, sao có thể nhanh như vậy được?
Hơn nữa trước đó Triệu Vân Thụy đã nhắc qua, nên bà không vừa mắt được Ôn Kiều.
Bà chắc chắn, người này chính là coi trọng tiền của con trai bà, không thấy hiện tại ngay cả nhà cũng mua cho à, hừ.
TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TẠI WP KhitVHa và TYT Vũ Hạ..
Mẹ Trình dựa lưng vào ghế, hai tay khoanh trước ngực, khinh thường nói: "Nói đi, cậu muốn bao nhiêu tiền mới chịu rời xa con tôi."
Ôn Kiều hơi kích động, nói: "Cô à, cô hiểu lầm rồi, con với Trình Tấn là tình yêu đích thực, tiền bạc không thể đem ra so được." cậu cũng không ngốc, nếu cậu cùng Trình Tấn bên nhau, sau này toàn bộ Trình thị đều là của cậu, hiện tại chút tiền này tính là cái gì.
Hơn nữa, nếu cậu đồng ý, lỡ như mẹ Trình lén lút nói chuyện cùng Trình Tấn, nói cậu đòi tiền, Trình Tấn nhất định sẽ không thèm để ý đến cậu, mẹ Trình cũng không cần phải đưa tiền cho cậu.
Như vậy cậu mất cả người lẫn tiền.
Mẹ Trình cũng không tin lời cậu: "Mới ở bên nhau được bao lâu, cậu đã dọn vào nhà con trai tôi, nói với tôi không phải vì tiền? Hừ." Bà lấy ra một tấm chi phiếu: "Chỉ cần rời xa con trai tôi, tôi cho cậu năm..."
Lời còn chưa nói xong, bà liền thấy con trai mình trầm mặt hùng hổ đi về phía bọn họ.
Trên thực tế thì Trình Tấn không trầm mặt, cũng không mang khí thế hùng hổ, mà do khí chất đời này đều thiên về kiểu này. Dù sao thì anh cũng đã tiếp thu ký ức ban đầu của vị bá tổng này, khí chất tự nhiên cũng có phần mạnh mẽ hơn. Hơn nữa, anh đã bận rộn cả một ngày ở công ty, đến giờ tan tầm, anh cũng không muốn có thêm biểu cảm không cần thiết nào.
Mẹ Trình bị khí thế của Trình Tấn là cho cứng miệng, nói lắp: "Năm... năm năm năm... năm vạn." (50.000 CNY ≈ 175.000.000 VND.)
"Năm vạn?" Ôn Kiều có chút nghi ngờ lỗ tai mình, cậu nhìn dễ tống cổ như vậy sao? Hơn nữa Trình gia sắp phá sản? Cậu không khỏi cảm thán: " Cô à, như vậy cũng quá ít đi."
Lấy tiền xỉ nhục người khác mà còn keo kiệt như vậy.
Mẹ Trình cũng bị sai lầm của mình làm cho hoảng hốt, đặc biệt còn thấy vẻ mặt khiếp sợ cùng ghét bỏ của Ôn Kiều phía đối diện, càng tức giận, nói: "Tôi nói là năm mươi vạn." (1 tỷ 750 triệu đồng)
Ôn Kiều: "..."
Ôn Kiều chân thành nói: "Như vậy vẫn rất keo kiệt."
Ít nhất phải được năm triệu.
Tất nhiên mẹ Trình sẽ không để năm mươi vạn vào mắt, năm triệu cũng không là gì đối với bà, nhưng bà ghét Ôn Kiều, không muốn cho cậu nhiều tiền như vậy, cuộc sống quá mức tiêu sái, trong lòng bà khẳng định sẽ càng tức giận hơn, tại sao bà phải bỏ tiền để nửa đời sau yêu tinh nhỏ này sống thoải mái?!
Một tên nhóc xuất thân từ khu ổ chuột, chỉ sợ cả đời này chưa từng thấy qua năm mươi vạn, bà cảm thấy, cho Ôn Kiều năm mươi vạn là quá nhiều rồi. Hơn nữa số tiền này cũng không đủ mua nhà, nửa đời sau Ôn Kiều vẫn phải đi làm, như vậy thì trong lòng bà mới thoải mái được.
Trình Tấn đi tới, tự nhiên kéo ghế, ngồi xuống bên cạnh Ôn Kiều: "Năm mười vạn là sao?"
Anh lấy chi phiếu trên tay mẹ Trình, cười nói: "Mẹ đây là đang cho quà gặp mặt sao?"
"Quà gặp mặt là sao?" mẹ Trình tức giận nói: "Cậu ta chỉ là một tên tiểu quỷ chuyên bào tiền con thôi, sao con lại không nhìn ra! Hơn nữa trước khi con và Vân Thụy hủy hôn, cậu ta còn đi quyến rũ con, nhân phẩm như vậy cũng không phải là thứ tốt lành gì, nhà họ Trình chúng ta sao có thể có đứa con dâu như vậy."
Chuyện của anh và Ôn Kiều chỉ có hai người biết rõ, ngay cả lúc trước nhắn tin, người ngoài nhìn vào đều thấy trong sạch, không có cảm giác mập mờ ái muội, nhưng chỉ có hai người họ hiểu. Tuy nhiên những giả thiết này đều bị thế lực thần bí ác ý bóp méo nhằm vào bọn họ, vậy nên Trình Tấn cũng không muốn đem nước bẩn đổ lên người mình.
Anh nói thẳng: "Mẹ đừng nghe Triệu Vân Thụy nói bậy, cậu ta cùng Triệu Tử Sóc như vậy, mỗi ngày còn bày ra dáng vẻ thích con, người cảm thấy lời cậu ta nói có đáng tin không?"
"Mặc kệ hôn ước có hủy hay không, trong lòng con, vẫn luôn không thích, việc này mẹ cũng chưa từng hỏi ý kiến của con, con trước giờ vẫn luôn phản đối."
"Về sau cũng đừng nhắc lại nữa."
Mẹ Trình không cam lòng: "Nhưng cậu ta là từ cái khu ổ chuột đó đi ra, nào xứng với con trai mẹ!"
"Nhưng đó là Tiểu Kiều nỗ lực!" Trình Tấn nói.
Ôn Kiều đột nhiên có loại dự cảm không tốt.
Editor: trc giao thừaedit cho mọi người 1 chương, chúc mn năm mới vuiGõ chữ: Nhiệt Không Độ
Cuối cùng, Ôn Kiều chỉ có thể ủy khuất ngồi trên ghế sofa, cầm tập tài liệu, lần lượt loại bỏ những căn nhà yêu thích trong đầu, sau đó lại chọn ra căn hộ phù hợp với yêu cầu của Trình Tấn.
Nói thật thì những căn hộ trong tập tài liệu của Trình Tấn không có cái nào là tệ cả, Ôn Kiều chọn một cái, tuy không quá lớn nhưng đủ để cho một gia đình bình thường sinh hoạt. Điều kiện của tiểu khu cũng không tệ, rất rộng rãi, rảnh rỗi có thể đi xuống dưới lầu tản bộ, nội thất trang trí cũng rất tốt, sáng sủa sạch sẽ, không phải là loại phòng cũ dơ bẩn gì.
Có thể nói, so với nhà mà mẹ con họ ở thì căn này tốt hơn biết bao nhiêu lần, nếu như Ôn Kiều chưa xem thêm các căn tốt hơn mà bản thân có thể sở hữu được nhưng vì lờ miệng mà vuột mất cơ hội thì nhất định giờ cậu sẽ rất vui mừng.
Nhưng chuyện cũng đã rồi, Ôn Kiều chỉ có thể chấp nhận, cậu tự nhủ, không được nóng nảy, chờ sau khi kết hôn với Trình Tấn, muốn nhiều hay ít, căn bản không cần nhọc lòng. Nghĩ đến đây, trong nháy mắt cậu tràn ngập tinh thần chiến đấu, cậu đã cùng Trình Tấn ở bên nhau, chỉ cần không có việc gì ngoài ý muốn, nhất định có thể thành công!
Phòng ở đã chọn xong, đồ đạc sắp xếp bên trong thì đã có trợ lý lo, Ôn Kiều chỉ cần nói cho trợ lý biết sở thích của cậu là được.
TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TẠI WP KhitVHa và TYT Vũ Hạ,
Cậu cũng không có ý định tự mình đi chọn, dù sao thì cậu cũng không có tiền, mà cậu cũng không dám trực tiếp bảo Trình Tấn chi tiền, dù sao thì cậu cũng thật sự yêu anh, không phải coi trọng tiền của Trình Tấn, tình cảm hai người vẫn chưa thâm sâu đến mức đó, cậu tuyệt đối sẽ không làm chuyện bậy bạ. Mọi chuyện cứ để Trình Tấn sắp xếp cho cậu là được, cậu tin tưởng, với gia thế Trình Tấn, trợ lý này chắc chắn sẽ không làm chuyện gì có hại với cậu.
Qua hai ngày, phòng ở đã được sửa sang tốt, Trình Tấn cùng Ôn Kiều qua xem.
Trình Tấn dạo qua một vòng: "Phòng này có thể trực tiếp vào ở, em đã nói với dì chưa?"
Ôn Kiều lắc đầu: "Vẫn chưa, trở về sẽ nói với mẹ ngay."
Trình Tấn lại hỏi: "Còn chuyện của Triệu Vân Thụy, trường em đã có kết quả chưa?" Anh nhớ trong cốt truyện, Ôn Kiều đã bị đuổi học trực tiếp, không còn trường nào muốn nhận em ấy, cũng không biết về sau Triệu Vân Thụy sẽ như thế nào.
Nhưng nghĩ cũng biết, Triệu gia so với Ôn Kiều xuất thân từ khu ổ chuột khẳng định không giống nhau.
Ôn Kiều bĩu môi, oán giận nói: "Kết quả đã có, anh ta bị phạt, về nhà tự kiểm điểm, qua một đoạn thời gian thì đi học lại." Về nhà tự kiểm điểm chẳng phải cho Triệu Vân Thụy có cơ hội dưỡng sức, đến lúc đó Triệu Vân Thụy trở lại, mọi người đối với chuyện này cũng không để ý nhiều.
Hơn nữa, bản thân cậu cũng không hài lòng với hình phạt này, Triệu Vân Thụy làm ra nhiều chuyện độc ác như vậy, chẳng phải nên trực tiếp đuổi học hay sao?!
Ở trường học, các học sinh khác nguy hiểm cở nào.
Chậc, người tương đối nguy hiểm là cậu, Triệu Vân Thụy nhìn thấy nhất định sẽ không bỏ qua.
Nhưng nghĩ lại, người này có tiền có thế, thay vì để gã bỏ học và trốn trong bóng tối gây rắc rối thì không bằng đặt người dưới mí mắt, nếu xảy ra chuyện gì, cậu muốn trả thù tìm người cũng dễ hơn.
Đối với kết quả này, Trình Tấn không quá bất ngờ, nhà họ Triệu không có khả năng để Triệu Vân Thụy xảy ra chuyện gì, anh chỉ nói: "Về sau em cẩn thận một chút, Triệu Vân Thụy sẽ không bỏ qua cho em dễ dàng vậy đâu, anh sẽ phái vệ sĩ theo em, nhưng em cũng phải chú ý, phòng ngừa vạn nhất."
"Vệ sĩ?" Ôn Kiều lập tức bị hấp dẫn, tuy cậu đánh nhau tương đối giỏi nhưng không phải là người chuyên nghiệp, trong lúc nhất thời không phát hiện có người theo cậu: "Anh tìm vệ sĩ cho em lúc nào?"
Cảm giác thật thần kỳ, hóa ra có người đi theo bảo vệ cậu.
Trình Tấn nói: "Lần trước em cùng Triệu Vân Thụy xảy ra xung đột liền tìm."
Anh tiếp tục nói: "Nhà anh cùng nhà họ Triệu quan hệ khá tốt, hơn nữa Triệu Vân Thụy luôn biết lấy lòng mẹ anh, anh cùng vừa mới đến công ty không bao lâu, cũng không thể làm gì được với Triệu Vân Thụy." Đối với cha mẹ nhà họ Triệu anh cũng không có tình cảm gì, cũng không phải do anh trọng sinh, mà vì cha mẹ Triệu trong cốt truyện đối với gia đình bọn họ một chút cũng không lưu tình, làm người không chút tình nghĩa.
Trên thực tế, sau khi trọng sinh vào thân thể này, Trình Tấn tiếp nhận mọi cảm xúc của nguyên chủ, ngay cả tính cách hay cách hành xử ít nhiều đều bị ảnh hưởng.
Tiềm thức nói cho anh, đây cũng chính là anh, vậy nên mấy chuyện khác cũng không quan trọng.
Ôn Kiều ngẩn người, sau một lúc mới nghe hiểu lời Trình Tấn nói, đối phương đây là đang xin lỗi chuyện mấy ngày trước Triệu Vân Thụy làm với cậu, thân là bạn trai lại không thể ra mặt vì cậu. Sau khi hiểu ra, cậu không nhịn được mà bật cười, vươn tay ôm cổ Trình Tấn, ngọt ngào mà hào khí tận trời: "Không sao cả, chỉ với cậu ta không làm gì được em hết, em có thể chịu được."
Sau đó, Ôn Kiều bằng năng lực thần kỳ của mình đã gặp được mẹ Trình Tấn.
Vào lúc sắp tan học, cậu nhận được một tin nhắn.
Tan học gặp nhau tại quán café bên ngoài trường. Ghi chú mẹ Trình Tấn.
Tuy đối phương không trực tiếp nói không được nói cho Trình Tấn, nhưng ý tứ rất rõ ràng, chỉ là Ôn Kiều không muốn tiếp thu sự ăn ý đó, thậm chí còn có chút ác ý muốn mang theo Trình Tấn cùng nhau qua đó, không biết đến lúc đó mẹ Trình sẽ có biểu tình gì.
Nhưng ngẫm lại, Ôn Kiều vẫn thôi.
Cậu mang cặp, đi vào tiệm café, mẹ Trình rất dễ nhận ra, quần áo bên ngoài nhìn qua rất có phong thái phu nhân nhà hào môn. Mà mẹ Trình cũng nhận ra cậu ngay từ ánh mắt đầu tiên, Ôn Kiều có khí chất sạch sẽ, hai vai mang balo, nhìn có vẻ ngoan ngoãn rất được lòng trưởng bối, thật dễ sinh ra hảo cảm.
Nhưng mẹ Trình sớm đã bị Triệu Vân Thụy lấy lòng, nhìn thấy Ôn Kiều như vậy bà chỉ cảm thấy chán ghét, chắc chắn Ôn Kiều dùng dáng vẻ này quyến rũ con trai của bà đến thần hồn điên đảo.
Ôn Kiều ngồi đối diện mẹ Trình, mỉm cười chào một tiếng: "Cháu chào bác gái ạ."
Bất kể mẹ Trình nghĩ gì về cậu, ít nhất hiện tại, Ôn Kiều vẫn ôm một tia hi vọng có thể cùng mẹ Trình hòa thuận nói chuyện.
TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TẠI WP KhitVHa và TYT Vũ Hạ,,
Dù sao thì bà cũng là mẹ của Trình Tấn, cũng chưa từng nghe Trình Tấn nói qua mẹ anh có gì bất mãn với cậu, không đến bước đường cùng, cậu sẽ không đánh cược xem ai quan trọng hơn trong lòng Trình Tấn. Hơn nữa, cậu theo đuổi chính là tiền của Trình Tấn, cậu cũng không muốn Trình Tấn vì cậu mà chống lại cha mẹ mình, sau đó bị đuổi khỏi tập đoàn Trình thị, có lẽ vài năm sau, ba mẹ Trình sẽ mềm lòng kêu bọn họ trở về.
Khó mà nói trước được, hơn nữa còn phải chịu khổ mấy năm, chưa kể có quá nhiều biến số liên quan.
Nhưng thái độ của mẹ Trình khiến cho Ôn Kiều biết chuyện này không dễ dàng như vậy.
Mẹ Trình hừ lạnh một tiếng, không tỏ ý kiến với xưng hô của Ôn Kiều: "Cậu chính là Ôn Kiều cái người quyến rũ con tôi?"
Ôn Kiều mỉm cười: "Con không biết cô đang nói gì, con cùng Trình Tấn là quan hệ đứng đắn, không có gì sai trái cả."
Lời này mẹ Trình không tin, trước kia Triệu Vân Thụy đã nói với bà, nghi ngờ có người muốn qua lại với Trình Tấn, tuy nhiên, khi Trình Tấn đề nghị hủy hôn, lời nói của anh khiến bà tạm thời lấy lại bình tĩnh, đối với con trai, bà vẫn rất tin tưởng. Nhưng ngay sau đó, hôn ước vừa được giải trừ, lại xuất hiện ảnh con trai bà tay trong tay với Ôn Kiều, nếu như trước đó không có gì ám muội, sao có thể nhanh như vậy được?
Hơn nữa trước đó Triệu Vân Thụy đã nhắc qua, nên bà không vừa mắt được Ôn Kiều.
Bà chắc chắn, người này chính là coi trọng tiền của con trai bà, không thấy hiện tại ngay cả nhà cũng mua cho à, hừ.
Mẹ Trình dựa lưng vào ghế, hai tay khoanh trước ngực, khinh thường nói: "Nói đi, cậu muốn bao nhiêu tiền mới chịu rời xa con tôi."
Ôn Kiều hơi kích động, nói: "Cô à, cô hiểu lầm rồi, con với Trình Tấn là tình yêu đích thực, tiền bạc không thể đem ra so được." cậu cũng không ngốc, nếu cậu cùng Trình Tấn bên nhau, sau này toàn bộ Trình thị đều là của cậu, hiện tại chút tiền này tính là cái gì.
Hơn nữa, nếu cậu đồng ý, lỡ như mẹ Trình lén lút nói chuyện cùng Trình Tấn, nói cậu đòi tiền, Trình Tấn nhất định sẽ không thèm để ý đến cậu, mẹ Trình cũng không cần phải đưa tiền cho cậu.
Như vậy cậu mất cả người lẫn tiền.
Mẹ Trình cũng không tin lời cậu: "Mới ở bên nhau được bao lâu, cậu đã dọn vào nhà con trai tôi, nói với tôi không phải vì tiền? Hừ." Bà lấy ra một tấm chi phiếu: "Chỉ cần rời xa con trai tôi, tôi cho cậu năm..."
Lời còn chưa nói xong, bà liền thấy con trai mình trầm mặt hùng hổ đi về phía bọn họ.
Trên thực tế thì Trình Tấn không trầm mặt, cũng không mang khí thế hùng hổ, mà do khí chất đời này đều thiên về kiểu này. Dù sao thì anh cũng đã tiếp thu ký ức ban đầu của vị bá tổng này, khí chất tự nhiên cũng có phần mạnh mẽ hơn. Hơn nữa, anh đã bận rộn cả một ngày ở công ty, đến giờ tan tầm, anh cũng không muốn có thêm biểu cảm không cần thiết nào.
Mẹ Trình bị khí thế của Trình Tấn là cho cứng miệng, nói lắp: "Năm... năm năm năm... năm vạn." (50.000 CNY ≈ 175.000.000 VND.)
"Năm vạn?" Ôn Kiều có chút nghi ngờ lỗ tai mình, cậu nhìn dễ tống cổ như vậy sao? Hơn nữa Trình gia sắp phá sản? Cậu không khỏi cảm thán: " Cô à, như vậy cũng quá ít đi."
Lấy tiền xỉ nhục người khác mà còn keo kiệt như vậy.
Mẹ Trình cũng bị sai lầm của mình làm cho hoảng hốt, đặc biệt còn thấy vẻ mặt khiếp sợ cùng ghét bỏ của Ôn Kiều phía đối diện, càng tức giận, nói: "Tôi nói là năm mươi vạn." (1 tỷ 750 triệu đồng)
Ôn Kiều: "..."
Ôn Kiều chân thành nói: "Như vậy vẫn rất keo kiệt."
Ít nhất phải được năm triệu.
Tất nhiên mẹ Trình sẽ không để năm mươi vạn vào mắt, năm triệu cũng không là gì đối với bà, nhưng bà ghét Ôn Kiều, không muốn cho cậu nhiều tiền như vậy, cuộc sống quá mức tiêu sái, trong lòng bà khẳng định sẽ càng tức giận hơn, tại sao bà phải bỏ tiền để nửa đời sau yêu tinh nhỏ này sống thoải mái?!
Một tên nhóc xuất thân từ khu ổ chuột, chỉ sợ cả đời này chưa từng thấy qua năm mươi vạn, bà cảm thấy, cho Ôn Kiều năm mươi vạn là quá nhiều rồi. Hơn nữa số tiền này cũng không đủ mua nhà, nửa đời sau Ôn Kiều vẫn phải đi làm, như vậy thì trong lòng bà mới thoải mái được.
Trình Tấn đi tới, tự nhiên kéo ghế, ngồi xuống bên cạnh Ôn Kiều: "Năm mười vạn là sao?"
Anh lấy chi phiếu trên tay mẹ Trình, cười nói: "Mẹ đây là đang cho quà gặp mặt sao?"
"Quà gặp mặt là sao?" mẹ Trình tức giận nói: "Cậu ta chỉ là một tên tiểu quỷ chuyên bào tiền con thôi, sao con lại không nhìn ra! Hơn nữa trước khi con và Vân Thụy hủy hôn, cậu ta còn đi quyến rũ con, nhân phẩm như vậy cũng không phải là thứ tốt lành gì, nhà họ Trình chúng ta sao có thể có đứa con dâu như vậy."
Chuyện của anh và Ôn Kiều chỉ có hai người biết rõ, ngay cả lúc trước nhắn tin, người ngoài nhìn vào đều thấy trong sạch, không có cảm giác mập mờ ái muội, nhưng chỉ có hai người họ hiểu. Tuy nhiên những giả thiết này đều bị thế lực thần bí ác ý bóp méo nhằm vào bọn họ, vậy nên Trình Tấn cũng không muốn đem nước bẩn đổ lên người mình.
Anh nói thẳng: "Mẹ đừng nghe Triệu Vân Thụy nói bậy, cậu ta cùng Triệu Tử Sóc như vậy, mỗi ngày còn bày ra dáng vẻ thích con, người cảm thấy lời cậu ta nói có đáng tin không?"
"Mặc kệ hôn ước có hủy hay không, trong lòng con, vẫn luôn không thích, việc này mẹ cũng chưa từng hỏi ý kiến của con, con trước giờ vẫn luôn phản đối."
"Về sau cũng đừng nhắc lại nữa."
Mẹ Trình không cam lòng: "Nhưng cậu ta là từ cái khu ổ chuột đó đi ra, nào xứng với con trai mẹ!"
"Nhưng Tiểu Kiều rất là nỗ lực!" Trình Tấn nói.
Ôn Kiều đột nhiên có loại dự cảm không tốt.
Editor: trước giao thừaedit cho mọi người 1 chương, chúc mn năm mới vui vẻ 🎆
Lạc: Hihihi có bản dịch là lên liền, chúc các reader năm mới vui vẻ, tràn đầy hạnh phúc🎇
Cuối cùng, Ôn Kiều chỉ có thể ủy khuất ngồi trên ghế sofa, cầm tập tài liệu, lần lượt loại bỏ những căn nhà yêu thích trong đầu, sau đó lại chọn ra căn hộ phù hợp với yêu cầu của Trình Tấn.
Nói thật thì những căn hộ trong tập tài liệu của Trình Tấn không có cái nào là tệ cả, Ôn Kiều chọn một cái, tuy không quá lớn nhưng đủ để cho một gia đình bình thường sinh hoạt. Điều kiện của tiểu khu cũng không tệ, rất rộng rãi, rảnh rỗi có thể đi xuống dưới lầu tản bộ, nội thất trang trí cũng rất tốt, sáng sủa sạch sẽ, không phải là loại phòng cũ dơ bẩn gì.
Có thể nói, so với nhà mà mẹ con họ ở thì căn này tốt hơn biết bao nhiêu lần, nếu như Ôn Kiều chưa xem thêm các căn tốt hơn mà bản thân có thể sở hữu được nhưng vì lờ miệng mà vuột mất cơ hội thì nhất định giờ cậu sẽ rất vui mừng.
Nhưng chuyện cũng đã rồi, Ôn Kiều chỉ có thể chấp nhận, cậu tự nhủ, không được nóng nảy, chờ sau khi kết hôn với Trình Tấn, muốn nhiều hay ít, căn bản không cần nhọc lòng. Nghĩ đến đây, trong nháy mắt cậu tràn ngập tinh thần chiến đấu, cậu đã cùng Trình Tấn ở bên nhau, chỉ cần không có việc gì ngoài ý muốn, nhất định có thể thành công!
Phòng ở đã chọn xong, đồ đạc sắp xếp bên trong thì đã có trợ lý lo, Ôn Kiều chỉ cần nói cho trợ lý biết sở thích của cậu là được.
Cậu cũng không có ý định tự mình đi chọn, dù sao thì cậu cũng không có tiền, mà cậu cũng không dám trực tiếp bảo Trình Tấn chi tiền, dù sao thì cậu cũng thật sự yêu anh, không phải coi trọng tiền của Trình Tấn, tình cảm hai người vẫn chưa thâm sâu đến mức đó, cậu tuyệt đối sẽ không làm chuyện bậy bạ. Mọi chuyện cứ để Trình Tấn sắp xếp cho cậu là được, cậu tin tưởng, với gia thế Trình Tấn, trợ lý này chắc chắn sẽ không làm chuyện gì có hại với cậu.
Qua hai ngày, phòng ở đã được sửa sang tốt, Trình Tấn cùng Ôn Kiều qua xem.
Trình Tấn dạo qua một vòng: "Phòng này có thể trực tiếp vào ở, em đã nói với dì chưa?"
Ôn Kiều lắc đầu: "Vẫn chưa, trở về sẽ nói với mẹ ngay."
Trình Tấn lại hỏi: "Còn chuyện của Triệu Vân Thụy, trường em đã có kết quả chưa?" Anh nhớ trong cốt truyện, Ôn Kiều đã bị đuổi học trực tiếp, không còn trường nào muốn nhận em ấy, cũng không biết về sau Triệu Vân Thụy sẽ như thế nào.
Nhưng nghĩ cũng biết, Triệu gia so với Ôn Kiều xuất thân từ khu ổ chuột khẳng định không giống nhau.
TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TẠI WP KhitVHa và TYT Vũ Hạ.
Ôn Kiều bĩu môi, oán giận nói: "Kết quả đã có, anh ta bị phạt, về nhà tự kiểm điểm, qua một đoạn thời gian thì đi học lại." Về nhà tự kiểm điểm chẳng phải cho Triệu Vân Thụy có cơ hội dưỡng sức, đến lúc đó Triệu Vân Thụy trở lại, mọi người đối với chuyện này cũng không để ý nhiều.
Hơn nữa, bản thân cậu cũng không hài lòng với hình phạt này, Triệu Vân Thụy làm ra nhiều chuyện độc ác như vậy, chẳng phải nên trực tiếp đuổi học hay sao?!
Ở trường học, các học sinh khác nguy hiểm cở nào.
Chậc, người tương đối nguy hiểm là cậu, Triệu Vân Thụy nhìn thấy nhất định sẽ không bỏ qua.
Nhưng nghĩ lại, người này có tiền có thế, thay vì để gã bỏ học và trốn trong bóng tối gây rắc rối thì không bằng đặt người dưới mí mắt, nếu xảy ra chuyện gì, cậu muốn trả thù tìm người cũng dễ hơn.
Đối với kết quả này, Trình Tấn không quá bất ngờ, nhà họ Triệu không có khả năng để Triệu Vân Thụy xảy ra chuyện gì, anh chỉ nói: "Về sau em cẩn thận một chút, Triệu Vân Thụy sẽ không bỏ qua cho em dễ dàng vậy đâu, anh sẽ phái vệ sĩ theo em, nhưng em cũng phải chú ý, phòng ngừa vạn nhất."
"Vệ sĩ?" Ôn Kiều lập tức bị hấp dẫn, tuy cậu đánh nhau tương đối giỏi nhưng không phải là người chuyên nghiệp, trong lúc nhất thời không phát hiện có người theo cậu: "Anh tìm vệ sĩ cho em lúc nào?"
Cảm giác thật thần kỳ, hóa ra có người đi theo bảo vệ cậu.
Trình Tấn nói: "Lần trước em cùng Triệu Vân Thụy xảy ra xung đột liền tìm."
Anh tiếp tục nói: "Nhà anh cùng nhà họ Triệu quan hệ khá tốt, hơn nữa Triệu Vân Thụy luôn biết lấy lòng mẹ anh, anh cùng vừa mới đến công ty không bao lâu, cũng không thể làm gì được với Triệu Vân Thụy." Đối với cha mẹ nhà họ Triệu anh cũng không có tình cảm gì, cũng không phải do anh trọng sinh, mà vì cha mẹ Triệu trong cốt truyện đối với gia đình bọn họ một chút cũng không lưu tình, làm người không chút tình nghĩa.
Trên thực tế, sau khi trọng sinh vào thân thể này, Trình Tấn tiếp nhận mọi cảm xúc của nguyên chủ, ngay cả tính cách hay cách hành xử ít nhiều đều bị ảnh hưởng.
Tiềm thức nói cho anh, đây cũng chính là anh, vậy nên mấy chuyện khác cũng không quan trọng.
Ôn Kiều ngẩn người, sau một lúc mới nghe hiểu lời Trình Tấn nói, đối phương đây là đang xin lỗi chuyện mấy ngày trước Triệu Vân Thụy làm với cậu, thân là bạn trai lại không thể ra mặt vì cậu. Sau khi hiểu ra, cậu không nhịn được mà bật cười, vươn tay ôm cổ Trình Tấn, ngọt ngào mà hào khí tận trời: "Không sao cả, chỉ với cậu ta không làm gì được em hết, em có thể chịu được."
Sau đó, Ôn Kiều bằng năng lực thần kỳ của mình đã gặp được mẹ Trình Tấn.
Vào lúc sắp tan học, cậu nhận được một tin nhắn.
Tan học gặp nhau tại quán café bên ngoài trường. Ghi chú mẹ Trình Tấn.
Tuy đối phương không trực tiếp nói không được nói cho Trình Tấn, nhưng ý tứ rất rõ ràng, chỉ là Ôn Kiều không muốn tiếp thu sự ăn ý đó, thậm chí còn có chút ác ý muốn mang theo Trình Tấn cùng nhau qua đó, không biết đến lúc đó mẹ Trình sẽ có biểu tình gì.
Nhưng ngẫm lại, Ôn Kiều vẫn thôi.
Cậu mang đi vào tiệm café, mẹ Trình rất dễ nhận ra, quần áo bên ngoài nhìn qua rất có phong thái phu nhân nhà hào môn. Mà mẹ Trình cũng nhận ra cậu ngay từ ánh mắt đầu tiên, Ôn Kiều có khí chất sạch sẽ, hai vai mang balo, nhìn có vẻ ngoan ngoãn rất được lòng trưởng bối, thật dễ sinh ra hảo cảm.
Nhưng mẹ Trình sớm đã bị Triệu Vân Thụy lấy lòng, nhìn thấy Ôn Kiều như vậy bà chỉ cảm thấy chán ghét, chắc chắn Ôn Kiều dùng dáng vẻ này quyến rũ con trai của bà đến thần hồn điên đảo.
Ôn Kiều ngồi đối diện mẹ Trình, mỉm cười chào một tiếng: "Cháu chào bác gái ạ."
Bất kể mẹ Trình nghĩ gì về cậu, ít nhất hiện tại, Ôn Kiều vẫn ôm một tia hi vọng có thể cùng mẹ Trình hòa thuận nói chuyện.
Dù sao thì bà cũng là mẹ của Trình Tấn, cũng chưa từng nghe Trình Tấn nói qua mẹ anh có gì bất mãn với cậu, không đến bước đường cùng, cậu sẽ không đánh cược xem ai quan trọng hơn trong lòng Trình Tấn. Hơn nữa, cậu theo đuổi chính là tiền của Trình Tấn, cậu cũng không muốn Trình Tấn vì cậu mà chống lại cha mẹ mình, sau đó bị đuổi khỏi tập đoàn Trình thị, có lẽ vài năm sau, ba mẹ Trình sẽ mềm lòng kêu bọn họ trở về.
Khó mà nói trước được, hơn nữa còn phải chịu khổ mấy năm, chưa kể có quá nhiều biến số liên quan.
Nhưng thái độ của mẹ Trình khiến cho Ôn Kiều biết chuyện này không dễ dàng như vậy.
Mẹ Trình hừ lạnh một tiếng, không tỏ ý kiến với xưng hô của Ôn Kiều: "Cậu chính là Ôn Kiều cái người quyến rũ con tôi?"
Ôn Kiều mỉm cười: "Con không biết cô đang nói gì, con cùng Trình Tấn là quan hệ đứng đắn, không có gì sai trái cả."
Lời này mẹ Trình không tin, trước kia Triệu Vân Thụy đã nói với bà, nghi ngờ có người muốn qua lại với Trình Tấn, tuy nhiên, khi Trình Tấn đề nghị hủy hôn, lời nói của anh khiến bà tạm thời lấy lại bình tĩnh, đối với con trai, bà vẫn rất tin tưởng. Nhưng ngay sau đó, hôn ước vừa được giải trừ, lại xuất hiện ảnh con trai bà tay trong tay với Ôn Kiều, nếu như trước đó không có gì ám muội, sao có thể nhanh như vậy được?
Hơn nữa trước đó Triệu Vân Thụy đã nhắc qua, nên bà không vừa mắt được Ôn Kiều.
Bà chắc chắn, người này chính là coi trọng tiền của con trai bà, không thấy hiện tại ngay cả nhà cũng mua cho à, hừ.
TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TẠI WP KhitVHa và TYT Vũ Hạ..
Mẹ Trình dựa lưng vào ghế, hai tay khoanh trước ngực, khinh thường nói: "Nói đi, cậu muốn bao nhiêu tiền mới chịu rời xa con tôi."
Ôn Kiều hơi kích động, nói: "Cô à, cô hiểu lầm rồi, con với Trình Tấn là tình yêu đích thực, tiền bạc không thể đem ra so được." cậu cũng không ngốc, nếu cậu cùng Trình Tấn bên nhau, sau này toàn bộ Trình thị đều là của cậu, hiện tại chút tiền này tính là cái gì.
Hơn nữa, nếu cậu đồng ý, lỡ như mẹ Trình lén lút nói chuyện cùng Trình Tấn, nói cậu đòi tiền, Trình Tấn nhất định sẽ không thèm để ý đến cậu, mẹ Trình cũng không cần phải đưa tiền cho cậu.
Như vậy cậu mất cả người lẫn tiền.
Mẹ Trình cũng không tin lời cậu: "Mới ở bên nhau được bao lâu, cậu đã dọn vào nhà con trai tôi, nói với tôi không phải vì tiền? Hừ." Bà lấy ra một tấm chi phiếu: "Chỉ cần rời xa con trai tôi, tôi cho cậu năm..."
Lời còn chưa nói xong, bà liền thấy con trai mình trầm mặt hùng hổ đi về phía bọn họ.
Trên thực tế thì Trình Tấn không trầm mặt, cũng không mang khí thế hùng hổ, mà do khí chất đời này đều thiên về kiểu này. Dù sao thì anh cũng đã tiếp thu ký ức ban đầu của vị bá tổng này, khí chất tự nhiên cũng có phần mạnh mẽ hơn. Hơn nữa, anh đã bận rộn cả một ngày ở công ty, đến giờ tan tầm, anh cũng không muốn có thêm biểu cảm không cần thiết nào.
Mẹ Trình bị khí thế của Trình Tấn là cho cứng miệng, nói lắp: "Năm... năm năm năm... năm vạn." (50.000 CNY ≈ 175.000.000 VND.)
"Năm vạn?" Ôn Kiều có chút nghi ngờ lỗ tai mình, cậu nhìn dễ tống cổ như vậy sao? Hơn nữa Trình gia sắp phá sản? Cậu không khỏi cảm thán: " Cô à, như vậy cũng quá ít đi."
Lấy tiền xỉ nhục người khác mà còn keo kiệt như vậy.
Mẹ Trình cũng bị sai lầm của mình làm cho hoảng hốt, đặc biệt còn thấy vẻ mặt khiếp sợ cùng ghét bỏ của Ôn Kiều phía đối diện, càng tức giận, nói: "Tôi nói là năm mươi vạn." (1 tỷ 750 triệu đồng)
Ôn Kiều: "..."
Ôn Kiều chân thành nói: "Như vậy vẫn rất keo kiệt."
Ít nhất phải được năm triệu.
Tất nhiên mẹ Trình sẽ không để năm mươi vạn vào mắt, năm triệu cũng không là gì đối với bà, nhưng bà ghét Ôn Kiều, không muốn cho cậu nhiều tiền như vậy, cuộc sống quá mức tiêu sái, trong lòng bà khẳng định sẽ càng tức giận hơn, tại sao bà phải bỏ tiền để nửa đời sau yêu tinh nhỏ này sống thoải mái?!
Một tên nhóc xuất thân từ khu ổ chuột, chỉ sợ cả đời này chưa từng thấy qua năm mươi vạn, bà cảm thấy, cho Ôn Kiều năm mươi vạn là quá nhiều rồi. Hơn nữa số tiền này cũng không đủ mua nhà, nửa đời sau Ôn Kiều vẫn phải đi làm, như vậy thì trong lòng bà mới thoải mái được.
Trình Tấn đi tới, tự nhiên kéo ghế, ngồi xuống bên cạnh Ôn Kiều: "Năm mười vạn là sao?"
Anh lấy chi phiếu trên tay mẹ Trình, cười nói: "Mẹ đây là đang cho quà gặp mặt sao?"
"Quà gặp mặt là sao?" mẹ Trình tức giận nói: "Cậu ta chỉ là một tên tiểu quỷ chuyên bào tiền con thôi, sao con lại không nhìn ra! Hơn nữa trước khi con và Vân Thụy hủy hôn, cậu ta còn đi quyến rũ con, nhân phẩm như vậy cũng không phải là thứ tốt lành gì, nhà họ Trình chúng ta sao có thể có đứa con dâu như vậy."
Chuyện của anh và Ôn Kiều chỉ có hai người biết rõ, ngay cả lúc trước nhắn tin, người ngoài nhìn vào đều thấy trong sạch, không có cảm giác mập mờ ái muội, nhưng chỉ có hai người họ hiểu. Tuy nhiên những giả thiết này đều bị thế lực thần bí ác ý bóp méo nhằm vào bọn họ, vậy nên Trình Tấn cũng không muốn đem nước bẩn đổ lên người mình.
Anh nói thẳng: "Mẹ đừng nghe Triệu Vân Thụy nói bậy, cậu ta cùng Triệu Tử Sóc như vậy, mỗi ngày còn bày ra dáng vẻ thích con, người cảm thấy lời cậu ta nói có đáng tin không?"
"Mặc kệ hôn ước có hủy hay không, trong lòng con, vẫn luôn không thích, việc này mẹ cũng chưa từng hỏi ý kiến của con, con trước giờ vẫn luôn phản đối."
"Về sau cũng đừng nhắc lại nữa."
Mẹ Trình không cam lòng: "Nhưng cậu ta là từ cái khu ổ chuột đó đi ra, nào xứng với con trai mẹ!"
"Nhưng đó là Tiểu Kiều nỗ lực!" Trình Tấn nói.
Ôn Kiều đột nhiên có loại dự cảm không tốt.
Editor: trc giao thừaedit cho mọi người 1 chương, chúc mn năm mới vuiGõ chữ: Nhiệt Không Độ
Cuối cùng, Ôn Kiều chỉ có thể ủy khuất ngồi trên ghế sofa, cầm tập tài liệu, lần lượt loại bỏ những căn nhà yêu thích trong đầu, sau đó lại chọn ra căn hộ phù hợp với yêu cầu của Trình Tấn.
Nói thật thì những căn hộ trong tập tài liệu của Trình Tấn không có cái nào là tệ cả, Ôn Kiều chọn một cái, tuy không quá lớn nhưng đủ để cho một gia đình bình thường sinh hoạt. Điều kiện của tiểu khu cũng không tệ, rất rộng rãi, rảnh rỗi có thể đi xuống dưới lầu tản bộ, nội thất trang trí cũng rất tốt, sáng sủa sạch sẽ, không phải là loại phòng cũ dơ bẩn gì.
Có thể nói, so với nhà mà mẹ con họ ở thì căn này tốt hơn biết bao nhiêu lần, nếu như Ôn Kiều chưa xem thêm các căn tốt hơn mà bản thân có thể sở hữu được nhưng vì lờ miệng mà vuột mất cơ hội thì nhất định giờ cậu sẽ rất vui mừng.
Nhưng chuyện cũng đã rồi, Ôn Kiều chỉ có thể chấp nhận, cậu tự nhủ, không được nóng nảy, chờ sau khi kết hôn với Trình Tấn, muốn nhiều hay ít, căn bản không cần nhọc lòng. Nghĩ đến đây, trong nháy mắt cậu tràn ngập tinh thần chiến đấu, cậu đã cùng Trình Tấn ở bên nhau, chỉ cần không có việc gì ngoài ý muốn, nhất định có thể thành công!
Phòng ở đã chọn xong, đồ đạc sắp xếp bên trong thì đã có trợ lý lo, Ôn Kiều chỉ cần nói cho trợ lý biết sở thích của cậu là được.
TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TẠI WP KhitVHa và TYT Vũ Hạ,
Cậu cũng không có ý định tự mình đi chọn, dù sao thì cậu cũng không có tiền, mà cậu cũng không dám trực tiếp bảo Trình Tấn chi tiền, dù sao thì cậu cũng thật sự yêu anh, không phải coi trọng tiền của Trình Tấn, tình cảm hai người vẫn chưa thâm sâu đến mức đó, cậu tuyệt đối sẽ không làm chuyện bậy bạ. Mọi chuyện cứ để Trình Tấn sắp xếp cho cậu là được, cậu tin tưởng, với gia thế Trình Tấn, trợ lý này chắc chắn sẽ không làm chuyện gì có hại với cậu.
Qua hai ngày, phòng ở đã được sửa sang tốt, Trình Tấn cùng Ôn Kiều qua xem.
Trình Tấn dạo qua một vòng: "Phòng này có thể trực tiếp vào ở, em đã nói với dì chưa?"
Ôn Kiều lắc đầu: "Vẫn chưa, trở về sẽ nói với mẹ ngay."
Trình Tấn lại hỏi: "Còn chuyện của Triệu Vân Thụy, trường em đã có kết quả chưa?" Anh nhớ trong cốt truyện, Ôn Kiều đã bị đuổi học trực tiếp, không còn trường nào muốn nhận em ấy, cũng không biết về sau Triệu Vân Thụy sẽ như thế nào.
Nhưng nghĩ cũng biết, Triệu gia so với Ôn Kiều xuất thân từ khu ổ chuột khẳng định không giống nhau.
Ôn Kiều bĩu môi, oán giận nói: "Kết quả đã có, anh ta bị phạt, về nhà tự kiểm điểm, qua một đoạn thời gian thì đi học lại." Về nhà tự kiểm điểm chẳng phải cho Triệu Vân Thụy có cơ hội dưỡng sức, đến lúc đó Triệu Vân Thụy trở lại, mọi người đối với chuyện này cũng không để ý nhiều.
Hơn nữa, bản thân cậu cũng không hài lòng với hình phạt này, Triệu Vân Thụy làm ra nhiều chuyện độc ác như vậy, chẳng phải nên trực tiếp đuổi học hay sao?!
Ở trường học, các học sinh khác nguy hiểm cở nào.
Chậc, người tương đối nguy hiểm là cậu, Triệu Vân Thụy nhìn thấy nhất định sẽ không bỏ qua.
Nhưng nghĩ lại, người này có tiền có thế, thay vì để gã bỏ học và trốn trong bóng tối gây rắc rối thì không bằng đặt người dưới mí mắt, nếu xảy ra chuyện gì, cậu muốn trả thù tìm người cũng dễ hơn.
Đối với kết quả này, Trình Tấn không quá bất ngờ, nhà họ Triệu không có khả năng để Triệu Vân Thụy xảy ra chuyện gì, anh chỉ nói: "Về sau em cẩn thận một chút, Triệu Vân Thụy sẽ không bỏ qua cho em dễ dàng vậy đâu, anh sẽ phái vệ sĩ theo em, nhưng em cũng phải chú ý, phòng ngừa vạn nhất."
"Vệ sĩ?" Ôn Kiều lập tức bị hấp dẫn, tuy cậu đánh nhau tương đối giỏi nhưng không phải là người chuyên nghiệp, trong lúc nhất thời không phát hiện có người theo cậu: "Anh tìm vệ sĩ cho em lúc nào?"
Cảm giác thật thần kỳ, hóa ra có người đi theo bảo vệ cậu.
Trình Tấn nói: "Lần trước em cùng Triệu Vân Thụy xảy ra xung đột liền tìm."
Anh tiếp tục nói: "Nhà anh cùng nhà họ Triệu quan hệ khá tốt, hơn nữa Triệu Vân Thụy luôn biết lấy lòng mẹ anh, anh cùng vừa mới đến công ty không bao lâu, cũng không thể làm gì được với Triệu Vân Thụy." Đối với cha mẹ nhà họ Triệu anh cũng không có tình cảm gì, cũng không phải do anh trọng sinh, mà vì cha mẹ Triệu trong cốt truyện đối với gia đình bọn họ một chút cũng không lưu tình, làm người không chút tình nghĩa.
Trên thực tế, sau khi trọng sinh vào thân thể này, Trình Tấn tiếp nhận mọi cảm xúc của nguyên chủ, ngay cả tính cách hay cách hành xử ít nhiều đều bị ảnh hưởng.
Tiềm thức nói cho anh, đây cũng chính là anh, vậy nên mấy chuyện khác cũng không quan trọng.
Ôn Kiều ngẩn người, sau một lúc mới nghe hiểu lời Trình Tấn nói, đối phương đây là đang xin lỗi chuyện mấy ngày trước Triệu Vân Thụy làm với cậu, thân là bạn trai lại không thể ra mặt vì cậu. Sau khi hiểu ra, cậu không nhịn được mà bật cười, vươn tay ôm cổ Trình Tấn, ngọt ngào mà hào khí tận trời: "Không sao cả, chỉ với cậu ta không làm gì được em hết, em có thể chịu được."
Sau đó, Ôn Kiều bằng năng lực thần kỳ của mình đã gặp được mẹ Trình Tấn.
Vào lúc sắp tan học, cậu nhận được một tin nhắn.
Tan học gặp nhau tại quán café bên ngoài trường. Ghi chú mẹ Trình Tấn.
Tuy đối phương không trực tiếp nói không được nói cho Trình Tấn, nhưng ý tứ rất rõ ràng, chỉ là Ôn Kiều không muốn tiếp thu sự ăn ý đó, thậm chí còn có chút ác ý muốn mang theo Trình Tấn cùng nhau qua đó, không biết đến lúc đó mẹ Trình sẽ có biểu tình gì.
Nhưng ngẫm lại, Ôn Kiều vẫn thôi.
Cậu mang cặp, đi vào tiệm café, mẹ Trình rất dễ nhận ra, quần áo bên ngoài nhìn qua rất có phong thái phu nhân nhà hào môn. Mà mẹ Trình cũng nhận ra cậu ngay từ ánh mắt đầu tiên, Ôn Kiều có khí chất sạch sẽ, hai vai mang balo, nhìn có vẻ ngoan ngoãn rất được lòng trưởng bối, thật dễ sinh ra hảo cảm.
Nhưng mẹ Trình sớm đã bị Triệu Vân Thụy lấy lòng, nhìn thấy Ôn Kiều như vậy bà chỉ cảm thấy chán ghét, chắc chắn Ôn Kiều dùng dáng vẻ này quyến rũ con trai của bà đến thần hồn điên đảo.
Ôn Kiều ngồi đối diện mẹ Trình, mỉm cười chào một tiếng: "Cháu chào bác gái ạ."
Bất kể mẹ Trình nghĩ gì về cậu, ít nhất hiện tại, Ôn Kiều vẫn ôm một tia hi vọng có thể cùng mẹ Trình hòa thuận nói chuyện.
TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TẠI WP KhitVHa và TYT Vũ Hạ,,
Dù sao thì bà cũng là mẹ của Trình Tấn, cũng chưa từng nghe Trình Tấn nói qua mẹ anh có gì bất mãn với cậu, không đến bước đường cùng, cậu sẽ không đánh cược xem ai quan trọng hơn trong lòng Trình Tấn. Hơn nữa, cậu theo đuổi chính là tiền của Trình Tấn, cậu cũng không muốn Trình Tấn vì cậu mà chống lại cha mẹ mình, sau đó bị đuổi khỏi tập đoàn Trình thị, có lẽ vài năm sau, ba mẹ Trình sẽ mềm lòng kêu bọn họ trở về.
Khó mà nói trước được, hơn nữa còn phải chịu khổ mấy năm, chưa kể có quá nhiều biến số liên quan.
Nhưng thái độ của mẹ Trình khiến cho Ôn Kiều biết chuyện này không dễ dàng như vậy.
Mẹ Trình hừ lạnh một tiếng, không tỏ ý kiến với xưng hô của Ôn Kiều: "Cậu chính là Ôn Kiều cái người quyến rũ con tôi?"
Ôn Kiều mỉm cười: "Con không biết cô đang nói gì, con cùng Trình Tấn là quan hệ đứng đắn, không có gì sai trái cả."
Lời này mẹ Trình không tin, trước kia Triệu Vân Thụy đã nói với bà, nghi ngờ có người muốn qua lại với Trình Tấn, tuy nhiên, khi Trình Tấn đề nghị hủy hôn, lời nói của anh khiến bà tạm thời lấy lại bình tĩnh, đối với con trai, bà vẫn rất tin tưởng. Nhưng ngay sau đó, hôn ước vừa được giải trừ, lại xuất hiện ảnh con trai bà tay trong tay với Ôn Kiều, nếu như trước đó không có gì ám muội, sao có thể nhanh như vậy được?
Hơn nữa trước đó Triệu Vân Thụy đã nhắc qua, nên bà không vừa mắt được Ôn Kiều.
Bà chắc chắn, người này chính là coi trọng tiền của con trai bà, không thấy hiện tại ngay cả nhà cũng mua cho à, hừ.
Mẹ Trình dựa lưng vào ghế, hai tay khoanh trước ngực, khinh thường nói: "Nói đi, cậu muốn bao nhiêu tiền mới chịu rời xa con tôi."
Ôn Kiều hơi kích động, nói: "Cô à, cô hiểu lầm rồi, con với Trình Tấn là tình yêu đích thực, tiền bạc không thể đem ra so được." cậu cũng không ngốc, nếu cậu cùng Trình Tấn bên nhau, sau này toàn bộ Trình thị đều là của cậu, hiện tại chút tiền này tính là cái gì.
Hơn nữa, nếu cậu đồng ý, lỡ như mẹ Trình lén lút nói chuyện cùng Trình Tấn, nói cậu đòi tiền, Trình Tấn nhất định sẽ không thèm để ý đến cậu, mẹ Trình cũng không cần phải đưa tiền cho cậu.
Như vậy cậu mất cả người lẫn tiền.
Mẹ Trình cũng không tin lời cậu: "Mới ở bên nhau được bao lâu, cậu đã dọn vào nhà con trai tôi, nói với tôi không phải vì tiền? Hừ." Bà lấy ra một tấm chi phiếu: "Chỉ cần rời xa con trai tôi, tôi cho cậu năm..."
Lời còn chưa nói xong, bà liền thấy con trai mình trầm mặt hùng hổ đi về phía bọn họ.
Trên thực tế thì Trình Tấn không trầm mặt, cũng không mang khí thế hùng hổ, mà do khí chất đời này đều thiên về kiểu này. Dù sao thì anh cũng đã tiếp thu ký ức ban đầu của vị bá tổng này, khí chất tự nhiên cũng có phần mạnh mẽ hơn. Hơn nữa, anh đã bận rộn cả một ngày ở công ty, đến giờ tan tầm, anh cũng không muốn có thêm biểu cảm không cần thiết nào.
Mẹ Trình bị khí thế của Trình Tấn là cho cứng miệng, nói lắp: "Năm... năm năm năm... năm vạn." (50.000 CNY ≈ 175.000.000 VND.)
"Năm vạn?" Ôn Kiều có chút nghi ngờ lỗ tai mình, cậu nhìn dễ tống cổ như vậy sao? Hơn nữa Trình gia sắp phá sản? Cậu không khỏi cảm thán: " Cô à, như vậy cũng quá ít đi."
Lấy tiền xỉ nhục người khác mà còn keo kiệt như vậy.
Mẹ Trình cũng bị sai lầm của mình làm cho hoảng hốt, đặc biệt còn thấy vẻ mặt khiếp sợ cùng ghét bỏ của Ôn Kiều phía đối diện, càng tức giận, nói: "Tôi nói là năm mươi vạn." (1 tỷ 750 triệu đồng)
Ôn Kiều: "..."
Ôn Kiều chân thành nói: "Như vậy vẫn rất keo kiệt."
Ít nhất phải được năm triệu.
Tất nhiên mẹ Trình sẽ không để năm mươi vạn vào mắt, năm triệu cũng không là gì đối với bà, nhưng bà ghét Ôn Kiều, không muốn cho cậu nhiều tiền như vậy, cuộc sống quá mức tiêu sái, trong lòng bà khẳng định sẽ càng tức giận hơn, tại sao bà phải bỏ tiền để nửa đời sau yêu tinh nhỏ này sống thoải mái?!
Một tên nhóc xuất thân từ khu ổ chuột, chỉ sợ cả đời này chưa từng thấy qua năm mươi vạn, bà cảm thấy, cho Ôn Kiều năm mươi vạn là quá nhiều rồi. Hơn nữa số tiền này cũng không đủ mua nhà, nửa đời sau Ôn Kiều vẫn phải đi làm, như vậy thì trong lòng bà mới thoải mái được.
Trình Tấn đi tới, tự nhiên kéo ghế, ngồi xuống bên cạnh Ôn Kiều: "Năm mười vạn là sao?"
Anh lấy chi phiếu trên tay mẹ Trình, cười nói: "Mẹ đây là đang cho quà gặp mặt sao?"
"Quà gặp mặt là sao?" mẹ Trình tức giận nói: "Cậu ta chỉ là một tên tiểu quỷ chuyên bào tiền con thôi, sao con lại không nhìn ra! Hơn nữa trước khi con và Vân Thụy hủy hôn, cậu ta còn đi quyến rũ con, nhân phẩm như vậy cũng không phải là thứ tốt lành gì, nhà họ Trình chúng ta sao có thể có đứa con dâu như vậy."
Chuyện của anh và Ôn Kiều chỉ có hai người biết rõ, ngay cả lúc trước nhắn tin, người ngoài nhìn vào đều thấy trong sạch, không có cảm giác mập mờ ái muội, nhưng chỉ có hai người họ hiểu. Tuy nhiên những giả thiết này đều bị thế lực thần bí ác ý bóp méo nhằm vào bọn họ, vậy nên Trình Tấn cũng không muốn đem nước bẩn đổ lên người mình.
Anh nói thẳng: "Mẹ đừng nghe Triệu Vân Thụy nói bậy, cậu ta cùng Triệu Tử Sóc như vậy, mỗi ngày còn bày ra dáng vẻ thích con, người cảm thấy lời cậu ta nói có đáng tin không?"
"Mặc kệ hôn ước có hủy hay không, trong lòng con, vẫn luôn không thích, việc này mẹ cũng chưa từng hỏi ý kiến của con, con trước giờ vẫn luôn phản đối."
"Về sau cũng đừng nhắc lại nữa."
Mẹ Trình không cam lòng: "Nhưng cậu ta là từ cái khu ổ chuột đó đi ra, nào xứng với con trai mẹ!"
"Nhưng Tiểu Kiều rất là nỗ lực!" Trình Tấn nói.
Ôn Kiều đột nhiên có loại dự cảm không tốt.
Editor: trước giao thừaedit cho mọi người 1 chương, chúc mn năm mới vui vẻ 🎆
Lạc: Hihihi có bản dịch là lên liền, chúc các reader năm mới vui vẻ, tràn đầy hạnh phúc🎇
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro