Thiên Kim Thật Làm Mỹ Hầu Vương
Chương 13
Thiếu Nữ Chi Quang
2025-03-28 14:19:57
Tôn Như Yên nhíu mày, tỏ ra không kiên nhẫn: "Tôi tài trợ cho vườn thú của các người năm triệu, tôi còn là thiên kim tiểu thư của tập đoàn Tôn Thị, mà ngay cả việc nhìn một con khỉ cũng không được sao?"
"Đương nhiên là được, chỉ là con khỉ rất hoang dã, tôi sợ nó sẽ làm cô bị thương." Giám đốc cười khổ.
"Không sợ, đã có nhân viên quản lý, tôi còn có vệ sĩ, sợ gì?" Tôn Như Yên dứt khoát: "Vào núi khỉ đi, tôi muốn cho khỉ ăn!"
Giám đốc đành đồng ý, nhanh chóng gọi toàn bộ nhân viên đến bảo vệ sự an toàn cho Tôn Như Yên.
Không lâu sau, Tôn Như Yên đã bước vào núi khỉ.
Vì cô ta đi cùng một đoàn người lớn, nhiều nhân viên cầm gậy theo hộ tống, bầy khỉ sợ hãi chạy toán loạn.
Nhiều con khỉ chạy đến chỗ Tôn Tuế Tuế tìm nơi ẩn náu.
Tôn Tuế Tuế nhìn chằm chằm vào Tôn Như Yên, cô ta lại định giở trò gì đây?
Cô ta tiến thẳng về phía Tôn Tuế Tuế, ném quả chuối trong tay trúng ngay đầu Tôn Tuế Tuế.
Tôn Tuế Tuế nhặt quả chuối lên ném trả lại, trúng ngay đầu cô ta.
Cô ta không giận mà còn cười: "Quả nhiên rất kỳ diệu, nó có chút khí chất giống chị gái Tôn Tuế Tuế của tôi."
"Haha, cô Tôn thích là tốt rồi." Giám đốc vội tâng bốc.
Tôn Như Yên vẫn nhìn chằm chằm Tôn Tuế Tuế: "Tiếc là chị tôi đã chết."
Giám đốc không dám cười nữa.
"Bảo sao gần đây mẹ cứ nhắc đến con khỉ này, hóa ra là vì nó giống con tiện nhân Tôn Tuế Tuế."
Tôn Như Yên tiếp tục nói, ánh mắt đầy mỉa mai nhìn Tôn Tuế Tuế: "Mày hiểu tiếng người chứ? Xuống đây chơi với tao, tâm trạng tao đang không tốt."
Tôn Tuế Tuế cúi người gãi chân.
Sắc mặt Tôn Như Yên trầm xuống, ra hiệu bằng ánh mắt cho vệ sĩ.
Hai tên vệ sĩ khỏe mạnh cầm gậy đuổi khỉ xông tới, đập mạnh vào đầu Tôn Tuế Tuế.
Chuyện này quá đột ngột!
Không chỉ Tôn Tuế Tuế mà cả giám đốc cũng sững sờ.
Nhân viên cũng nhìn nhau ngơ ngác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Tôn Tuế Tuế chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, đầu óc choáng váng, lăn xuống ngay chân Tôn Như Yên.
Cô ta dùng chân đá Tôn Tuế Tuế: "Mày không phải bướng bỉnh lắm sao? Sao không bướng nữa?"
Đầu Tôn Tuế Tuế đau như búa bổ, chỉ có thể trừng lớn mắt nhìn chằm chằm cô ta.
Cô ta nheo mắt, giọng đầy thù hận: "Mày thật sự rất giống Tôn Tuế Tuế, đặc biệt là đôi mắt này, đáng ghét vô cùng!"
Cô ta bất ngờ giẫm mạnh lên mặt Tôn Tuế Tuế, điên cuồng nghiền nát.
"Đồ súc sinh, mày giống cô ta thì đáng chết!"
"Gần đây cả nhà tao tự dưng xa lánh tao, có phải là vì mày không? Mày khiến họ nhớ đến Tôn Tuế Tuế đúng không?
"Tao sẽ giẫm c.h.ế.t mày!"
Tôn Như Yên không hề kiêng dè, hoàn toàn không xem mạng sống của khỉ ra gì.
Tôn Tuế Tuế vừa giãy giụa vừa phát ra tiếng kêu chói tai.
Tôn Như Yên, mày đáng chết!
Tiếng kêu của Tôn Tuế Tuế vang vọng khắp núi khỉ và các khu vực xung quanh.
Khỉ Mông Đỏ lập tức gầm lên đầy phẫn nộ lao đến, hơn mười con khỉ đực khỏe mạnh cũng theo sát, ngay lập tức xô ngã bọn vệ sĩ!
Cảnh tượng này thật quá đột ngột.
Mọi người chưa kịp phản ứng đã hoảng loạn cả lên.
Cả trăm con khỉ trên núi lao tới như điên, tấn công đám đông!
Cắn, cắn thật mạnh cho tao!
Chỉ trong chớp mắt, Tôn Như Yên đã bị quật ngã xuống đất, chưa kịp phát ra âm thanh nào thì khắp người đã đầy vết máu!
Khỉ Mông Đỏ tức giận nhất, cắn mạnh vào cánh tay cô ta, m.á.u tuôn xối xả!
Cô ta đau đớn la hét thảm thiết, bò lết như một con ch.ó c.h.ế.t hướng về cổng, không còn chút vẻ kiêu ngạo nào nữa.
Nhân viên vườn thú phải bảo vệ cô ta, xua đuổi bầy khỉ.
Ngay lúc đó, mấy con khỉ đột do Đuna dẫn đầu đã xé toạc hàng rào sắt, xông vào núi khỉ!
Tiếng gầm thét của chúng khiến các khu voi, hổ, sư tử đều lần lượt gầm lên!
"Đương nhiên là được, chỉ là con khỉ rất hoang dã, tôi sợ nó sẽ làm cô bị thương." Giám đốc cười khổ.
"Không sợ, đã có nhân viên quản lý, tôi còn có vệ sĩ, sợ gì?" Tôn Như Yên dứt khoát: "Vào núi khỉ đi, tôi muốn cho khỉ ăn!"
Giám đốc đành đồng ý, nhanh chóng gọi toàn bộ nhân viên đến bảo vệ sự an toàn cho Tôn Như Yên.
Không lâu sau, Tôn Như Yên đã bước vào núi khỉ.
Vì cô ta đi cùng một đoàn người lớn, nhiều nhân viên cầm gậy theo hộ tống, bầy khỉ sợ hãi chạy toán loạn.
Nhiều con khỉ chạy đến chỗ Tôn Tuế Tuế tìm nơi ẩn náu.
Tôn Tuế Tuế nhìn chằm chằm vào Tôn Như Yên, cô ta lại định giở trò gì đây?
Cô ta tiến thẳng về phía Tôn Tuế Tuế, ném quả chuối trong tay trúng ngay đầu Tôn Tuế Tuế.
Tôn Tuế Tuế nhặt quả chuối lên ném trả lại, trúng ngay đầu cô ta.
Cô ta không giận mà còn cười: "Quả nhiên rất kỳ diệu, nó có chút khí chất giống chị gái Tôn Tuế Tuế của tôi."
"Haha, cô Tôn thích là tốt rồi." Giám đốc vội tâng bốc.
Tôn Như Yên vẫn nhìn chằm chằm Tôn Tuế Tuế: "Tiếc là chị tôi đã chết."
Giám đốc không dám cười nữa.
"Bảo sao gần đây mẹ cứ nhắc đến con khỉ này, hóa ra là vì nó giống con tiện nhân Tôn Tuế Tuế."
Tôn Như Yên tiếp tục nói, ánh mắt đầy mỉa mai nhìn Tôn Tuế Tuế: "Mày hiểu tiếng người chứ? Xuống đây chơi với tao, tâm trạng tao đang không tốt."
Tôn Tuế Tuế cúi người gãi chân.
Sắc mặt Tôn Như Yên trầm xuống, ra hiệu bằng ánh mắt cho vệ sĩ.
Hai tên vệ sĩ khỏe mạnh cầm gậy đuổi khỉ xông tới, đập mạnh vào đầu Tôn Tuế Tuế.
Chuyện này quá đột ngột!
Không chỉ Tôn Tuế Tuế mà cả giám đốc cũng sững sờ.
Nhân viên cũng nhìn nhau ngơ ngác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Tôn Tuế Tuế chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, đầu óc choáng váng, lăn xuống ngay chân Tôn Như Yên.
Cô ta dùng chân đá Tôn Tuế Tuế: "Mày không phải bướng bỉnh lắm sao? Sao không bướng nữa?"
Đầu Tôn Tuế Tuế đau như búa bổ, chỉ có thể trừng lớn mắt nhìn chằm chằm cô ta.
Cô ta nheo mắt, giọng đầy thù hận: "Mày thật sự rất giống Tôn Tuế Tuế, đặc biệt là đôi mắt này, đáng ghét vô cùng!"
Cô ta bất ngờ giẫm mạnh lên mặt Tôn Tuế Tuế, điên cuồng nghiền nát.
"Đồ súc sinh, mày giống cô ta thì đáng chết!"
"Gần đây cả nhà tao tự dưng xa lánh tao, có phải là vì mày không? Mày khiến họ nhớ đến Tôn Tuế Tuế đúng không?
"Tao sẽ giẫm c.h.ế.t mày!"
Tôn Như Yên không hề kiêng dè, hoàn toàn không xem mạng sống của khỉ ra gì.
Tôn Tuế Tuế vừa giãy giụa vừa phát ra tiếng kêu chói tai.
Tôn Như Yên, mày đáng chết!
Tiếng kêu của Tôn Tuế Tuế vang vọng khắp núi khỉ và các khu vực xung quanh.
Khỉ Mông Đỏ lập tức gầm lên đầy phẫn nộ lao đến, hơn mười con khỉ đực khỏe mạnh cũng theo sát, ngay lập tức xô ngã bọn vệ sĩ!
Cảnh tượng này thật quá đột ngột.
Mọi người chưa kịp phản ứng đã hoảng loạn cả lên.
Cả trăm con khỉ trên núi lao tới như điên, tấn công đám đông!
Cắn, cắn thật mạnh cho tao!
Chỉ trong chớp mắt, Tôn Như Yên đã bị quật ngã xuống đất, chưa kịp phát ra âm thanh nào thì khắp người đã đầy vết máu!
Khỉ Mông Đỏ tức giận nhất, cắn mạnh vào cánh tay cô ta, m.á.u tuôn xối xả!
Cô ta đau đớn la hét thảm thiết, bò lết như một con ch.ó c.h.ế.t hướng về cổng, không còn chút vẻ kiêu ngạo nào nữa.
Nhân viên vườn thú phải bảo vệ cô ta, xua đuổi bầy khỉ.
Ngay lúc đó, mấy con khỉ đột do Đuna dẫn đầu đã xé toạc hàng rào sắt, xông vào núi khỉ!
Tiếng gầm thét của chúng khiến các khu voi, hổ, sư tử đều lần lượt gầm lên!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro