Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch
Chương 263
Y Dao
2025-03-22 14:33:13
Hơn một tiếng sau, cuối cùng cũng đến nơi.
Trước mặt họ là một thôn nhỏ yên tĩnh nằm giữa lưng chừng núi. Những mái nhà ngói cũ kỹ xen lẫn với ruộng vườn, đâu đó còn có mấy cụ già ngồi sưởi nắng, nhìn đám người lạ mặt bằng ánh mắt hiếu kỳ.
Lương Triết đậu xe lại, cười nói:
“Đại sư, cô đi đường xa vất vả, bọn tôi đã thu dọn phòng nghỉ cho cô rồi. Cô cứ vào nghỉ ngơi trước, chúng tôi sẽ đến nhà trưởng thôn mua chút đồ ăn đón tiếp cô.”
Lê Kiến Mộc khẽ mỉm cười, gật đầu:
“Vậy thì làm phiền hai anh.”
Nói rồi, cô quay người đi về phía căn nhà đã chuẩn bị sẵn.
Nhưng đi được hai bước, cô bỗng dừng lại, ngoảnh đầu nhìn họ, giọng điệu bình thản:
“À, suýt quên… lúc nãy hình như tôi vô tình làm rách mất, cầm lấy đi.”
Nói xong, cô tiện tay đưa ra một tấm bùa màu vàng, mép giấy bị xé nham nhở, lắc lư theo gió.
Lương Triết và Lê Niên Tây nhìn tấm bùa trong tay cô, sắc mặt thoáng chốc có chút xấu hổ.
Tấm bùa lơ lửng trong gió, giống như đang vỗ vào mặt họ từng cái một.
Nhưng Lương Triết là người có da mặt dày, nhanh chóng khôi phục vẻ tự nhiên, cười cười nhận lấy:
“Không sao, chỉ cần dán lại là được. Đại sư cứ nghỉ ngơi trước đi.”
Lúc này, Lê Kiến Mộc mới xoay người bước vào trong nhà.
Xác nhận cô đã khuất bóng, Lương Triết mới đưa tay xoa mặt, lẩm bẩm:
“Đúng là mất mặt thật.”
Năm đó chiến loạn, ông cụ nhà họ Lương mất liên lạc tại vùng này. Vì vậy, Lương gia đã nhiều lần cử người đến tìm kiếm suốt bao nhiêu năm, nhưng vẫn không có kết quả.
Nay đột nhiên xuất hiện một Huyền Sư trẻ tuổi, chỉ thông qua phát sóng trực tiếp trên mạng mà có thể nói chính xác vị trí, điều này khiến họ khó lòng tin tưởng hoàn toàn.
Càng đáng ngờ hơn là khi bọn họ tự mình đến đây trước, tìm mấy ngày liền cũng không thấy địa điểm như lời cô miêu tả.
Lương Triết và Lê Niên Tây không phải kiểu người bài xích huyền học. Ngược lại, họ còn chắc chắn rằng trên đời này thực sự có quỷ thần, từng tiếp xúc với Cục Đặc Sự. Chính vì hiểu biết nhiều hơn người thường, nên họ lại càng cẩn trọng hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Bởi vậy, hai người đã thử cô một lần.
Trên cả hai chiếc xe máy đều có dán bùa trừ tà. Nếu cô có mang âm khí hoặc tà khí, chỉ cần chạm vào xe thì bùa chú sẽ lập tức phát tác.
Nhưng giờ xem ra...
Lương Triết lắc lắc tấm bùa đã bị xé, quay sang hỏi:
“Huyết ngọc của cậu có phản ứng gì không?”
Lê Niên Tây chạm tay vào mặt dây chuyền huyết ngọc treo trên cổ, lắc đầu:
“Cô ấy đúng là Huyền Sư.”
Lương Triết thở dài, vỗ trán một cái:
“Thế thì tiêu rồi, vừa mới gặp đã đắc tội người ta.”
Lê Niên Tây chậm rãi nói:
Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^
“Nếu cô ấy thực sự tức giận, vừa rồi đã phát tác rồi.”
Lương Triết ngẫm nghĩ, thấy cũng đúng, nhưng vẫn có chút chột dạ:
“Dù sao thì cũng phải biểu hiện thành ý một chút. Cô ấy là người duy nhất có thể giúp tìm hài cốt của cụ tôi mà.”
Lê Niên Tây im lặng vài giây, rồi đột nhiên nói:
“Vậy thì mua chút đồ ăn ngon đi.”
Trông giống nhau đến vậy, không biết sở thích có giống nhau hay không.
Dù sao thì vị kia ở nhà anh ta cũng thích ăn đến mức chẳng khác nào con heo nhỏ.
Thế là hai người rảo bước đến nhà dân trong thôn, mua không ít nguyên liệu nấu ăn. Một số món là đồ làm sẵn, một số khác thì bỏ tiền nhờ người ta nấu theo yêu cầu.
Khi Lê Kiến Mộc bước ra khỏi phòng, cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt cô chính là một bàn ăn tràn đầy thức ăn thơm phức.
Cô khẽ nhướn mày, ánh mắt có chút bất ngờ.
Lương Triết chủ động đứng dậy, cười có chút áy náy:
“Đại sư, chuyện lúc trước thật sự xin lỗi. Bọn tôi không ngờ người trẻ tuổi mà cũng lợi hại như vậy. Hôm nay xem như đã được mở mang tầm mắt. Mong đại sư rộng lượng, tha thứ cho hai thằng không hiểu chuyện này.”
Trước mặt họ là một thôn nhỏ yên tĩnh nằm giữa lưng chừng núi. Những mái nhà ngói cũ kỹ xen lẫn với ruộng vườn, đâu đó còn có mấy cụ già ngồi sưởi nắng, nhìn đám người lạ mặt bằng ánh mắt hiếu kỳ.
Lương Triết đậu xe lại, cười nói:
“Đại sư, cô đi đường xa vất vả, bọn tôi đã thu dọn phòng nghỉ cho cô rồi. Cô cứ vào nghỉ ngơi trước, chúng tôi sẽ đến nhà trưởng thôn mua chút đồ ăn đón tiếp cô.”
Lê Kiến Mộc khẽ mỉm cười, gật đầu:
“Vậy thì làm phiền hai anh.”
Nói rồi, cô quay người đi về phía căn nhà đã chuẩn bị sẵn.
Nhưng đi được hai bước, cô bỗng dừng lại, ngoảnh đầu nhìn họ, giọng điệu bình thản:
“À, suýt quên… lúc nãy hình như tôi vô tình làm rách mất, cầm lấy đi.”
Nói xong, cô tiện tay đưa ra một tấm bùa màu vàng, mép giấy bị xé nham nhở, lắc lư theo gió.
Lương Triết và Lê Niên Tây nhìn tấm bùa trong tay cô, sắc mặt thoáng chốc có chút xấu hổ.
Tấm bùa lơ lửng trong gió, giống như đang vỗ vào mặt họ từng cái một.
Nhưng Lương Triết là người có da mặt dày, nhanh chóng khôi phục vẻ tự nhiên, cười cười nhận lấy:
“Không sao, chỉ cần dán lại là được. Đại sư cứ nghỉ ngơi trước đi.”
Lúc này, Lê Kiến Mộc mới xoay người bước vào trong nhà.
Xác nhận cô đã khuất bóng, Lương Triết mới đưa tay xoa mặt, lẩm bẩm:
“Đúng là mất mặt thật.”
Năm đó chiến loạn, ông cụ nhà họ Lương mất liên lạc tại vùng này. Vì vậy, Lương gia đã nhiều lần cử người đến tìm kiếm suốt bao nhiêu năm, nhưng vẫn không có kết quả.
Nay đột nhiên xuất hiện một Huyền Sư trẻ tuổi, chỉ thông qua phát sóng trực tiếp trên mạng mà có thể nói chính xác vị trí, điều này khiến họ khó lòng tin tưởng hoàn toàn.
Càng đáng ngờ hơn là khi bọn họ tự mình đến đây trước, tìm mấy ngày liền cũng không thấy địa điểm như lời cô miêu tả.
Lương Triết và Lê Niên Tây không phải kiểu người bài xích huyền học. Ngược lại, họ còn chắc chắn rằng trên đời này thực sự có quỷ thần, từng tiếp xúc với Cục Đặc Sự. Chính vì hiểu biết nhiều hơn người thường, nên họ lại càng cẩn trọng hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Bởi vậy, hai người đã thử cô một lần.
Trên cả hai chiếc xe máy đều có dán bùa trừ tà. Nếu cô có mang âm khí hoặc tà khí, chỉ cần chạm vào xe thì bùa chú sẽ lập tức phát tác.
Nhưng giờ xem ra...
Lương Triết lắc lắc tấm bùa đã bị xé, quay sang hỏi:
“Huyết ngọc của cậu có phản ứng gì không?”
Lê Niên Tây chạm tay vào mặt dây chuyền huyết ngọc treo trên cổ, lắc đầu:
“Cô ấy đúng là Huyền Sư.”
Lương Triết thở dài, vỗ trán một cái:
“Thế thì tiêu rồi, vừa mới gặp đã đắc tội người ta.”
Lê Niên Tây chậm rãi nói:
Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^
“Nếu cô ấy thực sự tức giận, vừa rồi đã phát tác rồi.”
Lương Triết ngẫm nghĩ, thấy cũng đúng, nhưng vẫn có chút chột dạ:
“Dù sao thì cũng phải biểu hiện thành ý một chút. Cô ấy là người duy nhất có thể giúp tìm hài cốt của cụ tôi mà.”
Lê Niên Tây im lặng vài giây, rồi đột nhiên nói:
“Vậy thì mua chút đồ ăn ngon đi.”
Trông giống nhau đến vậy, không biết sở thích có giống nhau hay không.
Dù sao thì vị kia ở nhà anh ta cũng thích ăn đến mức chẳng khác nào con heo nhỏ.
Thế là hai người rảo bước đến nhà dân trong thôn, mua không ít nguyên liệu nấu ăn. Một số món là đồ làm sẵn, một số khác thì bỏ tiền nhờ người ta nấu theo yêu cầu.
Khi Lê Kiến Mộc bước ra khỏi phòng, cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt cô chính là một bàn ăn tràn đầy thức ăn thơm phức.
Cô khẽ nhướn mày, ánh mắt có chút bất ngờ.
Lương Triết chủ động đứng dậy, cười có chút áy náy:
“Đại sư, chuyện lúc trước thật sự xin lỗi. Bọn tôi không ngờ người trẻ tuổi mà cũng lợi hại như vậy. Hôm nay xem như đã được mở mang tầm mắt. Mong đại sư rộng lượng, tha thứ cho hai thằng không hiểu chuyện này.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro