Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Chương 517

Một Nha Đích Thỏ Tử

2025-03-05 09:48:08

“Đại ca! Xin tha cho chúng tôi! Chúng tôi biết sai rồi! Nếu tôi vào tù, nhà tôi không ai nuôi mẹ già 80 tuổi, bố bị tâm thần, còn con trai tôi mới 10 tuổi…”

Lục Trầm cười lạnh, ánh mắt sắc bén như dao: “Tụi mày đáng thương lắm sao? Khi tụi mày bắt cóc bọn trẻ, có nghĩ đến cha mẹ chúng sẽ đau khổ thế nào không? Có nghĩ đến gia đình chúng sẽ tuyệt vọng ra sao không? Đã chọn con đường này thì phải chấp nhận cái giá của nó!”

Hai tên không dám phản kháng, chỉ tuyệt vọng cúi đầu.

Lục Trầm cúi xuống lục trong túi chúng, tìm được một đoạn dây thừng, liền trói chặt hai tay bọn chúng ra sau, buộc lại với nhau để tránh chạy trốn. Làm xong, anh hừ lạnh một tiếng rồi đá nhẹ vào lưng một tên: “Đi đi.”

Sau khi ép chúng ra khỏi nhà máy bỏ hoang, Lục Trầm lập tức quay lại căn phòng nhỏ nơi hai đứa trẻ đang ngủ. Trong phòng lạnh đến mức hơi thở cũng hóa thành sương trắng. Anh bước tới kiểm tra, thấy chúng vẫn còn nguyên vẹn, trên người được đắp một chiếc áo bông cũ. Có lẽ dù là tội phạm, hai tên này vẫn còn chút lương tâm.

Lục Trầm cởi áo khoác của mình, quấn hai đứa trẻ vào lòng, ôm chặt lấy chúng. Anh khẽ thì thầm: “Ổn rồi, các con an toàn rồi…”

Khi ba người bước ra khỏi nhà máy, cảnh tượng trước mắt lập tức thu hút sự chú ý của những người đi đường. Ai nấy đều tò mò lại gần, hỏi han xem chuyện gì đang xảy ra. Khi biết hai kẻ bị bắt chính là bọn buôn người, cơn phẫn nộ của đám đông bùng lên dữ dội. Không ai có thể kìm chế được, lập tức lao vào đánh đập chúng túi bụi.

Lục Trầm vội vàng can ngăn, nếu không có lẽ hai tên này đã bị đánh đến c.h.ế.t ngay tại chỗ. Cuối cùng, bọn chúng nằm bẹp trên mặt đất, mặt mũi sưng vù, rên rỉ không ngừng, đến cả đứng dậy cũng không nổi.

Anh nhìn quanh rồi nhờ một người đi đường báo công an, còn bản thân ở lại trông chừng hai đứa trẻ. Một người tốt bụng lập tức chạy đi gọi báo án.

Chẳng bao lâu sau, một chiếc xe cảnh sát lao đến, phanh gấp ngay trước mặt anh. Hai cảnh sát bước xuống xe, vừa nhìn thấy người đầu tiên, Lục Trầm bất ngờ nở nụ cười:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

"Hứa An Hoa?"

Người cảnh sát đối diện cũng sững lại giây lát, rồi bật cười:

"Lục Trầm?"

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Người cảnh sát đi cùng Hứa An Hoa ngạc nhiên nhìn hai người:

"Hai anh quen nhau à?"

Hứa An Hoa gật đầu:

"Quen biết lâu rồi. Lục Trầm, có người báo án nói ở đây có tội phạm, là hai tên này đúng không?"

Lục Trầm gật đầu:

"Đúng rồi. Hai đứa trẻ tôi đang bế chính là nạn nhân, bị chúng bắt cóc."

Vị cảnh sát kia nhíu mày, ánh mắt đầy lo lắng:

"Hai đứa nhỏ có sao không?"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Số ký tự: 0