Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Chương 493

Một Nha Đích Thỏ Tử

2025-03-05 09:48:08

Mẹ cô ta thản nhiên nói: "Hết thì thôi, không mua nữa."

"Nhưng nếu không mua thì biết tặng gì cho em dâu ạ?" Giang Tâm Liên cau mày.

Ánh mắt mẹ cô ta dừng lại trên chiếc vòng vàng cũ trên tay con gái, chậm rãi nói: "Hay là tặng luôn chiếc vòng con đang đeo đi. Dù sao đó cũng là quà của nhà chồng, mà con thì sắp ly hôn với Lục Phi rồi, giữ lại cũng chẳng để làm gì."

Giang Tâm Liên thoáng do dự: "Nhưng chưa cưới đã tặng quà đắt như thế có phải hơi quá không? Nhỡ đâu sau này chuyện không thành mà cô gái ấy không trả lại thì mình mất trắng. Dù là vòng cũ nhưng vẫn là vàng, ít cũng đáng vài trăm đồng đấy."

Mẹ cô ta bật cười: "Không sao. Con nghĩ mà xem, có chị dâu nào vừa gặp đã hào phóng tặng quà quý như vậy chứ? Nó sẽ chỉ càng cảm thấy nhà mình tốt, càng quyết tâm gả vào thôi. Cha mẹ chỉ mong em con ổn định gia đình, như vậy mới yên lòng."

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Nghe mẹ nói vậy, Giang Tâm Liên suy nghĩ một lát rồi tháo chiếc vòng xuống, đặt vào tay bà: "Vậy con nghe mẹ, tặng em dâu chiếc vòng này vậy."

Mẹ cô ta không nhận mà đẩy chiếc vòng lại vào tay con gái, cười nhạt: "Con phải tự tay tặng chứ. Để nó thấy được tấm lòng của con mà ghi nhớ chuyện này."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Giang Tâm Liên gật đầu, cất chiếc vòng vào túi xách rồi cùng mẹ rời khỏi tầng ba. Khi họ vừa bước xuống cầu thang, ánh mắt cô ta vô tình lướt qua đám đông nhộn nhịp phía dưới. Giữa dòng người, hai bé gái nhỏ nhắn trong chiếc áo bông đỏ tươi đang được một người đàn ông bế trên tay. Nhìn kỹ lại, Giang Tâm Liên chợt sững người. Hai đứa trẻ ấy… chẳng phải Thanh Thanh và Á Á sao?

Nhưng điều khiến cô ta bất ngờ hơn cả chính là người bế chúng không phải Lục Phi, mà lại là Lục Trầm – em trai của anh ta. Đi bên cạnh anh còn có vợ anh, Tần Chiêu Chiêu.

Bản năng làm mẹ khiến Giang Tâm Liên lập tức muốn chạy tới. Nhưng ngay khi cô ta vừa bước lên, mẹ cô ta đã nhanh chóng nắm chặt tay, kéo lại: "Con định đi đâu?"

Cô ta chỉ về phía trước, giọng gấp gáp: "Mẹ nhìn kìa! Hai đứa bé mặc áo đỏ đó là con gái con, Thanh Thanh và Á Á! Con phải qua xem tại sao chúng lại đi cùng họ!"

Mẹ cô ta giữ chặt hơn, ánh mắt nghiêm nghị: "Con bình tĩnh lại. Con quên chuyện hồi trưa rồi sao? Nếu bọn trẻ thấy con rồi đòi theo con thì sao? Con định bỏ tài sản để giữ con à?"

Nghe vậy, Giang Tâm Liên khựng lại. Đúng rồi, nếu cô ta xuất hiện trước mặt hai đứa trẻ lúc này, chắc chắn chúng sẽ khóc lóc đòi theo cô ta.

Bà ta hạ giọng khuyên nhủ: "Trước khi ly hôn với Lục Phi, con tốt nhất đừng gặp bọn trẻ. Như vậy tốt cho cả con lẫn chúng nó. Con không cần lo lắng đâu, nhìn xem, chẳng phải chúng đang được chăm sóc rất tốt sao? Có người trông con giúp, con nên vui mừng mới phải. Mau đi thôi, đừng để chúng thấy con, nếu không thì khó mà rời đi được đấy."

Giang Tâm Liên nghe lời, định rời mắt khỏi hai đứa trẻ. Nhưng đúng lúc ấy, Á Á chợt nhìn về phía cô ta.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Số ký tự: 0