Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Chương 389

Một Nha Đích Thỏ Tử

2025-03-05 09:48:08

Chu Phú Quý không hề vui vẻ gì. Cái c.h.ế.t của Lý Kiều Kiều là một cú sốc lớn đối với anh ta. Dù gì hai người cũng từng sống chung hơn một năm, bảo không có tình cảm thì là nói dối.

"Không, cô ấy đã được hỏa táng rồi, hiện giờ tro cốt đang đặt ở nhà tang lễ."

Nghe đến hai chữ "hỏa táng", thím Lưu mở to mắt, rõ ràng không thể tin nổi. Bà lắp bắp hỏi:

"Cậu... cậu hỏa táng Kiều Kiều thật à? Sao... sao lại làm vậy?"

Thời điểm ấy, việc hỏa táng vẫn chưa bắt buộc, nhiều người còn giữ tư tưởng truyền thống, mong muốn t.h.i t.h.ể người thân được chôn cất nguyên vẹn.

Chu Phú Quý cũng không muốn thế. Nhưng quê nhà anh ta cách đây hơn một nghìn dặm, ngồi tàu mất ba ngày mới về đến nơi, không thể nào vận chuyển t.h.i t.h.ể được. Hỏa táng là lựa chọn bất đắc dĩ. Anh ta không muốn giải thích nhiều, cũng chẳng còn tâm trạng mà nói thêm.

"Thím Lưu, tôi còn có việc, đi trước đây."

Nhìn theo bóng lưng Chu Phú Quý khuất dần, thím Lưu lẩm bẩm:

"Đúng là nhẫn tâm thật..."

Về đến nhà, Chu Phú Quý dọn dẹp toàn bộ đồ đạc của Lý Kiều Kiều, gom lại rồi đem đốt sạch. Anh ta thu gọn quần áo của mình vào một chiếc túi hành lý, sau đó rời khỏi khu nhà, hướng thẳng về doanh trại.

Lục Trầm ngẩng lên thì thấy Chu Phú Quý đứng ngay cửa văn phòng. Anh lập tức đứng dậy, bước ra từ sau bàn làm việc:

"Phú Quý, anh về rồi! Mau vào ngồi đi."

Chu Phú Quý đi thẳng vào vấn đề:

"Tôi qua đây xin nghỉ phép. Báo cáo khám nghiệm tử thi có rồi."

Anh ta rút tập hồ sơ từ trong túi, đặt lên bàn.

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Lục Trầm nhận lấy, lật xem qua. Kết quả xác nhận rằng Lý Kiều Kiều thực sự đã tự tử. Việc này vốn dĩ không có gì đáng nghi, nhưng theo quy định, phải có báo cáo khám nghiệm thì mới có thể cấp giấy chứng tử.

Sau khi xem xong, Lục Trầm trả lại tập hồ sơ cho Phú Quý rồi hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

"Anh cần nghỉ mấy ngày?"

Chu Phú Quý cất báo cáo vào túi, nói:

"Nhà tôi xa lắm, đi tàu mất ba ngày. Cả đi lẫn về là sáu ngày rồi. Anh cho tôi nghỉ bảy ngày nhé?"

Lục Trầm trầm ngâm một chút, rồi nói:

"Bảy ngày thì gấp quá. Về nhà một chuyến mà chỉ có một ngày thì sao được? Tôi cho anh nghỉ hẳn nửa tháng. Về nhà nghỉ ngơi, dành thời gian cho bố mẹ, điều chỉnh tâm trạng cho tốt rồi hãy quay lại. Chuyện công việc, anh không cần lo lắng."

Chu Phú Quý rất cảm kích:

"Được, cảm ơn anh."

Nhìn thấy túi hành lý của đối phương, Lục Trầm hỏi:

"Anh định đi ngay bây giờ à?"

"Ừm."

Lục Trầm quay sang dặn Vương Đức Thuận:

"Tiểu Vương, cậu đi lấy chiếc xe Jeep trong doanh trại, tôi muốn đưa Phó doanh trưởng Chu một đoạn."

Vương Đức Thuận lập tức đứng dậy, nhanh chóng rời đi.

Lục Trầm nhìn Phú Quý:

"Anh cần gì cứ nói với tôi."

Phú Quý lắc đầu:

"Không còn gì nữa."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Số ký tự: 0