Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ
Chương 379
Một Nha Đích Thỏ Tử
2025-03-05 09:48:08
Tần Chiêu Chiêu quay đầu, nhìn thấy Phương Mai.
Cô ngạc nhiên:
"Chị dâu, sao hôm nay chị đến sớm vậy?"
Phương Mai thở gấp, vội nói:
"Lý Kiều Kiều gặp chuyện rồi!"
Tần Chiêu Chiêu sững người.
Chuyện mới xảy ra tối qua, mà tin tức đã lan truyền nhanh đến vậy sao?
Cô chưa kịp hỏi thêm thì Phương Mai đã tiếp lời:
"Cô ta treo cổ tự tử ở nhà rồi! Mau qua đó xem sao!"
Lời nói như một tiếng sét giữa trời quang, khiến Tần Chiêu Chiêu chấn động.
"Cô ấy... c.h.ế.t rồi?"
"Chết thật rồi! Mau đi thôi!"
Phương Mai kéo tay cô, giục giã.
Đúng lúc đó, Trương Mỹ Phượng cũng vội vã chạy tới, sắc mặt đầy lo lắng.
"Bên đó xảy ra chuyện rồi!"
Phương Mai gật đầu, nhanh chóng đáp:
"Chúng tôi biết rồi, đang qua đó ngay!"
Trương Mỹ Phượng cùng họ đến nhà của Lý Kiều Kiều.
Lúc này, sân nhà Lý Kiều Kiều đã chật kín người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Hầu hết đều là các bà vợ lính trong khu gia đình, nhưng cũng có cả một số người chồng. Không khí nặng nề bao trùm lên tất cả, tiếng bàn tán râm ran không ngớt.
Tần Chiêu Chiêu đứng bên ngoài cửa phòng, ánh mắt phức tạp nhìn vào bên trong.
Cô không ngờ Lý Kiều Kiều lại chọn cách cực đoan như vậy.
Trước cửa, một số người quen đều đã có mặt. Chồng của Trương Mỹ Phượng là Lý Đại Hải, chồng của Phương Mai là Trương Lâm, con trai của thím Lưu là cán sự Lưu, ngay cả Chu Phú Quý – người có liên quan trực tiếp đến chuyện này – cũng đứng đó.
Thím Lưu cũng đang ở trong phòng.
Những người có mặt đều không dám bước vào, chỉ đứng ngoài chờ đợi, đôi khi ghé tai nhau xì xào vài câu.
Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.
Tần Chiêu Chiêu không cần nghe cũng biết họ đang nói gì.
Tất cả đều tò mò, thắc mắc tại sao Lý Kiều Kiều lại đột ngột tìm đến con đường đó.
Trong mắt họ, Lý Kiều Kiều vốn không phải kiểu người dễ dàng từ bỏ như vậy.
Nhưng Tần Chiêu Chiêu thì hiểu.
Chuyện tối qua đã khiến Lý Kiều Kiều rơi vào vòng nghi vấn.
Vào thời đại này, một người phụ nữ nếu phải vào tù, coi như cuộc đời bị hủy hoại hoàn toàn. Dù có ra tù, cô ta cũng không còn đường sống.
Với Lý Kiều Kiều, điều đáng sợ nhất không phải ngồi tù, mà là bị xã hội vứt bỏ.
Chu Phú Quý chắc chắn sẽ không bao giờ ở bên một người phụ nữ có vết nhơ như vậy.
Trước đây, Lý Kiều Kiều từng đến tìm cô, nói rằng Chu Phú Quý đã đề nghị ly hôn. Cuộc hôn nhân của họ vốn dĩ đã chẳng còn hạnh phúc từ lâu.
Nhưng dù có thế nào, trong mắt Lý Kiều Kiều, Chu Phú Quý vẫn là tất cả.
Không có anh ta, cô ta không thể sống nổi.
Tối qua, có lẽ cô ta đã hiểu ra rằng, một khi mọi chuyện bại lộ, chắc chắn Chu Phú Quý sẽ rũ bỏ cô ta không thương tiếc.
Cô ta không thể chấp nhận điều đó.
Cô ngạc nhiên:
"Chị dâu, sao hôm nay chị đến sớm vậy?"
Phương Mai thở gấp, vội nói:
"Lý Kiều Kiều gặp chuyện rồi!"
Tần Chiêu Chiêu sững người.
Chuyện mới xảy ra tối qua, mà tin tức đã lan truyền nhanh đến vậy sao?
Cô chưa kịp hỏi thêm thì Phương Mai đã tiếp lời:
"Cô ta treo cổ tự tử ở nhà rồi! Mau qua đó xem sao!"
Lời nói như một tiếng sét giữa trời quang, khiến Tần Chiêu Chiêu chấn động.
"Cô ấy... c.h.ế.t rồi?"
"Chết thật rồi! Mau đi thôi!"
Phương Mai kéo tay cô, giục giã.
Đúng lúc đó, Trương Mỹ Phượng cũng vội vã chạy tới, sắc mặt đầy lo lắng.
"Bên đó xảy ra chuyện rồi!"
Phương Mai gật đầu, nhanh chóng đáp:
"Chúng tôi biết rồi, đang qua đó ngay!"
Trương Mỹ Phượng cùng họ đến nhà của Lý Kiều Kiều.
Lúc này, sân nhà Lý Kiều Kiều đã chật kín người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Hầu hết đều là các bà vợ lính trong khu gia đình, nhưng cũng có cả một số người chồng. Không khí nặng nề bao trùm lên tất cả, tiếng bàn tán râm ran không ngớt.
Tần Chiêu Chiêu đứng bên ngoài cửa phòng, ánh mắt phức tạp nhìn vào bên trong.
Cô không ngờ Lý Kiều Kiều lại chọn cách cực đoan như vậy.
Trước cửa, một số người quen đều đã có mặt. Chồng của Trương Mỹ Phượng là Lý Đại Hải, chồng của Phương Mai là Trương Lâm, con trai của thím Lưu là cán sự Lưu, ngay cả Chu Phú Quý – người có liên quan trực tiếp đến chuyện này – cũng đứng đó.
Thím Lưu cũng đang ở trong phòng.
Những người có mặt đều không dám bước vào, chỉ đứng ngoài chờ đợi, đôi khi ghé tai nhau xì xào vài câu.
Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.
Tần Chiêu Chiêu không cần nghe cũng biết họ đang nói gì.
Tất cả đều tò mò, thắc mắc tại sao Lý Kiều Kiều lại đột ngột tìm đến con đường đó.
Trong mắt họ, Lý Kiều Kiều vốn không phải kiểu người dễ dàng từ bỏ như vậy.
Nhưng Tần Chiêu Chiêu thì hiểu.
Chuyện tối qua đã khiến Lý Kiều Kiều rơi vào vòng nghi vấn.
Vào thời đại này, một người phụ nữ nếu phải vào tù, coi như cuộc đời bị hủy hoại hoàn toàn. Dù có ra tù, cô ta cũng không còn đường sống.
Với Lý Kiều Kiều, điều đáng sợ nhất không phải ngồi tù, mà là bị xã hội vứt bỏ.
Chu Phú Quý chắc chắn sẽ không bao giờ ở bên một người phụ nữ có vết nhơ như vậy.
Trước đây, Lý Kiều Kiều từng đến tìm cô, nói rằng Chu Phú Quý đã đề nghị ly hôn. Cuộc hôn nhân của họ vốn dĩ đã chẳng còn hạnh phúc từ lâu.
Nhưng dù có thế nào, trong mắt Lý Kiều Kiều, Chu Phú Quý vẫn là tất cả.
Không có anh ta, cô ta không thể sống nổi.
Tối qua, có lẽ cô ta đã hiểu ra rằng, một khi mọi chuyện bại lộ, chắc chắn Chu Phú Quý sẽ rũ bỏ cô ta không thương tiếc.
Cô ta không thể chấp nhận điều đó.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro