Thập Niên 70: Tôi Trồng Rau Nuôi Cá

Chương 8

Nhiếp Chính Vương

2025-03-29 07:17:37

Người phụ nữ tỏ vẻ nghi ngờ. “Thật không đấy? Nhưng nhìn cũng giống cà chua bình thường mà.”

Lưu Phi Phi mỉm cười, chọn một quả cà chua chín mọng, bẻ đôi ra cho người phụ nữ xem. “Bác xem, cà chua của cháu mọng nước, thịt dày, hương thơm tự nhiên. Bác cứ nếm thử xem.”

Người phụ nữ do dự một chút, rồi cầm lấy miếng cà chua, cắn một miếng nhỏ. Đôi mắt bà sáng lên. “Ngon thật! Cà chua này ngọt, mọng nước, ăn khác hẳn cà chua bình thường.”

“Vậy bác mua nhé!” Lưu Phi Phi nhanh nhảu nói.

Người phụ nữ gật đầu. “Ừ, cho tôi hai cân.”

Sau người phụ nữ đó, nhiều người khác cũng đến mua cà chua của Lưu Phi Phi. Ai cũng khen cà chua của cô ngon, vừa ngọt vừa thơm. Chẳng mấy chốc, giỏ cà chua đã hết sạch.

Lưu Phi Phi vui mừng đếm số tiền mình vừa kiếm được. Hôm nay, cô đã bán được hơn mười cân cà chua, kiếm được hơn ba mươi đồng. Đây là số tiền lớn đối với gia đình cô.

“Mẹ ơi, mình bán hết cà chua rồi!” Lưu Phi Phi reo lên, giọng nói tràn ngập niềm vui.

Bà mẹ cũng vui mừng không kém. “Con giỏi quá! Mẹ không ngờ cà chua của con lại bán chạy đến vậy.”

Hai mẹ con mua một ít gạo, muối, và vài thứ đồ dùng cần thiết khác, rồi vui vẻ trở về nhà. Trên đường đi, họ gặp ông Hai, người đã chỉ bảo Lưu Phi Phi cách trồng cà chua.

“Phi Phi, cháu bán cà chua được giá chứ?” Ông Hai hỏi.

“Dạ, cháu bán hết rồi ạ. Cảm ơn bác đã giúp đỡ cháu.” Lưu Phi Phi lễ phép đáp.

Ông Hai cười hiền hậu. “Cháu giỏi lắm! Cháu đã chứng minh được rằng đất ở đây cũng có thể trồng được những loại rau ngon.”

Lời khen của ông Hai khiến Lưu Phi Phi càng thêm tự tin. Cô biết rằng, con đường phía trước còn dài, nhưng cô sẽ không ngừng cố gắng, học hỏi, để có thể mang lại cuộc sống tốt đẹp hơn cho gia đình và những người xung quanh. Cô muốn biến mảnh đất khô cằn này thành một khu vườn trù phú, xanh tươi, đem lại niềm vui và hy vọng cho mọi người.

Lưu Phi Phi hiểu rằng, thành công hôm nay chỉ là bước khởi đầu. Cô cần phải tiếp tục học hỏi, nghiên cứu, để có thể trồng được nhiều loại rau củ quả khác, nâng cao năng suất và chất lượng sản phẩm. Cô cũng muốn chia sẻ kinh nghiệm của mình cho những người nông dân khác trong làng, giúp họ cải thiện cuộc sống.

Tối hôm đó, trong bữa cơm đạm bạc nhưng ấm cúng, Lưu Phi Phi chia sẻ những dự định của mình với mẹ.

"Mẹ, con muốn mở rộng vườn rau, trồng thêm nhiều loại rau củ khác. Con cũng muốn dạy mọi người trong làng cách trồng rau theo phương pháp mới."

Bà mẹ nghe con gái nói, trong lòng vừa mừng vừa lo. Bà mừng vì con gái mình có chí tiến thủ, nhưng cũng lo lắng vì con đường phía trước còn nhiều chông gai.

"Con à, làm nông vất vả lắm. Con có chắc mình chịu được không?"

Lưu Phi Phi nắm lấy tay mẹ, ánh mắt kiên định. "Mẹ yên tâm, con sẽ cố gắng hết sức. Con muốn chứng minh cho mọi người thấy, con không chỉ là một công chúa đài các, mà còn là một người nông dân thực thụ."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Tôi Trồng Rau Nuôi Cá

Số ký tự: 0