Thập Niên 70: Tôi Trồng Rau Nuôi Cá
Chương 11
Nhiếp Chính Vương
2025-03-29 07:17:37
Tiếng lành đồn xa, câu chuyện về cô gái Lưu Phi Phi, từ một người được nuông chiều, không biết làm gì nay trở thành một nông dân thực thụ, lan truyền khắp làng trên xóm dưới. Vườn rau xanh mướt, đàn gà vịt béo tốt của Lưu Phi Phi trở thành đề tài bàn tán sôi nổi của mọi người.
"Cô Phi Phi giỏi thật đấy! Trồng rau, nuôi gà vịt đều thành công cả." Bà Năm, người bán hàng rau ở chợ, tấm tắc khen ngợi.
"Đúng đấy! Tôi nghe nói cô ấy còn tự chế phân bón, thuốc trừ sâu nữa cơ. Không dùng thuốc hóa học mà cây vẫn tốt um tùm." Chị Ba, người cùng làng, góp lại.
"Cô ấy còn trẻ mà đã đảm đang, tháo vát thế, sau này chắc chắn sẽ có cuộc sống tốt đẹp." Một bác gái khác chen vào.
Không chỉ được mọi người khen ngợi, Lưu Phi Phi còn được nhiều người tìm đến học hỏi kinh nghiệm. Họ tò mò muốn biết bí quyết trồng rau, nuôi gà vịt của cô.
Một buổi sáng, khi Lưu Phi Phi đang cho gà ăn thì thấy bà Tư, người sống cùng xóm, đến nhà.
"Phi Phi ơi, cháu đang bận à?" Bà Tư ngập ngừng hỏi.
"Dạ không ạ. Bác có việc gì cứ nói." Lưu Phi Phi đáp.
"Bác thấy rau nhà cháu tốt quá, muốn hỏi cháu vài kinh nghiệm. Cháu có thể chỉ cho bác được không?" Bà Tư ngại ngùng nói.
Lưu Phi Phi mỉm cười. "Dạ được ạ. Bác muốn hỏi gì cứ hỏi, cháu biết gì sẽ nói hết."
Bà Tư hỏi Lưu Phi Phi về cách chọn giống, cách làm đất, cách bón phân, cách phòng trừ sâu bệnh… Lưu Phi Phi kiên nhẫn giải thích từng chi tiết, không giấu diếm bất cứ điều gì. Cô còn chia sẻ cho bà Tư một số bí quyết nhỏ mà mình đã tự rút ra được trong quá trình làm nông.
"Cháu ơi, cảm ơn cháu nhiều nhé! Nhờ cháu mà bác học được nhiều điều bổ ích." Bà Tư rất vui mừng.
"Không có gì đâu bác ạ. Chúng ta giúp đỡ lẫn nhau thôi mà." Lưu Phi Phi khiêm tốn đáp.
Không chỉ bà Tư, nhiều người khác trong làng cũng tìm đến Lưu Phi Phi để học hỏi kinh nghiệm. Cô luôn nhiệt tình chia sẻ kiến thức của mình cho mọi người, không phân biệt già trẻ, giàu nghèo.
"Đúng đấy! Tôi nghe nói cô ấy còn tự chế phân bón, thuốc trừ sâu nữa cơ. Không dùng thuốc hóa học mà cây vẫn tốt um tùm." Chị Ba, người cùng làng, góp lại.
"Cô ấy còn trẻ mà đã đảm đang, tháo vát thế, sau này chắc chắn sẽ có cuộc sống tốt đẹp." Một bác gái khác chen vào.
Không chỉ được mọi người khen ngợi, Lưu Phi Phi còn được nhiều người tìm đến học hỏi kinh nghiệm. Họ tò mò muốn biết bí quyết trồng rau, nuôi gà vịt của cô.
Một buổi sáng, khi Lưu Phi Phi đang cho gà ăn thì thấy bà Tư, người sống cùng xóm, đến nhà.
"Phi Phi ơi, cháu đang bận à?" Bà Tư ngập ngừng hỏi.
"Dạ không ạ. Bác có việc gì cứ nói." Lưu Phi Phi đáp.
"Bác thấy rau nhà cháu tốt quá, muốn hỏi cháu vài kinh nghiệm. Cháu có thể chỉ cho bác được không?" Bà Tư ngại ngùng nói.
Lưu Phi Phi mỉm cười. "Dạ được ạ. Bác muốn hỏi gì cứ hỏi, cháu biết gì sẽ nói hết."
Bà Tư hỏi Lưu Phi Phi về cách chọn giống, cách làm đất, cách bón phân, cách phòng trừ sâu bệnh… Lưu Phi Phi kiên nhẫn giải thích từng chi tiết, không giấu diếm bất cứ điều gì. Cô còn chia sẻ cho bà Tư một số bí quyết nhỏ mà mình đã tự rút ra được trong quá trình làm nông.
"Cháu ơi, cảm ơn cháu nhiều nhé! Nhờ cháu mà bác học được nhiều điều bổ ích." Bà Tư rất vui mừng.
"Không có gì đâu bác ạ. Chúng ta giúp đỡ lẫn nhau thôi mà." Lưu Phi Phi khiêm tốn đáp.
Không chỉ bà Tư, nhiều người khác trong làng cũng tìm đến Lưu Phi Phi để học hỏi kinh nghiệm. Cô luôn nhiệt tình chia sẻ kiến thức của mình cho mọi người, không phân biệt già trẻ, giàu nghèo.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro