Thành Toàn

Chương 9

Tiểu Thần

2025-03-07 15:01:55

27



【Giang Dục Thành (Ngoại truyện)】



Hôm đó, sau khi nghe A Như nói ở nhà trọ, tôi đã vô cùng kinh ngạc và giận dữ.



Về đến nhà, tôi tự nhốt mình suốt ba ngày.



Tôi biết, hình như tôi đã thật sự sai rồi.



Sai ở chỗ trong khi chờ đợi A Như trưởng thành, trái tim tôi đã lạc lối.



Trong những lần giúp đỡ Lục Tuyết Đình, trái tim tôi dường như đã xao động.



Sự chu đáo, dễ hiểu của Tuyết Đình, vẻ hoạt bát đáng yêu của Niệm Niệm.



Đã khiến tôi bỏ qua sự thật rằng mình đã có vợ chưa cưới, và có những hành động khiến bản thân phải xấu hổ.



Tôi đã suy nghĩ suốt ba ngày, và hiểu rõ rằng tôi không thể sống thiếu A Như.



Tôi tìm đến nhà trọ, nhưng đã muộn.



Cô ấy đi rồi.



Bỏ tôi mà đi.



Tôi hỏi rất nhiều người, nhưng chẳng ai biết cô ấy đã đi đâu.



Cuối cùng, tôi mới biết được từ thầy giáo của cô ấy, rằng cô ấy đã đến tận vùng Tây Bắc xa xôi.



Trời đất như sụp đổ dưới chân tôi.



Tôi nhớ đến chiếc vòng tay bạc không nên xuất hiện trong hành lý của cô ấy.



Tôi lập tức vội vã trở về nhà.



Nhưng người nhà lại nói, cô ấy đã từ hôn rồi.



Tôi thất thần trở về căn nhà mà chúng tôi đã cùng nhau chung sống suốt ba năm.



Đêm đó, tôi uống say bí tỉ.



Tuyết Đình lại lẻn vào.



Sau đó, cô ta thấy đơn xin điều chuyển công tác của tôi, liền làm ầm ĩ lên.



Rồi cô ta bị mất việc.



Người nhà cô ta cũng đến tận cửa gây chuyện, tôi không thể không cưới cô ta.



Nhưng bạn bè xung quanh dần dần xa lánh tôi.



Tôi viết thư cho A Như, nhưng cô ấy chưa bao giờ hồi âm.



Cứ như thể cô ấy rời khỏi nơi này, là đã biến mất khỏi thế giới của tôi vậy.



Sau khi kết hôn với Lục Tuyết Đình, cô ta quản thúc tôi rất chặt, hở một chút là lại làm ầm ĩ.



Hơn nữa, bố mẹ tôi cũng không thích cô ta, luôn đem A Như ra so sánh với cô ta.



Lục Tuyết Đình dường như thay đổi hoàn toàn, trở nên quá khích.



Trở nên thần kinh.



Sau này có mấy cơ hội thăng tiến, tôi đều có thể được điều chuyển công tác, nhưng lần nào cũng bị cô ta phá hỏng.



[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Lần nào cô ta cũng nói, có phải tôi muốn bỏ rơi cô ta không.



Bỏ rơi cô ta, để tôi có thể đi tìm lại người vợ chưa cưới năm xưa của mình.



Và mỗi lần như vậy, tôi chỉ có thể cười khổ trong lòng.



A Như bây giờ, e rằng chỉ cần nhìn thấy mặt tôi thôi, cũng đã cảm thấy ghê tởm rồi, phải không?



Người như tôi, bị cô ta quản thúc chặt chẽ như vậy, trong mắt A Như, còn ra gì nữa chứ.



Về sau, nhìn bạn bè từng người thăng chức, còn tôi vẫn dậm chân tại chỗ.



Và tôi chỉ biết được từ một người bạn cũ rằng –



Cô ta còn muốn sinh thêm một đứa con nữa, nhưng mãi mà chẳng thể có thai.



Cứ như vậy, chúng tôi chỉ có duy nhất một đứa con là Niệm Niệm.



Sau này Niệm Niệm lớn lên, kết hôn sinh con.



Nhưng lại không gả vào một gia đình tử tế.



Gã đàn ông đó vũ phu, ngoại tình lại còn là một con nghiện cờ bạc.



Ngày ngày Lục Tuyết Đình khóc lóc vì chuyện của con gái.



Nhưng con gái muốn ly hôn, bà ta lại sống c.h.ế.t không đồng ý.



Mỗi lần con gái cãi nhau xong, bà ta lại trút giận lên người tôi, nói tôi vô dụng, năm xưa sao lại lấy tôi làm gì.



Niệm Niệm cũng oán trách tôi, nói tại tôi chức vị không cao, không thể làm chỗ dựa cho nó.



Tôi không nói nên lời.



Mãi sau này, Niệm Niệm ly hôn không được, bỏ trốn thì bị bắt về, kết quả là bị chồng đánh cho một trận thừa sống thiếu chết.



Tôi tuổi đã cao, cũng chẳng giúp được gì cho nó.



Sau đó Niệm Niệm tự sát.



Để lại một đứa con sáu tuổi.



Tôi không ngờ rằng, khi tuổi già ập đến, chúng tôi lại mất đi đứa con gái, nhưng lại phải nuôi nấng một đứa trẻ sáu tuổi.



Nhìn đứa con của Niệm Niệm, tôi bỗng nhớ lại năm xưa.



Hình như bên cạnh tôi cũng từng có một bóng hình thiếu nữ, trong mắt trong tim chỉ có mình tôi.



Tôi thường không nhịn được mà nghĩ, có phải năm đó nếu như tôi không trêu hoa ghẹo nguyệt Lục Tuyết Đình.



Nếu như năm đó tôi kết hôn với A Như, thì kết quả có khác đi không.



Nhưng, tôi đã đánh mất người con gái ấy từ lúc nào vậy?



Tôi lại chẳng thể nào nhớ ra được nữa.



Nghĩ lại cả cuộc đời mình.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!



Thật là vô vị hết sức.



(Toàn văn hoàn)





 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thành Toàn

Số ký tự: 0