Ta Trở Thành Thế Thân Cho Người Hoàng Đế Yêu Nhất

Chương 10

Thúy Bì Ca Ca Ca

2025-03-17 11:32:09

Nhưng nhìn hắn tiều tụy, ta lại nhớ đến hình ảnh hắn ôm ta vào lòng khi cho chim ăn ở đình giữa hồ, truyền hơi ấm cho ta.

Khi đó hắn đang ở độ tuổi tráng niên, chính là hình mẫu người yêu trong lòng ta.

Có lẽ từ rất sớm, trong lòng ta đã có hắn.

Ta không nỡ để Hoàng đế rời đi, hắn không thể xuống giường, ta thường xuyên ngồi bên giường hầu hạ hắn.

Nhưng dần dần, thời gian hắn hôn mê ngày càng dài, dù tỉnh dậy cũng chỉ lần mảnh ngọc vỡ bên hông, đầu óc trống rỗng không nói chuyện với ta.

Khi ta đút cơm cho hắn, hắn ăn được vài miếng liền quay đầu đi, nhẹ nhàng nói: "Chiêu Hòa, đại nạn của trẫm đã tới, không ăn nữa."

Ta lắc đầu liên tục, nước mắt tuôn rơi: "Không đâu, không đâu. . . Hoàng thượng ăn thêm chút nữa, ăn thêm sẽ có sức. . ."

Hoàng đế vẫn lắc đầu: "Trong miệng đắng ngắt, nuốt không nổi."

"Hoàng thượng đợi ta một chút."

Ta lập tức bỏ bát sứ chạy ra ngoài, không lâu sau mang theo lớp son môi có vị mứt lê trở về.

Như lần đầu tiên, ta cúi người định hôn hắn.

Ta vẫn nhớ rõ, lần đầu tiên ta thoa son này hôn hắn, hắn đã giật mình một chút, sau đó làm chủ tình thế kéo ta vào lòng, hôn ta đến mê muội.

Nhưng lần này, hắn lại quay đầu đi.

Hắn nói với ta, mứt lê thực ra là thứ Hiền Phi thích, hắn chỉ giả vờ thích để làm nàng ấy vui thôi.

Hắn nói với ta, hắn sống đủ rồi, phải đi tìm nàng ấy.

Hắn nói với ta nhiều thứ, nhưng liên quan đến ta chỉ có một câu: "Chiêu Hòa, trân trọng."

Trái tim ta vỡ vụn từng mảnh, nhưng nước mắt dần khô cạn.

Ta cố nén đau đớn hỏi hắn: "Trong lòng Hoàng thượng liệu đã từng có ta?"

"Có."

"Ta ở trong lòng Hoàng thượng, liệu có phải chỉ là Ngụy Chiêu Hòa?"

Ta không hỏi rõ, nhưng Hoàng đế hiểu ta muốn hỏi gì.

Lần này, Hoàng đế im lặng không trả lời.

Còn ta, đã hiểu câu trả lời của hắn.

"Chẳng trách, Hoàng thượng nói bên cạnh có ta là đủ rồi."

Ta giơ tay, từng chút xóa đi son môi, nở một nụ cười thê lương tuyệt vọng.

Vốn tưởng, ta có thể khắc sâu hai chữ "Chiêu Hòa" trong lòng Hoàng đế.

Không ngờ, không chỉ là cái bóng của Tiêu Thục phi, ta thậm chí còn sống thành sự kết hợp của hai nữ nhân mà hắn yêu nhất.

Ta, thật may mắn biết bao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

16

Lúc lâm chung, ý thức Hoàng đế đã mơ hồ, hắn chỉ vô thức lần mảnh ngọc vỡ trong tay, gọi từng tiếng tên tự của Hiền Phi.

Ta đau đớn đến tột cùng, nhưng lại không nỡ quay đi.

Nhưng từ đầu đến cuối, ánh mắt hắn chưa từng liếc nhìn ta.

Sinh tử không phải do người quyết định, nhưng trái tim hắn tự nguyện chọn Hiền Phi.

Rốt cuộc hắn vẫn bỏ ta mà đi, theo Hiền Phi.

Ta nên vui mừng thay Hiền Phi mới phải, nàng ấy đối xử với ta tốt như vậy mà.

Nhưng ta lại lau khô nước mắt, cúi người gằn ra từng chữ bóp nát nguyện vọng của Hoàng đế: "Hoàng thượng quên rồi à, Hiền Phi nương nương đã thề sống c.h.ế.t không gặp ngài nữa, sao ngài có thể tìm thấy nàng ấy chứ."

Ta tự nhủ, Hiền Phi cực kỳ hận Hoàng đế, chắc chắn không muốn hắn làm ô uế con đường luân hồi của nàng ấy.

Ta làm vậy, là để giúp nàng ấy.

Ta lại một lần nữa dùng nhân quả của người khác xâu thành chuỗi tràng hạt, để che giấu sự ghen tuông ngút trời của mình.

Đau đớn, nhưng lại khoái cảm.

Hoàng đế không trả lời ta, cũng không thể trả lời ta.

Sau khi nghe lời nói của ta, ánh mắt hắn dần trở nên rõ ràng, chỉ là tràn ngập vẻ đau đớn.

Hắn giơ tay chỉ về phía ta, miệng mở ra định nói gì đó nhưng bỗng nôn ra một ngụm m.á.u lớn, rồi lập tức tắt thở.

17

Sau khi Hoàng đế băng hà, hoàng nhi của ta lên ngôi kế vị.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Nó muốn phong ta làm Hoàng Thái hậu, nhưng ta chỉ nhận lấy ngôi vị Thái Phi.

Ngôi vị Hoàng hậu đã bỏ trống hơn ba mươi năm, vị trí Thái hậu này vốn không phải là của ta.

Trọn đời này, ta chưa từng ngồi lên chính vị, nhưng cuối cùng cũng đã được lại là chính mình.

[Góc nhìn của Hoàng đế]

Sau khi Điều Điều qua đời, ta đã nạp thêm hai lần phi tần.

Lần đầu tiên, để giải tỏa nỗi nhớ nhung, ta ra lệnh tìm kiếm khắp thiên hạ những nữ tử có dung mạo xinh đẹp giống Điều Điều.

Lần thứ hai, để xoa dịu nỗi đau mất con, ta tùy ý chọn vài cô nương trong số các quan gia đưa vào cung hầu hạ.

Chiêu Hòa là người trẻ tuổi nhất trong số những cô nương quan gia đó, cũng là người có gia thế yếu kém nhất.

Lần đầu tiên ta gặp nàng, là trong khu rừng mơ phủ đầy tuyết. Nàng khoác chiếc áo choàng không đủ ấm, ngồi xổm trên nền tuyết, gần như hòa lẫn vào màu trắng.

Ta từ từ bước đến gần, nhưng nàng đang mải mê với con chim giẻ cùi, không hề để ý đến sự hiện diện của ta.

Mãi đến khi ta dừng lại trước mặt nàng, nàng mới ngẩng đầu lên nhìn. Khi nàng vội vàng ngước mắt, trong đáy mắt vẫn còn lưu lại nụ cười chưa kịp tan.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Trở Thành Thế Thân Cho Người Hoàng Đế Yêu Nhất

Số ký tự: 0