Sống Sót Trong Tận Thế

Chương 5

A Giang

2025-03-27 09:01:47

Khi đang lên kế hoạch, tôi đột nhiên nhớ ra một điều vô cùng quan trọng. Tôi đã quên mua thuốc!

Tôi đang định tranh thủ nói chuyện này với Hạ Dương thì mẹ đột nhiên kéo tay tôi lại, hỏi rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra mà chúng tôi phải mua nhiều đồ đến vậy.

Những lời giải thích qua loa trước đây của tôi, giờ đây, khi mẹ thấy chúng tôi tích trữ đồ đạc đến mức này, bà ấy chắc chắn không thể tin được nữa.

Dù gì thì cũng phải nói ra sự thật. Tôi và em trai quyết định kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe.

Nghe xong những gì chúng tôi đã trải qua trước khi sống lại, mẹ tôi khóc không ngừng.

Có lẽ bà không thực sự hiểu khái niệm về xác sống, nhưng chỉ cần biết hai đứa con của mình đã bị g.i.ế.c hại trong ngày tận thế cũng đủ khiến bà ấy đau lòng.

Chúng tôi ôm mẹ, an ủi rằng chúng tôi đã chuẩn bị kỹ lưỡng, lần này chúng tôi nhất định sẽ sống sót qua ngày tận thế.

Mẹ tôi lau nước mắt và hỏi bà có thể giúp gì. 

Tôi suy nghĩ một lúc rồi quyết định để mẹ ở nhà, sắp xếp lại đồ đạc và vứt bỏ những thứ không cần thiết để tiết kiệm không gian.

Mẹ tôi đồng ý ngay.

Ngày hôm sau đến, chỉ còn 10 ngày nữa là đến ngày tận thế.

Chúng tôi cố gắng mua càng nhiều thuốc càng tốt. 

Ngoài ra, chúng tôi tiếp tục đến các siêu thị để mua thêm thực phẩm và nước uống.

Những ngày tiếp theo, chúng tôi vẫn không ngừng mua sắm. 

Tuy nhiên, chúng tôi cẩn thận tránh mặt những người hàng xóm xung quanh. 

Những món đồ đặt hàng trực tuyến cũng được nhanh chóng vận chuyển về nhà.

Ngoài thực phẩm, chúng tôi còn mua rất nhiều sách, một số thiết bị điện tử, USB và ổ cứng di động. 

Chúng tôi tải về tất cả các bộ phim truyền hình, điện ảnh và chương trình tạp kỹ được đánh giá cao để tránh cảm thấy buồn chán khi phải ở lì trong nhà.

Việc giải quyết vấn đề vệ sinh cá nhân trong ngày tận thế cũng là một vấn đề lớn, vì vậy chúng tôi đã mua rất nhiều cát vệ sinh cho mèo.

Chỉ còn ba ngày nữa là đến ngày tận thế. 

Không gian trong nhà đã trở nên vô cùng chật chội, chúng tôi chỉ còn lại nửa phòng ngủ để sinh hoạt.

Giữa các khu vực chứa đồ dự trữ là những lối đi hẹp để chúng tôi di chuyển. 

Phòng khách tương đối thông thoáng hơn một chút, vì đây là nơi chúng tôi đặt máy phát điện chạy bộ và theo dõi tình hình khu chung cư.

May mắn thay, tòa nhà của chúng tôi nằm ở vị trí góc khuất. 

Do đó, chúng tôi chỉ cần giám sát hai tòa nhà phía nam và phía tây, cùng với khu vực trung tâm của khu chung cư.

Trong thời gian này, tôi cũng thử đăng bài ẩn danh trên mạng, kể những câu chuyện về việc bị mắc kẹt ở nhà do cách ly vì dịch bệnh và ám chỉ mọi người nên tích trữ đồ dùng trong nhà.

Hạ Dương cũng thường xuyên nhắc nhở người xem trong các buổi phát trực tiếp về việc tích trữ đồ đạc để đề phòng bất trắc trong thời gian dịch bệnh.

Tuy nhiên, chúng tôi không biết liệu những việc mình làm có thể giúp được bao nhiêu người.

Hôm nay, chúng tôi cuối cùng đã dừng lại việc mua sắm.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Cả gia đình cùng nhau ra ngoài ăn một bữa lẩu thật no nê. 

Buổi tối, chúng tôi còn mua mang về một phần lớn đồ nướng, gà rán và coca. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Trên đường về nhà, chúng tôi cố gắng tránh mặt những người khác. 

Mẹ tôi còn cười nói rằng bà cảm thấy như đang làm điệp viên vậy.

Về đến nhà, tôi lại xem xét các thông tin trên điện thoại và tìm thấy một bài đăng về vụ việc người cắn người. 

Tuy nhiên, bài đăng chỉ cho rằng đó là bệnh dại và không có thêm thông tin gì khác.

Tôi linh cảm được điều chẳng lành sắp xảy ra.

Trong hai ngày cuối cùng, chúng tôi quyết định sẽ không ra khỏi nhà nữa.

Những món đồ lặt vặt tôi mua đã phát huy tác dụng. 

Chúng tôi tiến hành ngụy trang ở tầng 17, 19 và 22, cũng như trước cửa nhà đối diện. 

Chúng tôi dán câu đối Tết ở một số nơi, đặt giày dép và thảm trước cửa những căn hộ khác. 

Chúng tôi lau chùi cửa nhà họ sạch sẽ để tạo vẻ như có người ở.

Ngược lại, trước cửa nhà mình, chúng tôi bỏ thảm đi và rắc bụi mịn lên cửa và sàn nhà để trông như không có ai sống ở đây.

Ngoài ra, để phong tỏa cầu thang bộ, chúng tôi khóa tất cả các cửa từ tầng 16 lên đến tầng thượng, mỗi tầng đều được gia cố bằng xích sắt và nhiều ổ khóa lớn. 

Chúng tôi cũng phong tỏa cả sân thượng. Mỗi cửa ra vào đều được chèn ít nhất hai thiết bị chặn cửa.

Hạ Dương còn tìm đâu ra rất nhiều chuông đồng và buộc chúng vào xích.

Chuông đồng sẽ không rung khi có gió. Chúng chỉ kêu leng keng khi có ai đó cố gắng phá cửa.

Và nếu ai đó cố gắng phá cửa từng tầng một, thì xin hãy giữ lấy tính mạng trước đã.

Ban đầu, Hạ Dương muốn khóa cửa từ tầng 1, nhưng tôi nghĩ đến việc những người hàng xóm ở tầng dưới có thể không có thức ăn dự trữ. 

Nếu chúng tôi không khóa cửa, họ vẫn còn cơ hội xuống dưới tìm kiếm. 

Lòng trắc ẩn cuối cùng của tôi không cho phép tôi làm vậy.

Thay vào đó, chúng tôi đặt một vài sợi xích, ổ khóa và chìa khóa sau cửa thoát hiểm của mỗi tầng. 

Nếu họ phát hiện và cần đến chúng, họ có thể tự khóa cửa.

Tuy nhiên, sau khi đã làm vậy, cộng thêm số xích, ổ khóa và chốt chặn cửa dự trữ chúng tôi mua thêm, vẫn còn dư khá nhiều. 

Hạ Dương suy nghĩ một lúc, sáng sớm hôm sau, nó đeo ba lô và mang số đồ còn lại ra ngoài.

Tôi cảm thấy hơi lo lắng, vì ngày mai là ngày tận thế bùng nổ.

Nỗi sợ hãi lan truyền như virus khiến tôi lo rằng nó có thể ập đến sớm hơn dự kiến.

May mắn là em trai tôi đã trở về an toàn. Nó nói đã mua thêm một ít ổ khóa, cải trang và trà trộn vào các tòa nhà khác trong khu.

Nó khóa một vài cửa và đặt số đồ còn lại sau cửa, tương tự như chúng tôi đã làm.

Điều này vừa giúp tăng tỷ lệ sống sót của cư dân trong khu, vừa giúp đánh lạc hướng sự chú ý của người khác.

“Nhưng em không làm gì ở tòa nhà đối diện, nơi mà họ đã hại c.h.ế.t chị,” Hạ Dương nói: “Loại người đó c.h.ế.t bớt một người thì chúng ta sẽ an toàn hơn.”

Mẹ tôi cũng đồng tình.

“Yên tâm đi, lần này chúng ta đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng. Tối nay, chúng ta sẽ cho dừng thang máy. Lần này sẽ không ai phát hiện ra chúng ta đâu.”

Cả gia đình ôm chặt lấy nhau, lặng lẽ chờ đợi cơn ác mộng ngày mai ập đến.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sống Sót Trong Tận Thế

Số ký tự: 0