Sâu Nặng Đến Mấy Cũng Chẳng Thể Bạc Đầu

Chương 11

Một Đóa Chi Tử

2025-03-28 06:32:45

Phó Thịnh Hòa ngồi trên giường rất lâu, đầu óc trống rỗng, thậm chí không dám nhìn Dư Hinh lấy một cái. Anh ta mặc quần áo vào, lao ra ngoài như thể có quái vật đang chực chờ nuốt chửng mình.

 

Những ngày sau đó, anh ta không dám về nhà cũng không dám về gặp mẹ mình.

 

Đầu óc anh rối loạn đến cực độ, cho đến khi nhận được cuộc gọi của Hứa Thanh Hoan, cô hỏi anh ta sao đi công tác lâu như vậy mà vẫn chưa về.

 

Trái tim đang lạc lối của anh ta bỗng tìm được nơi neo đậu.

 

Phó Thịnh Hòa về nhà. Anh ta bám lấy cô hơn bao giờ hết.

 

Không ai biết, mỗi khi giật mình tỉnh giấc lúc nửa đêm, điều đầu tiên anh ta làm chính là tìm kiếm cô.

 

Nếu không thấy cô trong vòng tay mình, anh ta sẽ chân trần chạy đi tìm cho đến khi ôm cô vào lòng mới an tâm.

 

Nếu cô vẫn ở đó, anh cũng không yên lòng. Bởi vì anh ta không biết mình có thể giấu cô được bao lâu.

 

Chỉ cần cô biết sự thật, cô nhất định sẽ rời bỏ anh ta.

 

Bố mẹ của Hứa Thanh Hoan là minh chứng rõ ràng nhất.

 

Cha cô lần đầu phản bội, mẹ cô tha thứ. Nhưng rồi nhanh chóng có lần thứ hai, lần thứ ba.

 

Cuối cùng, mẹ cô chọn buông tay. Những tưởng có thể tự do vui vẻ nhưng rồi người đàn ông đó lại quay về, kéo cuộc sống của hai mẹ con cô chìm vào bóng tối lần nữa.

 

Trước khi kết hôn, Hứa Thanh Hoan đã nói rõ với anh ta: “Em không chịu được sự phản bội. Nếu một ngày nào đó anh không còn yêu em nữa, đừng lừa dối em. Chia tay trong hòa bình, ai đi đường nấy.”

 

Lúc đó, Phó Thịnh Hòa rất tự tin, thề rằng mình sẽ không bao giờ phản bội cô.

 

Nhưng anh ta đã làm.

 

Dù là bị hãm hại, anh ta cũng không đủ can đảm để thú nhận.

 

Những đêm mất ngủ không đếm xuể, Dư Hinh chủ động tìm đến anh ta qua sự sắp xếp của mẹ anh ta, mang theo những hồi ức và tình cảm mà cô ta đã dành cho anh ta suốt bao năm.

 

“Em đã thầm yêu anh bảy năm trời, Phó tổng, anh yêu Hứa Thanh Hoan, hai người là tình cảm song phương nên chắc anh không thể hiểu được nỗi đau của em. Em không mong có kết quả, chỉ cần có thể chạm đến thế giới của anh dù chỉ một lần cũng được!”

 

Phó Thịnh Hòa không buồn nhìn cô ta. Anh ta chỉ quan tâm đến Hứa Thanh Hoan.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Nhưng mẹ anh ta lại lên tiếng: “Nhà họ Phó cần một người thừa kế. Nếu con không nỡ để Thanh Hoan sinh, vậy hãy để người khác sinh!”

 

Lúc đó, tim Phó Thịnh Hòa đập mạnh một nhịp.

 

“Anh đã phạm sai lầm, vậy chi bằng nhân cơ hội này có một đứa con đi! Bên phía Hứa Thanh Hoan, chỉ cần anh giấu kín, cô ấy sẽ không bao giờ biết. Anh không muốn có một đứa con mang chung dòng m.á.u với mình sao?”

 

Bàn tay siết chặt rồi buông lỏng, buông lỏng rồi lại siết chặt, đầu óc anh rối như tơ vò.

 

Mẹ Phó đánh mạnh một đòn tâm lý, bà ta lấy ra một lọ thuốc đã chuẩn bị sẵn: “Mẹ chỉ có một tâm nguyện này thôi, con thành toàn cho mẹ đi có được không? Nếu con không đồng ý, mẹ c.h.ế.t cho con xem!”

 

“Mẹ, đừng làm loạn nữa! Đủ rối lắm rồi!”

 

Mẹ Phó cười lạnh, ngửa đầu uống cạn thuốc trong tay.

 

Cảnh tượng lập tức rơi vào hỗn loạn.

 

Ngay sau đó, mẹ Phó được đưa đến bệnh viện rửa ruột.

 

Bác sĩ mắng Phó Thịnh Hòa một trận thậm tệ, yêu cầu anh đừng gây chuyện nữa.

 

Phó Thịnh Hòa không có cách nào phản bác.

 

Đêm hôm sau, Dư Hinh lại ngồi bên mép giường của anh.

 

Phó Thịnh Hòa vẫn không có động tĩnh gì, Dư Hinh đành bước tới định cởi cúc áo anh. Nhưng khi vừa làm đến một nửa, anh đã hất tay cô ra rồi chạy ra ngoài. Anh vẫn không thể chấp nhận được.

 

Sau khi tua lại từng cảnh trong đầu vô số lần, Phó Thịnh Hòa bật khóc trước mộ Hứa Thanh Hoan: “Hoan Hoan à, trước đây anh không tin rằng một bước sai lầm sẽ dẫn đến sai lầm nối tiếp. Sao anh lại có thể đi vào con đường này chứ?”

 

Dù có đưa ra bao nhiêu lý do, sai vẫn là sai.

 

Sau cái đêm định mệnh ấy, Phó Thịnh Hòa không còn chịu gặp Dư Hinh nữa. Thậm chí còn điều cô ta đi nơi khác, anh không muốn tiếp tục chịu dày vò thêm.

 

Anh càng đối xử tốt với Hứa Thanh Hoan hơn, lừa gạt cô ấy cũng là lừa gạt chính mình. Anh tưởng rằng mình có thể quay lại như trước.

 

Và đúng là họ đã trở về như trước.

Xin chào các độc giả thân yêu,

Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!

Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.

Thương mến, Vèm Chanh!

 

Nhưng chỉ kéo dài được nửa tháng.

 

Vì Dư Hinh đã nói cho anh biết, cô ta mang thai rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sâu Nặng Đến Mấy Cũng Chẳng Thể Bạc Đầu

Số ký tự: 0