Sau Khi Nhà Tôi Phá Sản, Oan Gia Bao Nuôi Tôi

Chương 12

Đang cập nhật

2025-03-19 14:17:00

Anh không để ý đến tôi, chỉ bế tôi vào phòng nghỉ, sau đó đắp chăn cho tôi, ôm tôi thật chặt qua lớp chăn: "Ngủ!"



Giọng điệu vẫn hung dữ như cũ, nhưng giọng lại run rẩy vì căng thẳng.



Tôi quay đầu lại, môi đỏ áp sát vào mặt Hạ Ngôn Tẫn, cười nói: "Anh chắc chắn không muốn làm gì sao?"



Mặt Hạ Ngôn Tẫn lúc này đã đỏ bừng.



"Không muốn!" Anh dứt khoát từ chối tôi, siết c.h.ặ.t t.a.y ôm tôi: "Tôi chỉ muốn ngủ."



"Tôi buồn ngủ rồi, em đừng nói chuyện với tôi, đừng làm phiền tôi nghỉ ngơi!"



Tôi nhìn Hạ Ngôn Tẫn nhắm mắt, hàng mi dài và rậm không ngừng run rẩy, không nhịn được cười thành tiếng.



Cười đủ rồi, tôi mới mở miệng gọi hắn một tiếng.



"Làm gì!"



Giọng điệu của Hạ Ngôn Tẫn vẫn hung dữ như cũ.



"Anh hung dữ như vậy, sẽ không tán tỉnh được con gái đâu."



Tôi nói đùa.



Hạ Ngôn Tẫn ngẩn ra, sau đó mở mắt nhìn tôi chằm chằm.



Một lúc lâu sau mới vẻ mặt tủi thân: "Tôi đâu có cố ý hung dữ với em."



Tôi không ngờ lại nhận được câu trả lời này, cười càng to hơn.



"Hạ Ngôn Tẫn, anh nghĩ kỹ chưa? Tôi sẽ không phải là một người vợ tốt theo nghĩa đen, tham vọng của tôi thậm chí còn lớn hơn anh rất nhiều. Giữa chúng ta sẽ xuất hiện mâu thuẫn, nhưng phần lớn tôi sẽ không nhượng bộ."



Tôi nghiêm túc và lý trí phân tích với Hạ Ngôn Tẫn.



Cho dù đến bây giờ, tôi vẫn cực kỳ kiềm chế và bình tĩnh thực hiện từng bước đi của mình.



Hạ Ngôn Tẫn ôm tôi, tôi không nhìn thấy biểu cảm trên mặt anh, chỉ nghe thấy giọng nói trầm thấp của người này:



"Tôi biết."



"Nhưng em cũng biết, tôi không giống em đi một bước lại phải nghĩ đến rất nhiều bước sau đó, tôi chỉ muốn đi tốt bước trước mắt."



"Tôi chỉ biết, nếu bây giờ tôi bỏ lỡ cơ hội này, tôi nhất định sẽ rất hối hận."



[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

"Tôi không muốn để bản thân phải hối hận nữa."



Câu cuối cùng Hạ Ngôn Tẫn nói rất nhỏ, nhưng tôi vẫn nghe thấy.



Vì vậy tôi dùng hai tay nâng mặt Hạ Ngôn Tẫn lên, lại chú ý đến đuôi mắt anh hơi đỏ.



Tôi vui vẻ nói: "Lại khóc nữa rồi?"



"Đó là bị nghẹt thở đấy!"



Hạ Ngôn Tẫn chối cãi, nhưng theo động tác của tôi, chút đỏ ở đuôi mắt lại dần lan xuống.



Thậm chí biến thành sự hoảng loạn.



"Em, em làm gì vậy?"



"Ngủ chứ sao," Tôi hôn lên môi Hạ Ngôn Tẫn, đáy mắt lóe lên một tia giảo hoạt, "Không thể để tiểu Hạ tổng tốn tiền oan uổng được."



Hạ Ngôn Tẫn không nói gì.



Anh chỉ đỏ mặt ôm tôi chặt hơn, không chịu buông tay.



Hậu ký



[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Thẩm Vi nằm mơ cũng không ngờ tới, hôn lễ của mình lại có một bàn dành riêng cho những "người tình cũ" của cô.



Thẩm Tư Thịnh, Trần Cảnh...



Thậm chí đến cả Hứa Bạch cũng mặt dày mày dạn chen vào.



Nhưng "người tình nhỏ" hiện tại lại có lý do rất chính đáng: "Anh chỉ muốn nói cho bọn họ biết, bây giờ em là của một mình anh!"



Thẩm Vi vẫn thất hứa.



Cuối cùng tôi vẫn không rèn giũa Hạ Ngôn Tẫn thành hình mẫu mình thích, ngược lại mặc kệ "cây cổ thụ cong queo" này tiếp tục sinh trưởng tự nhiên.



Nghe những lời tuyên bố bá đạo này của anh, Thẩm Vi chỉ nhàn nhạt "Ồ" một tiếng.



Nhưng Hạ Ngôn Tẫn ngược lại có chút lo lắng không chắc chắn.



"Nhưng nếu em không thích, anh cũng có thể trực tiếp dẹp hết bàn của bọn họ."



"Dù sao bọn họ chỉ cần nhìn một cái là được, hỷ khí này không cho bọn họ hưởng."



Nhiều năm trôi qua, tính cách tùy tiện của tiểu Hạ thiếu gia vẫn không thay đổi chút nào.



Thẩm Vi biết điều này.



Nhưng cô không ngờ rằng sự tùy tiện của Hạ Ngôn Tẫn đã phát triển đến mức không thể kiểm soát——



Những người đó cuối cùng vẫn không đến, mà mặt đen sì xuất hiện trên màn hình ipad.



Một chỗ ngồi đặt một cái ipad, người sống duy nhất trên bàn đó chỉ có Hứa Bạch đang vui vẻ cầm một bao lì xì lớn.



"Em không thích nhìn thấy bọn họ, vậy anh sẽ nghĩ cách không để bọn họ xuất hiện trước mặt em."



"Thủ phạm" nào đó còn vui vẻ tranh công trước mặt tôi, vẻ mặt mang theo chút kiêu ngạo dè dặt.



Sau khi Thẩm Vi liên tục tự nhủ với bản thân "Đây là lễ đính hôn" "Cô không thể vừa đính hôn đã thành quả phụ", lúc này mới miễn cưỡng đè nén suy nghĩ muốn g.i.ế.c c.h.ế.t Hạ Ngôn Tẫn trong lòng.



Hôm nay Hạ Ngôn Tẫn rất vui vẻ.



Biểu hiện cụ thể là anh lại say rượu.



Nhìn Hạ Ngôn Tẫn không ngừng làm loạn bám lấy tôi đòi ôm hôn, Thẩm Vi một lần nữa đau lòng suy nghĩ khả năng vừa đính hôn đã chia tay là bao nhiêu.



Nhưng khả năng này khi nhìn thấy Hứa Bạch, lại đột nhiên bị Thẩm Vi dập tắt.



"Hôm nay Thẩm tổng rất đẹp."



Hứa Bạch cũng uống chút rượu, ánh mắt nhìn Thẩm Vi ẩn chứa cảm xúc mà cô không muốn hiểu.



"Cảm ơn." Thẩm Vi lịch sự cảm ơn.



Hứa Bạch cười nói: "Tôi đến tặng quà cưới."



Anh ta đưa cho Thẩm Vi một cái hộp.



Hộp không nặng, Hứa Bạch nói đợi cô về nhà rồi hãy xem.



"Thẩm Vi."



Khi Thẩm Vi rời đi, Hứa Bạch đột nhiên gọi cô lại, sau đó nhân lúc cô không chú ý nhẹ nhàng ôm cô.



Giọng anh ta mang theo chút giải thoát khó hiểu: "Em là một người phụ nữ rất phiền phức, may mà tôi kịp thời tỉnh táo lại."



"Vậy thì, chúc em hạnh phúc."



Cái ôm này rất ngắn ngủi, nhưng vẫn khiến Hạ Ngôn Tẫn vô cùng bất mãn.



Người say rượu quả thực không có chút đạo lý nào.

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Nhà Tôi Phá Sản, Oan Gia Bao Nuôi Tôi

Số ký tự: 0