Quỷ Mị

Chương 9

Zhihu

2025-03-05 06:17:15

9.

Mẹ tôi hoảng loạn, cúi đầu trong lòng ông ta, mở miệng:

"Trước đây tôi không sợ, nhưng giờ tôi thật sự sợ rồi, nếu như hồn ma của Tiểu Trân thật sự đến đòi mạng thì sao?"

Ánh mắt trưởng thôn trở nên lạnh lùng, giọng nói cũng mất kiên nhẫn:

"Không sao đâu, Hứa Mù đưa cho tôi một chuỗi hạt, ông ta nói có hạt này, Tiểu Trân sẽ không thể làm gì được tôi."

Mẹ tôi càng lo lắng hơn, vội vàng đưa tay giật lấy:

"Vậy tôi phải làm sao? Anh đưa cho tôi chuỗi hạt đi! Tôi cảm thấy tối nay mình rất yếu ớt, toàn thân không khỏe, tôi cảm giác có chuyện gì đó sắp xảy ra."

Trưởng thôn đâu chịu đưa, chỉ muốn giữ lời nói để làm mẹ tôi yên tâm:

"Không đến mức nguy hiểm đâu, em là mẹ nó, nên sẽ không sao."

Mẹ tôi nhìn ông ta, rồi trực tiếp nói ra những lời không kiêng nể:

"Vậy anh là cha nó, theo lý mà nói thì nó càng không thể g.i.ế.c anh."

Sau đó họ tranh giành chuỗi hạt, kéo nhau thành một mớ, cuối cùng chuỗi hạt bị họ giật đứt, những viên hạt gỗ đàn hương rơi ra, màu sắc của chúng ngay lập tức trở nên mờ nhạt.

Hai người nhìn nhau một lúc, trưởng thôn vội vàng xuống đất nhặt những viên hạt, rồi vội vã mặc quần chạy đi.

Mẹ tôi thì ngã lăn xuống giường, tức giận mắng ông ta là đồ khốn!

Tôi đứng ngoài cửa sổ, cảm thấy toàn thân lạnh toát.

Vậy là em gái tôi không phải con gái của bố đã mất, mà là con gái ngoài giá thú của mẹ tôi và trưởng thôn?

Không ngờ mẹ tôi lại ghét cô ấy đến vậy, sự tồn tại của em gái luôn nhắc nhở mẹ tôi về mối quan hệ ngoài luồng với trưởng thôn.

Tại sao không thích mà còn cố tình sinh ra? Sinh ra rồi lại không nuôi dưỡng tốt?

Em gái tôi đã nỗ lực để đỗ vào một trường đại học tốt, nhưng họ vẫn không buông tha cho cô ấy!

Tâm sinh ác, sau khi trưởng thôn đi, tôi về nhà, lục tìm trong tủ một hồi rồi tìm thấy chai dung dịch nhỏ màu tím, pha thật nhiều vào sữa rồi mang đến trước cửa phòng mẹ tôi.

Tôi nhìn qua cửa: "Mẹ, mẹ ngủ chưa? Con đến thăm mẹ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Mẹ tôi có lẽ không ngờ tôi sẽ quay lại lúc này, trên người mẹ toàn là dấu vết của trưởng thôn vừa mới âu yếm

 Mẹ tôi không muốn để tôi nhìn thấy. Mẹ tắt đèn, kéo chăn lại rồi nói: "Vào đi!"

Tôi mỉm cười, cầm cốc sữa đi đến trước giường mẹ:

"Mẹ, con thấy hôm nay mẹ bị giật mình, nên con đã pha cho mẹ một cốc sữa nóng."

Trong căn phòng tối tăm, mẹ tôi không nhìn rõ hình dáng của cốc sữa, nghĩ rằng tôi luôn là đứa con ngoan ngoãn, nên không nghi ngờ gì.

Mẹ cầm cốc sữa lên và uống cạn một hơi, hừ một tiếng:

"Được rồi, coi như con còn chút lương tâm, khi chồng con qua khỏi tuần cúng bảy ngày, mẹ sẽ gả con cho thằng con trai của lão Tiến trong làng!"

Con trai của lão Tiến mặc dù bằng tuổi tôi nhưng hắn là một têm cặn bá thích đánh đập vợ. Trước đó hắn ta đã đánh c.h.ế.t hai người vợ rồi.

"Mẹ tôi chắc chắn là ghét tôi, cũng muốn tôi c.h.ế.t đi cho rồi!

Tôi không từ chối, cười càng thêm dịu dàng:

'Tất cả đều nghe theo mẹ.”

Sáng hôm đó, tôi bị đánh thức bởi một loạt tiếng bước chân. Ngoài cửa có người đang kêu lên:

“ Vợ Đại Minh, không ổn rồi!'

Tôi nhẹ nhàng đẩy cửa sổ, xoa xoa đôi mắt còn mờ ngủ, hỏi anh ta:

'Có chuyện gì vậy? Chắc không phải lại có người c.h.ế.t nữa chứ?'"

"Người đó nói: 'Mẹ cô mặt mày xanh xao, giống như sắp không qua khỏi rồi, cô mau đi xem sao!'

Tôi từ trong phòng bước ra, đang chuẩn bị rời đi thì Giang lão đạo bất ngờ nắm lấy tay tôi, quát lớn:

“Chẳng lẽ cháu đã đưa tấm bùa của ta cho mẹ cháu?'

Tôi quay lại, không phủ nhận, mặt mày ủ rũ gật đầu:

'Đúng vậy! thúc nói là có thể bảo vệ bình an, mẹ cháu dù có xấu thì cũng là người trong gia đình, cháu đưa bùa cho bà ấy để bảo vệ, có vấn đề gì sao?'

Giang lão đạo sắc mặt khó coi, chỉ vào tôi mắng:

'Bà ấy tuổi già sức yếu, không chịu nổi đâu, cháu đang muốn hại c.h.ế.t bà ấy sao! Ta thật sự đã đánh giá thấp cháu rồi.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quỷ Mị

Số ký tự: 0