Quỷ Mị

Chương 10

Zhihu

2025-03-05 06:17:15

 

10.

Lúc đó tôi cũng không vội vàng rời đi, sau khi tiễn người đưa tin đi. Tôi bước nhanh đến trước mặt ông ta, cười hỏi:"

“Nếu bà ấy không chịu nổi, thì tôi chịu được sao? Tôi sống thì phải c.h.ế.t sao?’

Thấy tôi đột ngột trở mặt, Giang lão đạo giật mình hoảng hốt, ông ta muốn biện giải, vội vàng kéo tôi lại:

“Cháu hiểu lầm rồi, ta không muốn hại cháu đâu, cái bùa đó là thứ tốt, chỉ là bà ấy số mệnh yếu kém, không chịu nổi thôi. Cháu mau dẫn ta đi, có lẽ ta có thể cứu bà ấy một mạng.”

Tôi lại không vội vã, bình tĩnh mở một chiếc lọ, trước mặt ông ta pha một ly nước từ bột nước uống màu tím nhạt, đưa lên trước mặt ông ta: “Vội gì chứ? Uống một ngụm nước rồi đi cũng không muộn.”

Giang lão đạo lúc này thật sự hoảng sợ, rõ ràng ông ta nhận ra thứ này:

“Cháu muốn nuôi quỷ à? Cháu điên rồi! Đó là con đường không lối thoát”

Tôi mỉm cười: “ Ông đoán xem!'

Sau đó tôi đổ thứ bột màu tím nhạt đó vào một chiếc bình giữ nhiệt, đóng gói mang đi.

Tiện tay tôi lấy luôn chiếc gậy của ông ta để ở bên cạnh, ném xuống sườn đồi. Ông ta giống như Giang Đại Minh, bẩm sinh bị tật, là người què.

Không có chiếc gậy này, ông ta còn phải đi tìm gậy khác, tạm thời không thể đi xa được.

Khi tôi trở về nhà, mẹ tôi đã thoi thóp, mặt mày xám xịt, nhìn như người sắp chết.Trưởng thôn đang đứng bên giường mẹ tôi, thấy tôi đến, lập tức nhường chỗ:

“ Tiểu Đan à! Cuối cùng cô cũng về rồi, mau nói vài lời với mẹ cô đi, Hứa mù nói bà ấy có lẽ không qua khỏi hôm nay rồi.”

Tôi quỳ bên mẹ, khóc nức nở như một đứa trẻ:

“Mẹ, em gái đã mất rồi! Đại Minh cũng c.h.ế.t rồi! Con không thể thiếu mẹ được đâu!”

Lần đầu tiên trên khuôn mặt mẹ tôi xuất hiện vẻ yêu thương, bà vuốt tóc tôi, khen tôi là đứa con hiếu thảo, rồi bảo chúng tôi có chuyện riêng cần nói, bảo tất cả mọi người ra ngoài.

Khi trong phòng chỉ còn lại hai chúng tôi, mẹ tôi giả vờ nắm tay tôi, dặn dò:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

“ Tiểu Đan à! Sau khi mẹ chết, con ra dưới giường em con lấy năm vạn tiền mặt, mang vào thành phố mua một con nhộng ngọc lớn, nhét vào miệng cho mẹ. Mẹ tạo tội quá nhiều, chỉ có như vậy, mẹ mới có thể đầu thai chuyển thế.”

Tôi khóc gật đầu:

“Con nhớ rồi.”

Mẹ tôi thấy mục đích đã đạt được, vẫy tay bảo tôi đi, nhưng tôi không như bà mong muốn, mà mở chiếc bình giữ nhiệt mang theo, đút cho bà một ngụm nước:

“Mẹ, uống chút nước đi đã!”

Mẹ tôi thấy trong cốc có thứ đồ màu sắc kỳ lạ, cả người bỗng chấn động, bà run rẩy đưa tay định đẩy tay tôi ra.

Nhưng tôi giữ chặt bà, ép bà phải uống hết ly nước đó.

“Mày thật nhẫn tâm! Tao c.h.ế.t rồi, mày cũng đừng mong sống tốt!’ Mẹ tôi ho khù khụ mấy lần mới dần bình tĩnh lại, ánh mắt nhìn tôi đầy căm hận.

“Mẹ, mẹ nói gì vậy? Con không hiểu. Con chỉ là mua nước bùa từ Đạo chưởng Giang cho mẹ uống, chỉ muốn giúp mẹ kéo dài sinh mệnh thôi! Sáng mai con sẽ đi mua nhộng ngọc lớn cho mẹ.”

Tôi làm vẻ mặt vô tội, rất tội nghiệp.

“Vậy là mẹ đã hiểu lầm con rồi.”Mẹ tôi lúc này mặt mày dịu lại một chút.

“Con đi đếm tiền trước.”

Bước ra khỏi cửa, lúc này mới cười phá lên, bước sang phòng bên, lấy năm vạn dưới giường, nhét hết vào túi mình.

Còn nhộng ngọc? Bà ta đừng có mơ! Người như bà ta, không xứng đáng đầu thai chuyển thế.

Khi tôi ra ngoài, lại có chuyện xảy ra. Vợ của một người dân trong làng khóc lóc đến sân nhà tôi tìm Hứa mù:

'”Chồng tôi tối qua ngủ rồi, đến sáng không dậy nữa! Đại sư, ông mau đi xem giúp  tôi đi.”

Khi mọi người đến, người đàn ông đã chết, Hứa mù mặt mày đầy nghiêm trọng:

“ Người này đã bị quỷ mị g.i.ế.c c.h.ế.t trong giấc ngủ, tình huống này không thể đầu thai chuyển thế được."

“Nhanh chóng thiêu xác đi! Càng nhiều xác c.h.ế.t trong làng, âm khí càng nặng, tối nay sẽ càng thêm nguy hiểm."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Quỷ Mị

Số ký tự: 0