Phu Quân Mang Về Một Muội Muội Trà Xanh

Chương 6

Hương Thái Đôn Đại Nga

2025-02-28 09:25:16

Ta muốn nói, làm sao ta có thể ghét nàng ấy được?

Ta còn ước gì nàng ấy ngày ngày ở bên cạnh ta, nhìn thấy nàng ấy là thấy vui.

Nhưng lời đến miệng lại chỉ còn một câu khô khan: "Ta không ghét muội."

Chưa đợi Ôn Niệm Niệm nói gì thêm, cửa đột nhiên bị đẩy ra, đối diện ngay với ánh mắt không chút cảm xúc của Lạc Thần.

Phía sau còn có Phòng ma ma và một đám gia nhân đi theo.

Khí thế hung hăng.

Thấy tình hình này, ta không nhịn được nhíu mày, không biết bọn họ định làm gì.

Lạc Thần cũng không vòng vo, giơ tay định kéo Ôn Niệm Niệm đi.

"Ngày mai ta sẽ dẫn người đi diệt sơn tặc, ta không yên tâm để nàng một mình ở cùng độc phụ này, nàng đi theo ta, vừa hay cũng để nàng được chiêm ngưỡng tư thế oai hùng của phu quân nàng. Đồ đạc ta đã sai người thu xếp cho nàng rồi, bây giờ nàng về phòng nghỉ ngơi đi, sáng sớm mai chúng ta sẽ xuất phát. Không cần từ chối ta, nàng cũng không muốn Tùng Hoan bị ta giận chó đánh mèo chứ?"

Nghe câu cuối cùng, rõ ràng Ôn Niệm Niệm khựng lại một chút.

Một lúc sau, nàng ấy mới ngẩng đầu lên cười yếu ớt: "Hầu gia nói gì vậy, tư thế oai hùng của Hầu gia, Niệm Niệm sớm đã biết rồi. Nếu Hầu gia muốn Niệm Niệm ở bên cạnh, Niệm Niệm đi theo là được, cần gì phải nói những lời như vậy."

Được Ôn Niệm Niệm nhún nhường, Lạc Thần mới hài lòng cười, ánh mắt nhìn về phía ta càng thêm khiêu khích.

Ta lập tức lạnh mặt.

Tiểu nhân vô sỉ.

Ta thậm chí không thèm liếc Lạc Thần một cái, giơ chén trà trong tay tạt về phía tay hắn ta.

Lạc Thần bị bỏng giật mình, theo phản xạ buông tay ra, không thể tin được nói:

"Tùng Hoan! Ngươi điên rồi! Ngươi dám tạt nước trà vào bổn hầu? Ngươi muốn c.h.ế.t phải không?"

Nhìn dáng vẻ tức giận điên cuồng của Lạc Thần, ta không nhịn được bật cười: "Ta chỉ sợ bàn tay ngươi làm bẩn tay áo muội muội ta thôi, rửa một chút mà thôi, Hầu gia cần gì nổi giận lớn như vậy? Còn nói ta muốn chết? Không bằng Hầu gia lo cho bản thân mình đi, lần diệt sơn tặc này có thể sống mà về không?"

"Lỡ như rơi vào tay sơn tặc, e rằng chẳng ai nhặt lại t.h.i t.h.ể cho ngươi đâu!"

Nói đến đây, ta dừng lại một chút, nghiêng người sát bên tai Lạc Thần, ta độc địa nói:

"Phải rồi, nếu ngươi c.h.ế.t đi, mỹ nhân này sẽ là của riêng ta. . ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phu-quan-mang-ve-mot-muoi-muoi-tra-xanh/phan-6.html.]

9

"Ngươi. . . Ngươi là kẻ điên!"

Lạc Thần như thể bị tức điên lên, hất tung khăn trải bàn, đập vỡ tất cả đồ trà, rồi mới dẫn người rời đi.

Thấy mọi người đã đi hết, ta mới nhìn sang Ôn Niệm Niệm bên cạnh.

"Nếu không muốn đi thì đừng đi, hắn ta không làm gì được ta đâu."

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Nào ngờ, Ôn Niệm Niệm đột nhiên cười.

Nụ cười đặc biệt rạng rỡ.

"Niệm Niệm có được câu nói này của tỷ tỷ là đủ rồi. Đi với hắn ta một chuyến cũng chẳng có gì to tát, tỷ tỷ đừng lo cho ta."

Không đợi ta nói thêm gì, Ôn Niệm Niệm đã nhảy nhót rời đi.

Nhìn bóng lưng Ôn Niệm Niệm, ta vẫn có chút không yên tâm, tối đó cầm theo ít thuốc kim sang thượng hạng định đưa cho nàng ấy.

Kết quả nhìn qua cửa sổ, ta đã thấy nàng ấy chỉ trỏ vào bức họa của Lạc Thần.

"Dám chia cách ta với tỷ tỷ sao?"

"Hừ, đồ nam nhân ti tiện!"

"Chúc ngươi thối rữa đi, thối rữa c.h.ế.t luôn cho rồi!"

Ta: "Giỏi."

10

Không dám quấy rầy hứng thú của mỹ nhân, ta giao kim sang dược cho nha hoàn của Ôn Niệm Niệm rồi rời đi.

Chỉ là không ngờ rằng, chuyến diệt sơn tặc này lại ứng nghiệm lời nói trước.

Lạc Thần thua.

Không chỉ thua, còn bị thủ lĩnh sơn tặc bắt sống.

Sự việc vừa xảy ra, long nhan đại nộ, lập tức muốn phái người đi cứu Lạc Thần.

Cha và ca ca ta vừa nghe, cầu cho hắn ta c.h.ế.t để ta làm quả phụ tái giá còn không kịp, đốt pháo mừng còn chưa đủ, huống chi là dẫn binh đi cứu hắn ta, vậy nên lập tức giả vờ ngất xỉu tại chỗ được khiêng về nhà tĩnh dưỡng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phu Quân Mang Về Một Muội Muội Trà Xanh

Số ký tự: 0