Phụ Nữ Cần Gì Phải Làm Khó Nhau

Chương 9

Dương Thấm Thấm

2025-03-23 21:00:42

Nghe giọng điệu đó, ai cũng hiểu ngay là có vấn đề.

 

Tổng giám đốc nhìn nhân viên với vẻ mặt nghi hoặc, còn nhân viên đó thì đã mặt cắt không còn giọt máu, run rẩy đến mức không nói nổi lời nào.

 

Để thể hiện sự công bằng minh bạch, họ đã cố tình ra đề cực khó, chọn các câu hỏi từ đề thi CPA.

 

Như vậy đa số ứng viên sẽ bị loại, còn những người đã trả tiền mua suất và được cung cấp đáp án thì nghiễm nhiên sẽ vượt qua.

 

Mà đương nhiên, bọn họ cũng không ngốc đến mức để lộ sơ hở.

 

Bọn họ đã dặn những người mua suất, khi làm bài phải cố tình để trống một vài câu, để không quá giả.

 

Nhưng em họ tôi lại không nghe theo bọn họ, mà làm hết tất cả các câu.

 

Tổng giám đốc Triệu nhìn em họ tôi, còn em ấy thì vẫn giữ vẻ mặt ngây thơ, đầy kiêu hãnh như muốn nói: "Tôi chính là thiên tài!”.

 

Rất phù hợp với hình tượng một sinh viên đại học non nớt, đơn thuần.

 

Quả nhiên, tổng giám đốc Triệu vẫy tay gọi em ấy: "Hiếm khi gặp được thiên tài, tôi cũng muốn kiểm tra thử xem sao."

 

Em họ tôi lập tức mặc kệ ánh mắt ra hiệu của nhân sự, ngây ngô tiến lên phía trước.

 

Còn nói với tổng giám đốc Triệu :

 

"Ông cứ hỏi đi."

 

Nhưng tổng giám đốc Triệu vừa đặt câu hỏi xong, em ấy lại lập tức đờ đẫn, hoảng hốt nhìn về phía nhân sự.

 

Sắc mặt nhân sự càng trắng bệch, vừa định lên tiếng thì bị tổng giám đốc Triệu chặn lại.

 

"Câu này giống hệt một câu trong đề thi, chỉ thay đổi vài con số thôi. Cô làm được câu đó thì sao lại không làm được câu này?"

 

Lúc này, ai cũng nhận ra có điều bất thường.

 

Giám đốc tài chính căng thẳng đến mức khuôn mặt co giật.

 

Không khí im lặng đến nghẹt thở, em họ tôi bắt đầu màn diễn xuất đỉnh cao của mình.

 

"Ông là lãnh đạo à? Dựa vào đâu mà ra đề cho tôi? Hơn nữa, đáp án bọn họ đưa cho tôi vốn không có câu này! Tôi còn tưởng rằng mấy người ra thêm một câu để tôi có cơ hội thể hiện chứ!"

 

Tôi nói cho các người biết, tôi đã bỏ ra tận 200.000 tệ, còn đồng ý trích 1.000 tệ hàng tháng ra từ lương để đảm bảo được nhận vào công ty!

 

Ông là lãnh đạo thì sao? Mấy người đã chia nhau hết tiền của tôi, giờ còn định lật lọng không nhận người à? Cẩn thận tôi báo cảnh sát đấy! Trong tay tôi có bằng chứng đấy!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Mọi người đều trợn tròn mắt nhìn em ấy, dường như vẫn chưa kịp tiêu hóa hết nội dung của những lời vừa rồi.

 

Em họ tôi nhập tâm vào diễn vai, bắt đầu phát điên.

 

Nhìn thấy cái gì là ném cái đó, miệng hét lớn: "Trả 200.000 tệ lại cho tôi, nếu không thì nhận tôi vào làm! Tôi phải được nhận vào làm! Không, trả tôi 200.000 tệ! Báo cảnh sát, báo cảnh sát!"

 



 

Tình thế trở nên hỗn loạn.

 

Cũng may điện thoại của các ứng viên đều đã bị thu trước khi thi, nếu không thì cảnh tượng này đã sớm lan truyền khắp mạng xã hội rồi.

 

Các ứng viên còn lại cũng không phải dạng vừa, ai nấy đều hùa theo mắng chửi công ty gian lận, mua quan bán chức.

 

"Thời đại nào rồi mà vẫn còn chuyện thế này?!"

 

"Bảo sao tôi tìm mãi không được việc, thì ra là phải trả tiền mới có suất!"

 

"Tố cáo! Tôi phải tố cáo!"

 



 

"Bịch!" một tiếng, giám đốc tài chính ngất xỉu, ngã xuống sàn, mặt va mạnh xuống đất đến mức bầm tím một bên.

 

Tổng giám đốc thì hoảng hốt, chỉ tay vào nhân sự mắng:

 

"Các người làm cái trò gì thế hả?! Mau nhìn xem, làm tổng giám đốc Chu tức đến ngất xỉu rồi!"

 

Nhân sự thấy sắp bị đổ hết trách nhiệm lên đầu mình, cũng không nhịn nổi nữa.

 

Họ chỉ vào giám đốc tài chính vừa ngất xỉu, hét lên: "Phần lớn số tiền đều vào túi bà ta hết! Bà ta ngất là vì sợ quá đấy!"

 

Rất tốt, chân tướng đã hoàn toàn sáng tỏ.

 

Tổng giám đốc Triệu vỗ vai tổng giám đốc Trần, giọng tiếc nuối nhưng đầy ẩn ý:

 

"Có vẻ như tôi phải ở lại thêm một tháng nữa rồi."

 

Tổng giám đốc Trần nhún vai, cười khổ.

 

Ngay lập tức, ánh mắt của tổng giám đốc Triệu lại rực sáng đầy quyết tâm.

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phụ Nữ Cần Gì Phải Làm Khó Nhau

Số ký tự: 0