Phụ Nữ Cần Gì Phải Làm Khó Nhau
Chương 5
Dương Thấm Thấm
2025-03-23 21:00:42
5
Sau khi tìm hiểu quy trình từ chỗ tổng giám đốc Thẩm, tôi liền tìm đến cô em họ vừa tốt nghiệp chuyên ngành kế toán năm nay.
Em họ rất thân với tôi, đã nghe tôi phàn nàn về những trò bẩn thỉu của Phùng Tuyết không ít lần.
Biết lần này có cơ hội trả đũa, em ấy còn hăng hái hơn cả tôi! Lập tức vỗ n.g.ự.c đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ nằm vùng.
Em ấy nhanh nhẹn, lanh lợi, nên tôi cũng yên tâm giao việc này cho.
Còn tôi, lúc này đang đi theo tổng giám đốc Trần tiếp đón đoàn kiểm toán của tập đoàn.
Tổng giám đốc Trần ra dáng như gặp lại bạn cũ, hào hứng ôm chầm lấy vị lãnh đạo kia.
Sau đó, ông ấy chỉ vào giám đốc tài chính, miệng hết lời khen ngợi:
"Lão Triệu này, những chuyện khác tôi không dám nói, nhưng nếu ông đến kiểm tra bộ phận tài chính của chúng tôi, thì đảm bảo là không tìm ra vấn đề nào đâu! Tuy tôi mới đến đây nửa năm, nhưng theo tôi biết, phòng tài chính là bộ phận tuân thủ quy định nhất công ty, mọi quy trình đều đúng theo yêu cầu của tập đoàn!"
Tổng giám đốc Triệu cười chỉ vào tổng giám đốc Trần:
"Lão Trần à, bình thường thấy ông soi mói từng chút một, hiếm khi tôi nghe ông khen bộ phận khác đấy. Vậy tôi nhất định phải kiểm tra thật kỹ, xem có làm ông bẽ mặt được không!"
Tổng giám đốc Trần cũng cười lớn.
Chỉ có giám đốc tài chính là không nghe ra sự đối đầu ngầm trong lời nói của hai người họ, đắc ý ngẩng cao đầu.
Còn tổng giám đốc đến muộn, nhìn thấy cảnh tượng vui vẻ này thì không nghi ngờ gì, tỏ vẻ hài lòng.
Tổng giám đốc Triệu từ chối lời mời của tổng giám đốc công ty, nói muốn bắt tay vào việc kiểm tra ngay:
"Chúng tôi đến đây để làm việc, không thể để ngài tốn kém được."
Một câu nói đã định rõ lập trường: Họ không phải người ngoài, nên không thể tiếp đãi như khách hàng, như vậy không phù hợp với quy định của công ty.
Trong chế độ hoàn chi phí của tập đoàn có quy định rõ điều này: Nhân sự của tập đoàn và các chi nhánh công ty khi luân chuyển công tác nội bộ không được phép tiếp khách kinh doanh mà không có lý do chính đáng, cũng như không được lạm dụng tài sản công ty.
Sắc mặt tổng giám đốc công ty và giám đốc tài chính lập tức cứng đờ. Họ không ngờ tổng giám đốc Triệu đến kiểm tra lần này lại nghiêm khắc đến vậy.
Những ai từng trải qua kiểm toán đều biết, việc kiểm toán có suôn sẻ hay không phần lớn phụ thuộc vào mối quan hệ với nhân viên kiểm toán.
Nếu họ soi xét kỹ lưỡng, yêu cầu nghiêm ngặt, thì chắc chắn sẽ tìm ra nhiều vấn đề.
Vậy nên mỗi năm khi đoàn kiểm toán của tập đoàn đến, công ty đều chi mạnh tay để tiếp đón họ thật chu đáo.
Dĩ nhiên khoản tiền này cũng được tính vào sổ sách của công ty.
Nhưng nhìn thái độ của tổng giám đốc Triệu, rõ ràng ông ta đang muốn làm việc theo nguyên tắc.
Khi họ còn chưa kịp nghĩ ra cách gì thì cửa phòng họp lại đột nhiên mở ra.
Phùng Tuyết nở nụ cười tươi bước vào:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Các vị lãnh đạo, mời vào nghỉ ngơi, tôi đã chuẩn bị sẵn tiệc trà rồi ạ!"
Sắc mặt giám đốc tài chính lập tức thay đổi, nháy mắt ra hiệu cho Phùng Tuyết, nhưng cô ta hoàn toàn không nhận ra.
Giám đốc Triệu nhìn thấy cảnh đó, ông ấy cười đầy ẩn ý rồi đi theo Phùng Tuyết vào phòng.
Phùng Tuyết muốn lấy lòng lãnh đạo, nên dốc hết sức giới thiệu những món cô ta đã chuẩn bị, sợ họ không nhận ra giá trị của chúng.
"Đây là dưa lưới Shizuoka, 500 tệ mới được một trái nhỏ như thế này!"
"Đây là dứa hồng nhập khẩu từ Costa Rica!"
"Còn đây là xoài mặt trời, thịt quả cực kỳ mềm mịn, tan ngay trong miệng, giống như thạch xoài vậy!"
…
Giám đốc tài chính không thể chịu nổi nữa, định xông lên ngăn Phùng Tuyết lại, nhưng tổng giám đốc Triệu đã giơ tay chặn lại.
Ông ấy híp mắt cười hỏi Phùng Tuyết:
"Cô gái trẻ, cô cũng làm ở phòng tài chính à?"
Phùng Tuyết gật đầu.
Tổng giám đốc Triệu lại hỏi:
"Những loại trái cây này đắt như vậy, cô tự bỏ tiền túi ra mua cho chúng tôi sao?"
Phùng Tuyết sững sờ, sợ khoản tiền này sẽ không được công ty thanh toán, liền vội vàng phủ nhận:
"Sao có thể chứ! Đương nhiên là tôi sẽ báo cáo vào chi phí tiếp khách rồi ạ!"
Sắc mặt giám đốc tài chính tái nhợt, còn tổng giám đốc công ty thì đen kịt như đáy nồi.
Nhưng tổng giám đốc Triệu không thèm nhìn họ, mà quay sang nhìn tổng giám đốc Trần với vẻ đắc ý.
"Lão Trần, đây chính là bộ phận tuân thủ quy định nhất mà ông nói đấy à? Vậy thì các bộ phận khác ..."
Tổng giám đốc Trần xoa mũi, ra vẻ xấu hổ, nhưng tôi lại thấy khóe miệng dưới lòng bàn tay ông ấy lại khẽ cong lên.
Cao tay! Quá cao tay!
Xem ra tổng giám đốc Trần có quan hệ khá rộng.
Chỉ trong thời gian ngắn, ông ấy đã có thể đổi lãnh đạo đến kiểm toán sang thành người đối đầu bảo thủ mình.
Lại còn vừa diễn một vở kịch, vừa không đắc tội giám đốc tài chính và tổng giám đốc công ty, nhưng lại khiến tổng giám đốc Triệu đặc biệt chú ý đến bộ phận tài chính.
Chắc chắn ông ta kiểm tra kỹ càng, quyết tâm tìm ra vấn đề để làm khó tổng giám đốc Trần.
Còn Phùng Tuyết, lần này cô ta đã tự mình đ.â.m đầu vào rắc rối rồi!
Sau khi tìm hiểu quy trình từ chỗ tổng giám đốc Thẩm, tôi liền tìm đến cô em họ vừa tốt nghiệp chuyên ngành kế toán năm nay.
Em họ rất thân với tôi, đã nghe tôi phàn nàn về những trò bẩn thỉu của Phùng Tuyết không ít lần.
Biết lần này có cơ hội trả đũa, em ấy còn hăng hái hơn cả tôi! Lập tức vỗ n.g.ự.c đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ nằm vùng.
Em ấy nhanh nhẹn, lanh lợi, nên tôi cũng yên tâm giao việc này cho.
Còn tôi, lúc này đang đi theo tổng giám đốc Trần tiếp đón đoàn kiểm toán của tập đoàn.
Tổng giám đốc Trần ra dáng như gặp lại bạn cũ, hào hứng ôm chầm lấy vị lãnh đạo kia.
Sau đó, ông ấy chỉ vào giám đốc tài chính, miệng hết lời khen ngợi:
"Lão Triệu này, những chuyện khác tôi không dám nói, nhưng nếu ông đến kiểm tra bộ phận tài chính của chúng tôi, thì đảm bảo là không tìm ra vấn đề nào đâu! Tuy tôi mới đến đây nửa năm, nhưng theo tôi biết, phòng tài chính là bộ phận tuân thủ quy định nhất công ty, mọi quy trình đều đúng theo yêu cầu của tập đoàn!"
Tổng giám đốc Triệu cười chỉ vào tổng giám đốc Trần:
"Lão Trần à, bình thường thấy ông soi mói từng chút một, hiếm khi tôi nghe ông khen bộ phận khác đấy. Vậy tôi nhất định phải kiểm tra thật kỹ, xem có làm ông bẽ mặt được không!"
Tổng giám đốc Trần cũng cười lớn.
Chỉ có giám đốc tài chính là không nghe ra sự đối đầu ngầm trong lời nói của hai người họ, đắc ý ngẩng cao đầu.
Còn tổng giám đốc đến muộn, nhìn thấy cảnh tượng vui vẻ này thì không nghi ngờ gì, tỏ vẻ hài lòng.
Tổng giám đốc Triệu từ chối lời mời của tổng giám đốc công ty, nói muốn bắt tay vào việc kiểm tra ngay:
"Chúng tôi đến đây để làm việc, không thể để ngài tốn kém được."
Một câu nói đã định rõ lập trường: Họ không phải người ngoài, nên không thể tiếp đãi như khách hàng, như vậy không phù hợp với quy định của công ty.
Trong chế độ hoàn chi phí của tập đoàn có quy định rõ điều này: Nhân sự của tập đoàn và các chi nhánh công ty khi luân chuyển công tác nội bộ không được phép tiếp khách kinh doanh mà không có lý do chính đáng, cũng như không được lạm dụng tài sản công ty.
Sắc mặt tổng giám đốc công ty và giám đốc tài chính lập tức cứng đờ. Họ không ngờ tổng giám đốc Triệu đến kiểm tra lần này lại nghiêm khắc đến vậy.
Những ai từng trải qua kiểm toán đều biết, việc kiểm toán có suôn sẻ hay không phần lớn phụ thuộc vào mối quan hệ với nhân viên kiểm toán.
Nếu họ soi xét kỹ lưỡng, yêu cầu nghiêm ngặt, thì chắc chắn sẽ tìm ra nhiều vấn đề.
Vậy nên mỗi năm khi đoàn kiểm toán của tập đoàn đến, công ty đều chi mạnh tay để tiếp đón họ thật chu đáo.
Dĩ nhiên khoản tiền này cũng được tính vào sổ sách của công ty.
Nhưng nhìn thái độ của tổng giám đốc Triệu, rõ ràng ông ta đang muốn làm việc theo nguyên tắc.
Khi họ còn chưa kịp nghĩ ra cách gì thì cửa phòng họp lại đột nhiên mở ra.
Phùng Tuyết nở nụ cười tươi bước vào:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Các vị lãnh đạo, mời vào nghỉ ngơi, tôi đã chuẩn bị sẵn tiệc trà rồi ạ!"
Sắc mặt giám đốc tài chính lập tức thay đổi, nháy mắt ra hiệu cho Phùng Tuyết, nhưng cô ta hoàn toàn không nhận ra.
Giám đốc Triệu nhìn thấy cảnh đó, ông ấy cười đầy ẩn ý rồi đi theo Phùng Tuyết vào phòng.
Phùng Tuyết muốn lấy lòng lãnh đạo, nên dốc hết sức giới thiệu những món cô ta đã chuẩn bị, sợ họ không nhận ra giá trị của chúng.
"Đây là dưa lưới Shizuoka, 500 tệ mới được một trái nhỏ như thế này!"
"Đây là dứa hồng nhập khẩu từ Costa Rica!"
"Còn đây là xoài mặt trời, thịt quả cực kỳ mềm mịn, tan ngay trong miệng, giống như thạch xoài vậy!"
…
Giám đốc tài chính không thể chịu nổi nữa, định xông lên ngăn Phùng Tuyết lại, nhưng tổng giám đốc Triệu đã giơ tay chặn lại.
Ông ấy híp mắt cười hỏi Phùng Tuyết:
"Cô gái trẻ, cô cũng làm ở phòng tài chính à?"
Phùng Tuyết gật đầu.
Tổng giám đốc Triệu lại hỏi:
"Những loại trái cây này đắt như vậy, cô tự bỏ tiền túi ra mua cho chúng tôi sao?"
Phùng Tuyết sững sờ, sợ khoản tiền này sẽ không được công ty thanh toán, liền vội vàng phủ nhận:
"Sao có thể chứ! Đương nhiên là tôi sẽ báo cáo vào chi phí tiếp khách rồi ạ!"
Sắc mặt giám đốc tài chính tái nhợt, còn tổng giám đốc công ty thì đen kịt như đáy nồi.
Nhưng tổng giám đốc Triệu không thèm nhìn họ, mà quay sang nhìn tổng giám đốc Trần với vẻ đắc ý.
"Lão Trần, đây chính là bộ phận tuân thủ quy định nhất mà ông nói đấy à? Vậy thì các bộ phận khác ..."
Tổng giám đốc Trần xoa mũi, ra vẻ xấu hổ, nhưng tôi lại thấy khóe miệng dưới lòng bàn tay ông ấy lại khẽ cong lên.
Cao tay! Quá cao tay!
Xem ra tổng giám đốc Trần có quan hệ khá rộng.
Chỉ trong thời gian ngắn, ông ấy đã có thể đổi lãnh đạo đến kiểm toán sang thành người đối đầu bảo thủ mình.
Lại còn vừa diễn một vở kịch, vừa không đắc tội giám đốc tài chính và tổng giám đốc công ty, nhưng lại khiến tổng giám đốc Triệu đặc biệt chú ý đến bộ phận tài chính.
Chắc chắn ông ta kiểm tra kỹ càng, quyết tâm tìm ra vấn đề để làm khó tổng giám đốc Trần.
Còn Phùng Tuyết, lần này cô ta đã tự mình đ.â.m đầu vào rắc rối rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro