Phản Diện Tập Nghịch Trên Đầu Nam Chính!

Chương 23

Mập

2025-03-13 08:49:04

Nếu như y đã g.i.ế.c c.h.ế.t con ong đó rồi, vậy thì sẽ không còn bất cứ kẻ nào có thể ở trước mặt y hoa ngôn xảo ngữ nữa. Hai người bọn họ có thể yên ổn nói chuyện.

 

Cung Ân ngồi dậy, bởi vì vết thương trên người chưa trị khỏi nên mỗi lần cử động sẽ đau. Đây cũng là một phần lý do hắn chỉ muốn nằm yên một chỗ.

 

Sắc mặt hắn hơi tái, nhìn về phía Lăng Vân Tửu: “Ngươi là người tiên môn?”

 

Hắn thật sự không ngờ, ngày này lại tới sớm như vậy. Hắn còn tưởng mình có thể chờ thêm vài năm nữa, có thể nhân lúc đó, nhìn tiểu bánh bao của hắn thêm vài cái.

 

À, tiểu bánh bao, chắc bây giờ phải gọi là đại bánh bao nhỉ. Mặc dù trên đại bánh bao có thêm một vết sẹo, nhưng suy nghĩ kỹ thì vết sẹo đó chắc chỉ là do tiểu bánh bao tự mình tạo ra mà thôi.

 

Tiểu bánh bao vốn là nam chính, sao có thể bị sẹo được.

 

Lăng Vân Tửu tiến lên trước một bước, đáp lại: “Ừ.”

 

Cung Ân vẫn giữ nguyên tư thế, ánh mắt còn nhiều thêm một tia hài lòng: “Ngươi tới đây để g.i.ế.c ta nhỉ?”

 

Là câu hỏi, nhưng lại giống câu khẳng định hơn.

 

Thật ra thì để kết thúc sớm cũng tốt, mặc dù, hắn vẫn còn chưa ngắm đủ cái bánh bao nhỏ này, vẫn còn tiếc nuối y.

 

Lăng Vân Tửu đã đứng ở trước mặt hắn, giọng nói trầm thấp: “Ngươi đã biết trước ta sẽ tới đây để g.i.ế.c ngươi sao?”

 

“...”

 

Hỏi thừa, bản tọa còn không phải đang làm cá muối để chờ ngươi tới g.i.ế.c đây sao.

 

Cung Ân trừng mắt nhìn Lăng Vân Tửu, dáng vẻ thú nhỏ xù lông này, rơi vào mắt y đáng yêu đến mức trêu người. Y kìm lòng không đặng, dưới đôi mắt chằm chằm của thú nhỏ, cúi người xuống.

 

Môi dưới bị cắn nhẹ một cái, Cung Ân mới giật mình đẩy cái người trước mặt ra. Ngay khi cả hai chia tay, cơ thể cao lớn ấy lập lòe rồi biến mất. Hắn nhìn nơi vừa rồi vẫn còn bóng người giờ đã biến thành một khoảng trống hơi ngẩn người.

 

Ảo ảnh?

 

Tại sao đột nhiên lại xuất hiện ảo ảnh của bánh bao ở đây? Chẳng lẽ là do hắn quá nhớ y cho nên mới…

 

Khụ khụ, nếu thật sự là như vậy thì cũng quá mất mặt ông đây rồi.

 

“Ây da!”

 

Cung Ân bước xuống dưới giường, nhịn không được tiếng than nhẹ. Lâu rồi không xuống giường. có chút không quen, ha ha!

 

Đằng nào cũng không có việc gì làm, chi bằng tự mình đi dạo.

 

Thế là, đám ma tu bất ngờ nhìn thấy vị ma tôn bế quan chục năm dưỡng thương đang ngây ngốc đi dạo ở ngoài đường. Dáng vẻ này của ngài ấy, chẳng lẽ đã có thể chữa thương xong rồi?

 

Đám ma tu rục rịch muốn lật ngôi: “...”

 

Mau, mau đi truyền tin này tới đám tiên tu bên kia. Mẹ cái đám nhân loại vô dụng, bao nhiêu năm như thế còn không thành công.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Cung Ân không hề hay biết ác ý sau lưng mình, hay nói chính xác hơn là hắn không thèm quan tâm. Thế giới này nhiều người muốn g.i.ế.c hắn như vậy, hắn mà để tâm thì chắc chắn đã mệt c.h.ế.t từ lâu.

 

Cung Ân một đường đi tới chợ quỷ, vết thương chưa khỏi trong thần thức đột ngột nhào ra soát cảm giác tồn tại.

 

Cung Ân: “...”

 

Bản tọa biết ngươi vẫn đang ở đây rồi, không cần cứ một chốc lại lao ra đâu.

 

Cung Ân tái mặt, muốn tìm một góc để nghỉ ngơi. Ai ngờ còn chưa kịp thò đầu vào góc khuất thì từ xa đã nghe thấy tiếng một nam một nữ lôi kéo.

 

“Mỹ nam, ta không đủ đẹp sao? Ngươi ở trước mặt ta khen người khác, khiến ta thật sự rất đau lòng.” Tiếng nữ uất ức.

 

“Sư tử bọn ta chỉ chung thành với một bạn đời duy nhất, thứ lỗi cho ta không thể đáp lại tình cảm của cô.”

 

“Sư tử yêu ta gặp cũng nhiều nhưng đây là lần đầu tiên gặp được con sư tử ổn trọng như ngươi. Chi bằng, chúng ta cùng nhau vui vẻ, đợi ngươi muốn trở về, ta sẽ không giữ ngươi lại, cũng sẽ coi như chưa có chuyện gì xảy ra.”

 

Cung Ân ngồi một góc nghe lén: “...”

 

Thế giới này cũng phát triển quá đi, còn biết tình một đêm rồi, tư tưởng cũng thật phóng khoáng.

 

Hắn nhịn không được tò mò, ngó đầu vô xem.

 

Cung Ân: “...”

 

Mắt hắn có phải có vấn đề rồi hay không? Tại sao hắn lại nhìn thấy người nam kia có dáng vẻ quen quen nhỉ? Bộ y phục đó, kiểu tóc đó, còn có hình dáng đó… này này… này không phải là tạo hình của tiểu bánh bao trong mơ của hắn sao?

 

Trùng hợp như vậy?

 

Ế, giờ mới để ý, cái người nữ kia, không phải là nữ phụ ư? Nữ phụ ở đây, còn chủ động tán tỉnh người khác, vậy thì… kia kia… kia chính là nam chính rồi, cũng là tiểu bánh bao à không, phải là đại bánh bao của hắn.

 

Mập

“Hệ thống, ngươi xem, kia có phải nữ phụ thật không?”

 

“...”

 

Không có tiếng đáp lại.

 

“Này, hệ thống…”

 

Lúc này, hắn mới nhận ra, hình như trong cổ áo của hắn không có con ong nào.

 

Hệ thống kia còn biết chọn chỗ ngủ khác à? Đến lúc cần thì không thấy đâu, đúng là hệ thống nát không thể tin tưởng.

 

Ê, này này, có gì từ từ nói, sao đột nhiên lao vào đánh nhau rồi?

 

Hai thân ảnh lóe lên, yêu khí cùng linh khí va chạm tạo ra một vụ nổ vô cùng lớn. Chỉ trong một cái chớp mắt, chỗ trốn của Cung Ân bị thổi bay.

 

Cung Ân: “...”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phản Diện Tập Nghịch Trên Đầu Nam Chính!

Số ký tự: 0