Ngự Tiền Nữ Quan

Trắc phi

Bạc Mộ Nhan

2025-03-15 11:30:31

Chiêu Hoài Thái Tử thở dài nói: “Trước mắt không phải lúc giận dỗi truy cứu, Hứa Tường nháo như vậy, mọi người đều biết, khẳng định là phải làm trắc phi... cho Sở vương.” Trong lòng hơi hơi động.

Như vậy, tựa hồ cũng không xấu lắm.

Y theo tính tình Phần Quốc trưởng công chúa, tính tình Hứa Tường, vốn dĩ phải gả đi Sở vương phủ đã không phải việc cam tâm tình nguyện, hiện giờ vị trí chính phi, lại bị Hoắc Như Ngọc chiếm trước. Hứa Tường chỉ có thể làm trắc phi, ủy khuất dưới Hoắc Như Ngọc, sao có thể chịu đựng? Sau này Sở vương phủ nhất định gà chó không yên.

Mà Hoắc quý phi bên kia, bồi dưỡng Sở vương nhiều năm như vậy, ---- bên cạnh giường há có thể để người khác ngáy ngủ? Nơi đó phải chịu đựng Hứa Tường tới chia một chén canh, tự nhiên cũng sẽ không thống khoái. Đến lúc đó, phủ Phần Quốc trưởng công chúa cùng Hoắc gia, Hoắc quý phi đấu đến không ai yên, mình ngược lại có thể xem một hồi náo nhiệt.

Còn nếu Phần Quốc trưởng công chúa bất công Hứa Tường liền bất công Sở vương phủ. Ha hả……, phụ hoàng chịu đựng Đại Cô mẫu đã không phải ngày một ngày hai, Đại Cô mẫu lại luôn mãi đuổi gi·ết Trưởng Tôn Hi, chỉ sợ đã sớm chọc giận phụ hoàng. Gần đây nàng thành thật ngừng nghỉ như thế, không tiếp tục tính kế Trưởng Tôn Hi, nhất định là bị phụ hoàng hung hăng cảnh cáo, ăn quả đắng.

Dù sao mình cưới Hứa Quỳnh Hoa chính là coi trọng Hứa gia, mà không phải Phần Quốc trưởng công chúa kiêu ngạo ương ngạnh làm phụ hoàng chán ghét. Đến lúc đó chỉ cần để Vô Ưu lại thêm dầu vào lửa, là có thể hoàn toàn diệt trừ phiền toái này!

Chỉ là mấy việc này, không thể nói với Quỳnh Hoa được.

Có khả năng nàng không để bụng Hứa Tường, nhưng không có khả năng không để ý mẫu thân Phần Quốc trưởng công chúa.

Trong lòng Chiêu Hoài Thái Tử đã xoay vô số vòng, trên mặt vẫn bình tĩnh, đối với thê tử vẫn ôn nhu như nước nói: “Trước mắt ván đã đóng thuyền, chúng ta cũng đừng tiếp tục rối rắm phiền não nữa.” Nhìn nhìn bụng nàng, “Nàng có thai mới quan trọng.”

Trưởng Tôn Hi cũng khuyên nhủ: “Đúng vậy, biểu tỷ xin bớt giận.”

Thái Tử Phi không tức giận thì có thể làm gì? Nhưng thật ra lại lo lắng cho Thái Tử, nhỏ giọng hỏi: “Đúng rồi, Hứa Tường nàng……, có thể đi tìm mẫu thân cáo trạng chàng không?”

“Cáo trạng?” Chiêu Hoài Thái Tử hơi hơi mỉm cười, “Nàng cáo cái gì cáo? Mách nàng ta nguyền rủa nàng có thai, câu dẫn cô sao? Hơn nữa, cô nghe nói thai tượng của nàng không tốt, đã trực tiếp tới hậu viện, căn bản là không có đi qua cầu Phong Yểu.”

Bóng dáng trên cầu Phong Yểu kia, chẳng qua dùng áo lông chồn tuyết trắng của mình mà thôi.

Trưởng Tôn Hi nghe hắn vân đạm phong khinh nói mấy điều này, trong lòng hơi hơi căng thẳng.

Chiêu Hoài Thái Tử người này lòng dạ quá sâu, che giấu quá nhiều, gi·ết người cũng quá sạch sẽ. May mắn Thái Tử Phi là thê tử cùng chung vận mệnh với hắn, bằng không cho dù bị tính kế ch·ết, cũng không biết. Như thế xem ra, sau này nha, mình vẫn nên cách xa vị trữ quân thần tiên này một chút.

Bên kia Thái Tử Phi gật gật đầu, “Thôi, chỉ cần không liên lụy đến Thái Tử điện hạ là được.”

***Truyện chỉ đăng tại wattpad và facebook***

Đúng như Chiêu Hoài Thái Tử đoán từ trước, Hứa Tường căn bản không dám nói ra nguyên nhân chân chính mình rơi xuống nước.

Nói như thế nào? Phải giải thích vì sao mình chạy tới cầu Phong Yểu như thế nào? Nói đầu lại lòi đuôi, nếu để mẫu thân biết mình nguyền rủa tỷ tỷ có thai, còn câu dẫn Thái Tử, nhất định sẽ không tha cho mình. Cho nên chỉ có thể tương kế tựu kế, ủy ủy khuất khuất khóc ròng nói: “Con vốn ở trong sân, ngắm hoa mai. Bỗng nhiên, một tiểu nha đầu tới, nói là Trưởng Tôn Hi ở bên kia cầu Phong Yểu. Con liền nghĩ qua bên đó mắng nàng ta một trận, tát nàng mấy bạt tay……”

Sắc mặt Phần Quốc trưởng công chúa tức khắc đại biến, lập tức ngắt lời: “Cho nên con liền đi?”

“Con……, lúc ấy quá vội báo thù.” Hứa Tường thút tha thút thít, nức nở nói: “Vội vã đi tìm nàng, nhưng lại sợ nàng chơi thủ đoạn gì, cho nên kêu nha đầu trở về tìm nương, để nương mau lại đây làm chủ cho con. Ai ngờ……, Sở vương, Sở vương hắn đột nhiên nhảy ra, ôm chặt con.” Khóc lớn lên, “Nữ nhi thật sự là quá sợ hãi……, liền nhảy hồ.”

“Loảng xoảng!” Phần Quốc trưởng công chúa quăng nát một chung trà, tức giận nói: “Thứ sao chổi! Ta không đi tìm nàng tính sổ là đã không tồi rồi.” Tức giận đến ngũ quan vặn vẹo, “Nàng ta cư nhiên, cư nhiên còn dám tính kế con?!”

Ở cách nhìn của nàng, tự nhiên là Trưởng Tôn Hi thiết kế ra âm mưu này. Trước làm tiểu nha đầu dẫn nữ nhi qua đó, mặt khác lại câu dẫn Sở vương đi hẹn hò, Sở vương thấy tiểu nữ nhi, nghĩ lầm là Trưởng Tôn Hi liền động tay động chân. Cho nên, bức cho tiểu nữ nhi nhảy hồ, Sở vương lại đi xuống cứu nàng, biến thành cục diện hiện tại.

“Thứ nghiệt chủng lòng dạ đen tối!” Phần Quốc trưởng công chúa vừa phỉ nhổ vừa mắng nhiếc, cáu giận không thôi.

Hứa Tường thấy mưu kế của mình đã lừa gạt được mẫu thân, cuối cùng thoáng an tâm, từ trong lo lắng hãi hùng chậm rãi bình tĩnh lại. Chỉ là bình tĩnh tưởng tượng, rốt cuộc là ai to gan như vậy, dám xuống tay với mình ở Đông Cung? Thái Tử lại đi đâu? Nàng nghĩ tới nghĩ lui, đều cảm thấy lúc ấy Thái Tử nhất định bị người kêu đi rồi.

Nói cách khác, lần trước hắn còn ôn nhu săn sóc mình như vậy, không có khả năng không cứu mình.

Mà người hại mình to gan như vậy, thời gian tính kế lại vô cùng xảo diệu như vậy, chỉ có thể là……, Thái Tử Phi. Có lẽ là lần trước mình nhìn Thái Tử quấn quýt si mê, bị nàng phát hiện. Cũng có thể nàng là bị Trưởng Tôn Hi xúi giục, cho nên……, nàng cùng Trưởng Tôn Hi hợp tác, đẩy mình cho Sở vương!

Đúng rồi! Khẳng định là như thế này.

Chỉ bằng Trưởng Tôn Hi không có thủ đoạn lớn như vậy, nếu riêng Thái Tử Phi, lại không có khả năng câu dẫn Sở vương qua đây! Là các nàng, nhất định là hai người các nàng hợp mưu tính kế mình!

“Tường Nhi, con làm sao vậy?” Phần Quốc trưởng công chúa thấy tiểu nữ nhi nghiến răng nghiến lợi, cả người phát run.

Hứa Tường giọng căm hận nói: “Con muốn……, gi·ết các nàng!”

“Các nàng? Là ai?” Phần Quốc trưởng công chúa khó hiểu hỏi.

“Gi·ết Trưởng Tôn Hi! Gi·ết……” Hứa Tường nhìn nhìn mẫu thân, nàng sẽ tin tưởng mình sao? Nàng sẽ hoài nghi Thái Tử Phi sao? Nàng cuối cùng sẽ giúp mình sao? Chỉ sợ chưa chắc, cho nên lời nói đến bên miệng sửa thành giọng căm hận nói: “Gi·ết Trưởng Tôn Hi cùng Sở vương!”

Phần Quốc trưởng công chúa lại nói: “Gi·ết hắn, con làm sao bây giờ? Aiz……”

Hứa Tường tức khắc dâng trào bi phẫn, gào khóc.

Bị người tính kế không nói, còn phải gả cho một trượng phu trong lòng có người khác, sau này cả đời ghê tởm, thù hận này quả thực còn cao hơn trời, còn sâu hơn biển, cho dù nghiền xương Trưởng Tôn Hi thành tro đều không giải hận! Mình tuyệt đối sẽ không bỏ qua nàng, càng sẽ không bỏ qua cho Thái Tử Phi - người tỷ tỷ tốt này!

***Truyện chỉ đăng tại wattpad và facebook***

Trưởng Tôn Hi vẫn không biết, bản thân không chỉ tự nhiên nằm không cũng trúng đạn, thiếu chút nữa bị tính kế, cuối cùng còn bị Phần Quốc trưởng công chúa và Hứa Tường xem thành h·ung thủ, vô tội nhường nào? Quả thực còn oan hơn Đậu Nga.

Thời gian nghỉ tháng giêng trôi qua thật mau, nàng rời Đông Cung, trở về Ngự Thư Phòng.

Cuộc sống lại khôi phục như trước kia, bình tĩnh an bình.

Mà bên ngoài Ngự Thư Phòng, mấy ngày này sóng ngầm cuồn cuộn lại vô cùng mãnh liệt.

Hoàng đế đã sớm nghe nói câu chuyện “Anh hùng cứu mỹ nhân” ở Đông cung, cho nên ngày đầu tiên lâm triều xong, liền giữ riêng Sở vương lại nói chuyện. Không dong dài, mà là nói thẳng: “Chuyện Hứa Tường, ngươi chuẩn bị xử trí như thế nào?”

Ân Thiếu Hạo cười lạnh nói: “Nhi thần hảo tâm cứu người, lại là cứu lầm.” Tiện nhân Hứa Tường, giả bộ bị mình đùa giỡn, Phần Quốc trưởng công chúa mắng mình tiểu súc sinh. Ha hả……, các nàng cũng không đi kiếm bãi nước tiểu để soi mặt, cho dù mắt mình bị mù, cũng sẽ không đi đùa bỡn Hứa Tường!

Hoàng đế nhíu mày, “Trẫm không phải tới hỏi thị phi, chỉ hỏi ngươi, muốn xử trí như thế nào?”

Nếu ngày thường gặp được loại chuyện “Anh hùng cứu mỹ nhân” này, Ân Thiếu Hạo cũng liền thuận tay nhận, dù sao thêm một người ăn cơm, Sở vương phủ cũng không phải nuôi không nổi. Nhưng Hứa Tường kia lúc nào cũng ra vẻ ta đây quá khiến người ghê tởm, không muốn nuôi một con ruồi bọ ở trong phủ, mỗi ngày làm mình ghê tởm. Cho nên mang theo vài phần bực bội, trả lời: “Nhi thần chỉ cứu người, không thấy gì của nàng.”

“Không thấy?” Hoàng đế chồm người lên trước, rồng vàng năm móng trên áo choàng màu minh hoàng rung động lấp lánh, mang theo vài phần khí thế, “Hiện tại người cả kinh thành này đều biết, ngươi cứu Hứa Tường, hai người ấp ấp ôm ôm. Ngươi không an trí nàng, chính là có ý định muốn bức tử nàng, Phần Quốc trưởng công chúa há có thể đáp ứng? Ngươi nghĩ kỹ đi.”

Ân Thiếu Hạo hướng mặt nhìn lên trên ngai vàng, buồn bực nói: “Phụ hoàng, nhi thần thật là quá ủy khuất.”

“Trẫm thấy cũng chưa chắc đâu.” Hoàng đế nhàn nhạt nói: “Nếu ngươi ngồi yên uống rượu, sao lại gặp được Hứa Tường rơi xuống nước ở cầu Phong Yểu? Ngươi muốn đi đâu? Muốn gặp ai? Nói thử xem.”

Ân Thiếu Hạo tức khắc căng thẳng trong lòng, không lời gì để nói.

Cũng may hoàng đế không bám riết đề tài này, ngược lại nói: “Nếu Hứa Tường rơi xuống nước, lại là thời tiết giá rét, nhất định bị hàn khí thân thể không tốt. Ngươi cứ nạp nàng làm trắc phi trước, áp lời đồn xuống.” Ý vị thâm trường bồi thêm một câu, “Sau này chăm sóc nàng thật tốt, mời đại phu tới, điều dưỡng riêng cho nàng là được.”

Ân Thiếu Hạo nghe vậy ngẩn ra, trong mắt phượng hẹp dài hiện lên vẻ kinh ngạc.

Ý phụ hoàng, vậy mà lại……, ám chỉ mình về sau có thể xử tử Hứa Tường? Việc này thật sự có chút ngoài ý muốn.

Rốt cuộc Hứa Tường vẫn là nữ nhi Phần Quốc trưởng công chúa và Hứa Giới đó nha.

Sao lại thế này? Phụ hoàng tuy rằng luôn luôn dung túng mình, nhưng cũng không thiên vị đến nông nỗi như thế, thế nhưng ngay cả tánh mạng Hứa Tường cũng không để ý. Chẳng lẽ nói, mình thật là nhi tử Hứa thị, cho nên phụ hoàng mới có thể rộng rãi như thế? Hồi tưởng mấy năm nay, mình luôn luôn có chút bừa bãi không kềm chế được, hành vi quái đản, phụ hoàng cũng chưa từng trách cứ mình.

Tưởng tượng như vậy, trong lòng liền trở nên phức tạp.

Một mặt, không biết là nên cao hứng hay là không cao hứng. Về mặt khác, càng thêm chứng thực suy đoán Trưởng Tôn Hi là muội muội. Xem ra không sai! Bởi vì Trưởng Tôn Hi là nhi nữ Hứa thị, cho nên phụ hoàng mới rất bất mãn với hành động Hứa Tường trang điểm thành bộ dáng Trưởng Tôn Hi để hãm hại nàng, cho nên mới ám chỉ mình gi·ết Hứa Tường.

Sở vương càng nghĩ càng nhiều, càng nghĩ càng chắc chắn có một chuyện như vậy.

Hoàng đế lại không nói thêm nữa, ném quyển thánh chỉ vào trong lòng ngực hắn, phất tay nói: “Lui ra.”

Ân Thiếu Hạo mở ra nhìn, là ý chỉ sách phong Hứa Tường làm trắc phi Sở vương. Bởi vì đã được hoàng đế cho phép, có thể ép ch·ết Hứa Tường, lại còn trong khiếp sợ khi xác nhận mình là nhi tử Hứa thị, ngược lại không có gì chấn động. Cuộn thánh chỉ lại, khom người nói: “Nhi thần cáo lui.”

Vừa ra khỏi cửa, liền có tiểu thái giám chạy nhanh tới báo, “Sở vương điện hạ, Quý phi nương nương dặn người qua đó một chuyến.”

Bắt đầu từ ngày Hứa Tường rơi xuống nước, suốt cả mấy ngày tháng giêng, Sở vương vẫn luôn trốn tránh Hoắc quý phi. Nhưng hôm nay vào cung, tự nhiên là tránh không khỏi, cũng không thể cả đời không gặp dưỡng mẫu. Bởi vì Hứa Tường sắp vào Sở vương phủ làm trắc phi, trong lòng biết, Hoắc quý phi khẳng định bực bội, vì thế đã chuẩn bị răn dạy một phen.

Nhưng mà sự tình vượt qua suy đoán của Sở vương.

***Truyện chỉ đăng tại wattpad và facebook***

Ngọc Túy cung, Hoắc quý phi mặc một bộ váy áo màu hồng, trên đầu kim thoa vờn quanh, khiến cho b·iểu t·ình nàng rất có vài phần sắc bén sát khí, “Tới? Còn chịu tới?” Bưng trà lên, liền hung hăng hất vào mặt dưỡng tử, “Có Hoắc gia còn chưa đủ, ngươi cư nhiên lại lôi kéo thêm phủ Phần Quốc trưởng công chúa! Phi! Con sói mắt trắng!”

Nước trà màu xanh nhạt, theo góc cạnh rõ ràng trên mặt Ân Thiếu Hạo chảy xuống, tích táp, thấm ướt trước ngực hắn một mảnh lớn. Hắn trường thân ngọc lập bình tĩnh đứng, tay hợp lại trong tay áo túm chặt thành nắm tay, bên miệng lại dấy lên một mảnh ý cười, “Ha hả, đa tạ mẫu phi.”

“Đa tạ?” Hoắc quý phi đang tức giận ngược lại ngẩn ra.

Ân Thiếu Hạo ngẩng đầu nhìn qua, thanh âm như ám dạ quỷ mị, “Đa tạ mẫu phi ban cho nhi tử trà ngon.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ngự Tiền Nữ Quan

Số ký tự: 0