Ngày Chị Họ Sinh Con, Tôi Hẹn Hò Cùng Anh Rể

Chương 7

Đang cập nhật

2025-03-31 09:49:08

Trong vòng một tháng sau đó, không có chuyện gì đặc biệt xảy ra.

 

Con chị họ tôi đầy tháng, họ tổ chức tiệc đầy tháng và còn mời tôi.

 

Vừa đến nhà hàng, nhìn những trang trí lộng lẫy và khách khứa ra vào tấp nập, nụ cười trên môi tôi càng thêm mỉa mai.

 

Chị ta câu được "rùa vàng", tổ chức hoành tráng chút cũng phải thôi.

 

Người nhà bên ngoại tôi đều đến đủ cả.

 

Nhìn họ ngồi quây quần nói cười vui vẻ, tôi chỉ thấy trái tim mình đang rỉ máu.

 

Chuyện năm xưa, vì mẹ tôi mất, bố tôi thì thần kinh không ổn định, gia đình tôi đã đứng bên bờ vực tan vỡ.

 

Tuy tôi còn nhỏ, nhưng cũng nhìn thấu nhiều chuyện. Sau một khoảng thời gian hỗn loạn, tôi nói chị họ là người hại c.h.ế.t mẹ tôi, chị ta thì nói không phải, còn bảo tôi ăn nói bậy bạ.

 

Dì lớn (mẹ chị họ) đã tát tôi một cái ngay trước mặt bao người:

 

"Ăn nói linh tinh!"

 

Tôi vẫn nhớ rõ ánh mắt đầy đe dọa của dì lúc đó.

 

Tôi cũng nhớ, khi con gái dì sảy thai, dì đi theo chăm sóc, vậy mà vẫn có thể giả vờ không biết chuyện gì.

 

Dì biết. Tôi biết. Bố mẹ tôi cũng biết.

 

Nhưng bố mẹ tôi đã chết, dì thì không thừa nhận, tôi liền biến thành con ch.ó điên không ai dạy dỗ, cắn bậy lung tung.

 

Cho nên… không ai tin tôi cả.

 

Khi tôi hoàn hồn lại, thì thấy chị họ đang bước vào từ bên ngoài.

 

Ngay khi ánh mắt chị ta chạm đến mặt tôi, lập tức nắm lấy tay Cố Lăng.

 

Tôi muốn bật cười — chị ta nghĩ chỉ cần thể hiện quyền sở hữu một cách trẻ con như vậy, thì mọi thứ sẽ được bảo đảm sao?

 

Không đâu.

 

Tôi ngồi bên cạnh bà ngoại, nụ cười dần chuyển thành hiền lành vô hại.

 

Chị họ khoác tay Cố Lăng bước đến, cố tình dựa sát vào anh ta, nhìn tôi rồi cười:

 

"Noãn Noãn, em cũng lớn rồi, đến lúc nên tìm bạn trai rồi đó. Mà tìm thì nhớ chọn kỹ nhé, đừng chọn nhầm người nha~"

 

“Người không nên chọn” là ai?

 

Là Cố Lăng sao?

 

Sao tôi lại thấy anh ta mới chính là người nên chọn nhất chứ?

 

Tôi gật đầu, cười tươi đáp:

 

"Vâng, em sẽ sớm tìm được thôi, cũng sẽ chọn một người ưu tú giống như anh rể vậy đó~"

 

Tốt nhất… là anh rể luôn.

 

Chị họ nhún vai, cười mỉa:

 

"Vậy thì khó lắm đấy~"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Bà ngoại nghe vậy thì vẻ mặt hơi khác lạ, nhíu mày liếc nhìn chị ta:

 

"Noãn Noãn ưu tú thế này, sao lại không tìm được?"

 

Nụ cười đắc ý của chị họ lập tức phai nhạt mấy phần, ánh mắt nhìn tôi lộ rõ vẻ oán độc và khó chịu.

 

"Con đi vệ sinh một chút."

 

Vừa rời khỏi sảnh tiệc, không biết từ lúc nào Cố Lăng đã đi theo tôi.

 

Anh ta kéo tôi vào một phòng riêng, khoanh tay, nhíu mày:

 

"Tại sao em không nói cho anh biết thân thế của mình?"

 

Tôi nhìn anh ta, cảm thấy thật buồn cười:

 

"Tại sao tôi phải nói?"

 

Quen một người, là phải khai luôn thân thế sao?

 

Anh ta hít sâu một hơi, vẻ mặt đầy chính nghĩa:

 

"Em không có tiền, tại sao không nói với anh? Tiền vay học phí anh sẽ trả giúp em."

 

Tôi cười, nhìn anh ta, chớp chớp mắt:

 

"Tôi cần anh trả giúp tiền à? Giữa chúng ta là quan hệ gì? Anh nuôi em gái chắc?"

 

Anh ta nghẹn họng, mặt trắng bệch.

 

Tôi mở cửa, bên ngoài là một gương mặt đầy giận dữ đang nhìn tôi chằm chằm.

 

Chát! — Một cái tát rõ ràng vang lên, bên má tôi lập tức bỏng rát.

 

Chị họ với gương mặt méo mó, mắt trợn ngược lên như muốn rơi ra, còn định giơ tay tát thêm cái nữa thì bị Cố Lăng kịp thời ngăn lại.

 

Chị không thể tin được, nước mắt tuôn như mưa, túm lấy tay tôi kéo đến trước mặt bà ngoại.

 

Hôm nay chị ta là nhân vật chính, ăn mặc lộng lẫy, từ lúc bắt đầu tiệc đến giờ, không khoe của thì cũng đang trên đường khoe của.

 

Cho nên lúc này, bộ dạng "hùng hổ" của chị thu hút ánh nhìn của vô số người.

 

Bà ngoại thấy khuôn mặt đầy tức giận của chị ta và vết tát rõ ràng trên mặt tôi, thì sững người.

 

Chị họ giọng khàn khàn, mắt đỏ rực:

 

"Bà ơi! Hướng Noãn là loại con gái không đứng đắn! Nó quyến rũ chồng con!"

 

Tôi nhìn chị, mặt hiện vẻ ủy khuất, nước mắt lập tức lăn dài.

 

Để mình trông đáng thương hơn, tôi cắn môi, tay che má:

 

"Bà ơi, lúc nãy anh rể chỉ nói với con vài câu thôi, chị họ đã tát con rồi… Con không hề quyến rũ anh rể đâu, con thật sự không có!"

 

Chị họ tôi phát điên lật cả bàn ăn lên, ngón tay gần như chọc vào mũi tôi:

 

“Còn dám nói là không có! Mày tưởng tao thật sự không biết sao?! Hướng Noãn, con tiện nhân này, tao nói cho mày biết, chỉ cần tao còn sống, đừng hòng mày có được Cố Lăng!”

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ngày Chị Họ Sinh Con, Tôi Hẹn Hò Cùng Anh Rể

Số ký tự: 0