Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Tỉ có muốn đánh...

Vị Tiểu Hề

2025-03-24 09:52:16

Nhìn thấy Diệp Linh Lang móc ra lá bùa mới, phản ứng đầu tiên của những người khác chính là hoảng hốt, vô cùng hoảng hốt.

Lúc này, Lục Bạch Vi đạp La Diên Trung một cái, La Diên Trung bị đá đến phía trước rồi bước tới trước mặt Diệp Linh Lang.

“Ngươi muốn thử trước à? Được rồi!”



Không đợi La Diên Trung lên tiếng, Diệp Linh Lang lấy lá bùa ra dán lên người hắn.

Sau khi dán lên, hai người khách lập tức cẩn thận quan sát xem hắn có thay đổi gì không.

“Có cảm giác gì khác thường không?”

“Không có”

La Diên Trung gãi gãi đầu, vẻ mặt nghi hoặc.

“Bùa này có lợi gì?”

Hắn vừa mới hỏi xong, Diệp Linh Lang triệt bỏ trận pháp xung quanh, sau đó đẩy La Diên Trung, đẩy về phía quỷ hồn vừa bay qua.

“A!”

La Diên Trung trăm triệu lần không nghĩ sẽ bị Diệp Linh Lang tính kế, đến khi hắn phản ứng lại thì người đã nhào lên.

Giây tiếp theo, hắn thấy con quỷ hồn kia nhìn hắn một cái, sau đó nhào về phía những người khác phía sau hắn.

“Ơ?”

Mắt thấy quỷ hồn nhào lên, Diệp Linh Lang lập tức dán lên mỗi người một tấm bùa.

Trong khoảnh khắc, quỷ hồn kia mất đi mục tiêu, vẻ mặt mê mang xoay vòng vòng.

“Tiểu sư muội! Phù này cũng quá lợi hại! Chúng ta ẩn thân sao?”

“Không, chúng ta chỉ biến thành quỷ thôi!”

?

“Nói một cách đơn giản, cái này gọi là quỷ khí phù, là muội thu thập quỷ khí (1) rồi phong ấn vào trong lá bùa, che lấp nhân khí (2) của chúng ta, như vậy chúng ta sẽ có thể thoải mái mà đi qua trước mặt chúng nó.”

“Ngươi có thứ này sao không sớm lấy ra?” La Diên Trung kích động hỏi.

“Ta vừa mới học.”



La Diên Trung không còn kích động nữa.

“Không phải vừa nãy ngươi cũng xem sách sao? Ngươi học cái gì? Khoe khoang một chút xem?”

“Xin lỗi, đây là bí tịch của Liệt Dương Điện, không truyền ra ngoài.”

“Nói rất đúng, bí tịch loại này chỉ lưu trữ tai họa riêng Liệt Dương Điện nhà các ngươi là đủ rồi!”



Diệp Tử Tỉ, ta không có mặt mũi hay sao?

“Chúng ta đi thôi!”

Dán lên lá bùa mới, hai người Lục Bạch Vi cùng La Diên Trung hưng phấn đi về phía trước, khi đi gặp được quỷ hồn trôi nổi sẽ duỗi tay sờ một cái.

Sau khi phát hiện ra chúng nó thật sự sẽ không tấn công mình, động tác của La Diên Trung càng thêm kiêu ngạo, thậm chí còn đá người ta một cái, Lục Bạch Vi chọn một quỷ hồn đẹp một chút nhảy lên vai, để quỷ mang theo nàng bay đi.

Bọn họ vừa đi vừa chơi, nhanh chóng đã đi theo hướng mà Béo Đầu chỉ, bọn họ lại một lần nữa thấy quỷ khổng lồ.

Đó là ở một vị trí rộng lớn, mà không phải trên một đường đi hẹp dài, bắt đầu từ chỗ đó nhìn về phía sâu hơn, có thể thấy ở đó đều là quỷ khổng lồ.

Khi Diệp Linh Lang vẫn còn đang cân nhắc, La Diên Trung mải chơi đã dẫn đầu tiến lên chào hỏi quỷ khổng lồ kia.

Chỉ thấy hắn còn chưa chào hỏi xong, quỷ khổng lồ kia đã gầm lên một tiếng bay về phía hắn, khiến hắn sợ tới mức quay đầu lại chạy như điên trở về bên cạnh Diệp Linh Lang.

“Quỷ khí phù này…”

“Cấp bậc này một tấm thì không đủ.”

Diệp Linh Lang lại thuận tay dán lên người hắn một tấm nữa, đẩy hắn lên phía trước để kiểm tra hiệu quả.

Quả nhiên, lúc này con quỷ khổng lồ kia không nhào về hướng La Diên Trung nữa, mà ghét bỏ tát cho hắn một cái, rồi xoay người đi!



“Nhìn dáng vẻ này thì đám quỷ này sẽ không cắn xé lẫn nhau, nhưng sẽ đánh lộn với nhau, đặc biệt là sẽ bắt nạt kẻ yếu hơn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Diệp Linh Lang quay đầu lại hỏi Lục Bạch Vi.

“Sư tỉ, tỉ có muốn đi đánh nó mấy cái để thử không?”

Lục Bạch Vi và Mục Tiêu Nhiên sửng sốt, không thể nào? Sẽ không có người nào có suy nghĩ này đâu? Kia là quỷ khổng lồ đó, siêu hung hãn!

“Muốn!”

Mục Tiêu Nhiên vừa định trợn tròn hai mắt lập tức lại khôi phục trở lại, cũng không tính là chuyện gì, đã có thể miễn dịch.

Vì thế, Diệp Linh Lang lại móc ra từ nhẫn hai tấm quỷ khí phù dán lên người Lục Bạch Vi, lúc này trên người nàng có tổng cộng ba tấm, quỷ khí làm cho nàng bắt đầu bốc lên khói đen.

“Tỉ đi thử xem!”

Lục Bạch Vi to gan xông lên đuổi theo trước mặt quỷ khổng lồ kia, nhảy lên rồi giơ tay tát cho nó hai cái.

Chỉ thấy nó vô tội ngẩng đầu nhìn thoáng qua, sau đó lại cẩn thận tránh khỏi Lục Bạch Vi mà bay đi.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

Lục Bạch Vi hưng phấn hô lớn: “Tiểu sư muội, ta dọa được nó rồi!”

Thực nghiệm thành công, Diệp Linh Lang lại phát thêm cho mỗi người hai tấm phù, mỗi người ba tấm, tiếp tục đi về phía trước.

Bọn họ thành công đi vào khu vực tất cả đều là quỷ khổng lồ, ở vị trí này, chỉ cần sơ suất thì ngay cả thần tiên hạ phạm cũng không cứu nổi.

Bọn họ càng đi, không gian xung quanh càng trống trải, những vách tường có dấu vết điêu khắc của con người lúc trước không còn nữa, chỉ còn lại dấu vết của thiên nhiên.

Từng trận gió âm lãnh thổi lên, nhiệt độ càng ngày càng thấp, khí lạnh từ dưới chân lên đến đỉnh đầu, làm người cảm giác vô cùng khó chịu.

Tuy quỷ khổng lồ không tấn công bọn họ, nhưng mà người sống ở khu vực này, thật sự mỗi một giây đều là một loại tra tấn, tra tấn về cả tinh thần và thể xác.

Ở nơi đó một hồi, thậm chí sẽ làm người ta cảm thấy bản thân mình cũng chính là quỷ, đã quên mình từ đâu tới, làm cái gì, đi nơi nào.

“Tiểu sư muội, muội có thể nói với ta một câu, ta cảm thấy khó chịu quá!” Lục Bạch Vi nói.

“Hoặc là hát cho ta nghe một bài hát đi!”

Nói xong, Diệp Linh Lang lấy ra từ nhẫn ra một viên đạn, tùy tay ném về phía sau.

Một khúc vận may tới lập tức vang lên trong không gian trống trải đánh thức tinh thần

Tức khắc, tinh thần của bọn họ chấn động, những mệt mỏi và khó chịu lúc trước đều bị tiêu trừ.

Lúc này, những cự quỷ kia nghe được âm thanh thì chạy về phía viên đạn, ở phía trước trở nên trống trải hơn nhiều.

Không gian dễ thở hơn, áp lực lên bọn họ cũng giảm đi không ít.

“Sư tỉ, tỉ dễ chịu hơn không?”

“Tốt thì tốt rồi, nhưng lần sau có thể đổi sang bài hát khác không?”

“Sau khi về thì  bảo nhị sư tỉ làm cho tỉ một loạt, tỉ thích bài hát nào thì làm bài hát đó!”

“Thế thì phải làm tốt kế hoạch một chút, số bài hát ta thích quá nhiều.”

Hai người nói chuyện nhẹ nhàng hơn một chút, không khí lại nhanh chóng nặng nề trở lại.

Bởi vì cách bọn họ không xa, chủng loại quỷ hồn lại đổi mới một lần nữa.

Lúc này quỷ không lớn lắm, nhưng bọn chúng đã gần tiếp cận đến thực thể, hai mắt chúng đỏ đậm, dưới thân không có chân, thay thế chân là ngọn lửa ma trơi màu xanh lục đang thiêu đốt.

Chúng mang đến cảm giác áp bách hơn vài lần so với cự quỷ kia, còn chưa tới gần, chỉ đứng xa xa nhìn mà còn cảm thấy trong n.g.ự.c khó chịu.

“Tiểu sư muội, làm sao bây giờ? Chúng ta muốn đi tiếp thì phải dán thêm quỷ khí phù hay sao?”

“Không thể tiếp tục dán, với tu vi của chúng ta thì ba tấm là cực hạn rồi, nếu dán nhiều hơn sẽ bị quỷ khí làm tổn thương thân thể.”

“Ta hiểu, cũng giống với gia tốc phù, một tấm rất mau, hai tấm là siêu tốc, ba tấm dán lên là sẽ hôn mê.”

“Cho nên, đến nơi đây chúng ta có thể quay đầu lại phải không?” Mục Tiêu Nhiên hỏi.

Đáp án theo lý mà nói, là đúng!

Nhưng mà Diệp Linh Lang có chút không cam lòng. Đã đi tới dây rồi, nàng còn muốn đi về trước xem một cái, chỉ liếc mắt nhìn một cái thôi.

Bởi vì theo như tầm mắt có thể nhìn tới, nàng nhìn đến phía sau những quỷ hồn kia giống như có một vực sâu có màu đen thật lớn, nơi đó không giống bất cứ chỗ nào khác, nàng nghĩ đáp án chính là ở nơi đó.

Nhưng bọn họ thật sự không thể đi về phía trước nữa, nơi đây chính là cực hạn.

Nếu thật sự xảy ra chuyện, làm hại đến tính mạng của bọn họ, nàng có c.h.ế.t cũng không hết tội.

Do dự một lát, Diệp Linh Lang hít sâu một hơi, hạ quyết tâm.

___________

(1) Quỷ khí: Khí, mùi vị của quỷ

(2) Nhân khí: Khí, mùi vị của người

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Số ký tự: 0