Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Sư tỉ mang muội...

Vị Tiểu Hề

2025-03-24 09:52:16

Mọi người chuẩn bị xong, cùng nhau bay đi Cửu Hoa Sơn.

Mục Tiêu Nhiên triệu hoán Đằng Vân Bạch Hổ và Trường Vũ Linh Tước ra, để năm nữ đệ tử ngồi lên lưng linh thú, còn lại bốn nam đệ tử từng người ngự kiếm bên cạnh sườn mỗi linh thú.

Khi ngồi trên linh thú phi hành, Lục Bạch Vi cố ý ngồi cùng với Diệp Linh Lang, nhưng lại bị Mục Tiêu Nhiên tách hai nàng ra. (1)

Lần đầu tiên tông môn cùng nhau ra ngoài, cần phải an toàn một chút.

Vì thế, Lục Bạch Vi ngồi cùng linh thú với Kha Tâm Lan thận trọng chín chắn, Diệp Linh Lang ngồi cùng với hai vị sư tỉ nhỏ hơn.

Khi còn ngồi trên lưng linh thú, Béo Đầu còn chạy ra ngoài tán gẫu với những người khác, thậm chí còn khoe ra nó cũng có tọa kỵ, còn là một con thỏ, một con thỏ ăn củ cải, biểu tình kia kiêu ngạo vô cùng.

Lúc đó, Thái Tử đang ngồi bên cạnh Diệp Linh Lang, cọ cọ lên mu bàn tay của nàng.

Cha nhỏ, đói đói.

“Ở trên không cấm được nhóm lửa, ngươi nhịn một chút, khi nào xuống đất sẽ mua cho ngươi ăn.”

Nhìn thấy trên đầu linh sủng mới của Diệp Linh Lang đeo một cái vòng bằng đá bảy màu sáng lấp lánh, các sư tỉ nhịn không được hỏi: “Tiểu sư muội, trên đầu nó là thứ gì đấy? Vì cái gì lại đeo lên đầu? Như vậy không khó chịu sao?”

“Đương nhiên là vô cùng khó chịu rồi, Thái Tử đã nói với ta rất nhiều lần mắng mỏ Diệp Linh Lang ngược đãi nó.

“Béo Đầu vô cùng thoải mái gia nhập vào câu chuyện phiếm của các nàng.

“Hả?”

“A, nếu nàng có tay nghề một chút, lúc trước cũng không đến mức tạo cái m.ô.n.g trên đầu ta.” Béo Đầu cười mỉa mai vô cùng thiếu đòn: “Nàng vốn là định làm cái vòng cổ, kết quả là khi định đeo lên cổ thì nó lại bị vướng ở đầu, hiện tại thành đồ trang sức luôn.”

Nghe được lời nó nói, hai người khác quả nhiên mở to hai mắt, nhưng sau một lát lại cảm thấy điều đó thật bình thường.

“Béo Đầu, ai cũng có sở trường riêng, tiểu sư muội giỏi nhiều thứ rồi, nàng có chút khuyết điểm trong chuyện này cũng không có gì lạ. Còn không phải là không đúng kích cỡ thôi sao, ta chỉ cần giúp muội ấy sửa một chút là được rồi.”

“Đúng vậy, Béo Đầu ngươi không cần phải chê bai tiểu sư muội, muội ấy đem ngươi ra từ trong bí cảnh mất bao nhiêu công sức chứ! Ngươi có phải là cảm thấy bây giờ nàng có linh sủng mới thì âm dương quái khí? Có phải là sự ghen ghét khiến ngươi thay đổi hoàn toàn hay không?”

Béo Đầu trợn tròn hai mắt, không phải chứ, nó chỉ nói thật thôi cũng không được à?

Nhìn thấy Béo Đầu gây chuyện bị dạy dỗ trở lại, Diệp Linh Lang nhịn không được cười to.

Nàng cầm lá xanh trên đầu Béo Đầu nhấc nó lên, giơ tay đánh hai cái thật mạnh vào m.ô.n.g nó.

“Béo Đầu, lần sau phải tự mình hiểu lấy bản thân được không? Đó là sư tỉ của ta, khẳng định là sẽ thiên vị ta, còn ngươi, ngươi chỉ là một quả tử thôi!”



Béo Đầu nhìn một vòng xung quanh, sau khi phát hiện thấy bản thân mình thật sự tứ cố vô thân, trái tim tan nát nỗi lòng bi ai.

“Diệp Linh Lang, ngươi nghe đây! Ta là quả của ngươi, là quả chỉ thuộc về một mình ngươi! Ngươi muốn…”

Béo Đầu còn chưa nói xong đã bị Diệp Linh Lang ném về nhẫn bắt nó cấm khẩu.

Cuối cùng, dưới sự trợ giúp của hai vị sư tỉ, vòng cổ trên đầu của Thái Tử thành công trở thành vòng cổ, nó cao hứng đến nỗi xoay vài vòng.

Nếu không phải phiên dịch của nó không ở đây, nó còn muốn khen các nàng một câu.

Phàm nhân, tuy sức mạnh của các ngươi chẳng đáng gì, nhưng tay nghề tạm ổn, bổn Thái Tử vô cùng vừa lòng, về sau sẽ che chở các ngươi.

Cứ như thế, các nàng bay mất ba ngày, từ Thanh Huyền Tông đến Cửu Hoa Sơn, đến khi gần đến Cửu Hoa Sơn, càng ngày càng gặp nhiều người hơn.

Cửu Hoa Sơn là một linh sơn có linh khí nồng đậm, có thể đi vào một chuyến, không khác gì đi đến một bí cảnh có tài nguyên phong phú rèn luyện, càng quan trọng là, Cửu Hoa Sơn vô cùng an toàn.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

Sau khi nó được Tông Môn Liên Minh phát hiện đã được sử dụng để trở thành nơi tổ chức các hoạt động và hội nghị của Tông Môn Liên Minh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Trong đó, Võ Hội Đỉnh Phong là một sự kiện có thời gian tổ chức dài nhất, long trọng nhất.

Võ Hội Đỉnh Phong tổ chức năm năm một lần, vô cùng long trọng, toàn bộ hơn một trăm liên minh lớn bé thuộc Tu Tiên giới đều sẽ tham gia, đồng thời họ sẽ còn mở ra một bộ phận dành cho tán tu tham dự.

Các hạng mục so đấu của Võ Hội Đỉnh Phong cũng rất nhiều, ngoại trừ bảng thi đấu luận võ cá nhân dựa theo tuổi tác chia làm tổ sơ cấp, tổ trung cấp và tổ cao cấp, còn có luận võ tập thể.

Luận võ cá nhân là để xếp thứ tự cá nhân, luận võ tập thể là xếp thứ tự của toàn tông môn, cho dù là cái nào cũng cùng một nhịp thở đối với danh dự môn phái, cho nên mỗi tông môn đều vô cùng để tâm tới luận võ tập thể, đã có trận pháp giúp các đệ tử tham chiến chuẩn bị từ rất lâu rồi.

Ngoài việc thi đấu về sức chiến đấu, sẽ có luyện đan, luyện khí, phù văn, cùng với những cuộc thi nhỏ khác phân loại các kỹ năng, đều là thể hiện thực lực tổng hợp của các tông môn, cho nên cũng rất quan trọng.

Bởi vì hạng mục thi đấu nhiều, nhân số thi đấu cũng không ít, hơn nữa, tài nguyên của Cửu Hoa Sơn phong phú rất thích hợp với việc tu luyện, cho nên mỗi lần Võ Hội Đỉnh Phong sẽ được tổ chức ở đây ba tháng.

Sau ba tháng sẽ một lần nữa phong tỏa và bảo dưỡng, chờ đợi tổ chức hoạt động tiếp theo.

Bởi vì tán tu cũng có thể báo danh tham gia Võ Hội Đỉnh Phong, tuy là điều kiện tham gia rất hà khắc, mỗi lần số lượng tán tu tham dự cũng rất ít. Nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc các tán tu sẽ tập trung tại đây vào mỗi lần Võ Hội Đỉnh Phong.

Cho nên, ngay cả khi Cửu Hoa Sơn còn chưa mở ra, dưới chân núi đã tự nhiên mà hình thành một thị trấn nhỏ.

Các tán tu đã đến đây từ mấy tháng trước, buôn bán ở trấn nhỏ này, nhân tiện tu luyện, chờ Cửu Hoa Sơn mở ra, những người án hàng cũng vào nơi này đầu tiên, bố trí sòng bạc, cửa hàng, phòng đấu giá. Hơn nữa, bọn họ cũng tới không sớm, rất nhiều tông môn đã đi trước rồi, tóm lại là lúc này ở dưới chân núi Cửu Hoa Sơn, số lượng người vô cùng lớn, tấp nập náo nhiệt vô cùng.

“Nơi này náo nhiệt quá!”

Khi bọn họ tới chân núi Cửu Hoa Sơn, Hoa Thi Tình không nhịn được mà phát ra một tiếng cảm khái.

Những đồng môn khác của Thanh Huyền Tông cũng cảm khái như vậy ở trong lòng, kể từ hồi nhập môn bọn họ chưa từng tham gia thịnh hội như vậy, cho đến lúc này, bọn họ cảm thấy bọn họ lúc trước đúng là quá rời rạc.

“Oa, ở đây có nhiều cửa hàng nhỏ quá, tiểu sư muội, chúng ta đi dạo thôi, sư tỉ đưa ngươi đi mua mua mua!”

Lục Bạch Vi nói xong thì ôm lấy cánh tay Diệp Linh Lang, túm nàng đi lên đường.

“Ba sư tỉ cũng mau tới đây đi!”

Mắt thấy Lục Bạch Vi mang toàn bộ các nữ đệ tử đi, Bùi Lạc Bạch bất đắc dĩ thở dài.

“Các sư muội để ý một chút, nơi này ngư long hỗn tạp, loại người nào cũng có, có việc thì đi tìm chúng ta, chúng ta đi tìm khách điếm nghỉ chân ở phía trước. Còn nữa, chăm sóc tiểu sư muội thật cẩn thận, muội ấy tuổi nhỏ, đừng để bị lạc.”

“Biết rồi! Đại sư huynh lải nhải nhiều quá, sắp bằng cha muội rồi!”

Sau khi các nàng đi xa, Bùi Lạc Bạch quay đầu lại nói với các sư đệ: “Đi thôi, đi tìm khách điếm!”

Nhóm người Diệp Linh Lang có năm cô gái nhỏ tâm tình vui sướng đi dạo một vòng lớn trên phố.

Những người khác đều nhịn không được mà mua không ít đồ vật, đặc biệt là Lục Bạch Vi ra tay vô cùng xa hoa, mua nhiều đồ nhất, chỉ có Diệp Linh Lang đi nửa ngày vẫn chưa mua được gì.

“Tiểu sư muội, vì sao muội không mua cái gì?”

Lục Bạch Vi vừa hỏi, các sư tỉ cũng quay đầu nhìn Diệp Linh Lang, lo lắng nàng có phải là chưa quen thuộc hay không.

“Lúc trước không thấy được cái gì muội thích.”

“Vậy là hiện tại thấy rồi? Muội muốn gì? Nói đi, muốn gì sư tỉ đều mua cho muội.

Chỉ thấy Diệp Linh Lang giơ tay chỉ về phía trước.

“Ngũ sư tỉ, muội muốn cái kia!”

Khi nhìn thấy Diệp Linh Lang chỉ tay, bốn người khác đều sợ ngây người.

________________

(1) Lời người dịch: Hôm nay ngũ sư huynh đã biết sự lợi hại của hai sư muội nhỏ nhất này rồi! :))

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Số ký tự: 0