Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Quyết đấu cuối...

Vị Tiểu Hề

2025-03-24 09:52:16

Ninh Minh Thành nhận lấy bùa do Diệp Linh Lang đưa, trong đó có cả bảo mệnh phù rút thăm trúng thưởng.

Sau khi trang bị đầy đủ, hắn vội vàng chạy ra ngoài.

Chạy ra chưa được bao lâu hắn đã chạy về.

???

“Tiểu sư muội cho ta cái bản đồ đi, không có muội ta thật sự không thể ra khỏi địa cung này.”

Diệp Linh Lang cầm giấy bút nhanh chóng vẽ cho hắn một bản đồ đơn giản.

Sau khi Ninh Minh Thành rời khỏi, trong mật thất địa cung chỉ còn lại Diệp Linh Lang và Thẩm Ly Huyền.

Diệp Linh Lang không sốt ruột trở lại bên cạnh tinh bàn, mà tìm một vị trí trống trải nhất định phải đi qua để đến chỗ tinh bàn.

Nàng ở vị trí đó nhanh chóng bố trí kết giới, nàng chẳng những thao tác bằng một tay mà còn rất nhanh, động tác rất thành tạo, cuối cùng nhìn kết giới này còn vô cùng quen thuộc.

Đây còn không phải là cái kết giới mà hắn đã phá lúc gặp lục sư đệ, khi lục sư đệ đánh nhau với đám yêu đó sao?

Trời ạ… hóa ra là sản phẩm của tiểu sư muội! Nàng thật là người làm chủ kế hoạch kia!

Thấy nàng bố trí xong rồi, một lần nữa quay trở lại bên cạnh tinh bàn, hắn nhịn không được mà hỏi nàng.

“Tiểu sư muội, muội có nắm chắc không?”

“Nhị sư huynh, Sơn Hải sở dĩ yên tâm đặt tinh bàn ở đây, là bởi vì hắn cảm thấy không ai có thể hiểu được cách sử dụng của cái tinh bàn này, hơn nữa muốn sử dụng nó phải có một lực lượng rất lớn, sư huynh, muội sắp không chịu đựng nổi rồi.”

Diệp Linh Lang vừa nói, Thẩm Ly Huyền lúc này mới chú ý thấy một bàn tay của nàng không thể khống chế mà phát run, trách không được lúc nãy chỉ bày trận bằng một tay.

Tinh bàn này khởi động hai lần, một lần hút đồ vật từ Yêu giới, một lần khác đổi thông đạo đến Yêu giới biến thành Quỷ giới, chỉ hai lần tay nàng đã như vậy!

“Tiểu sư muội, không được thì cũng không nên cố quá!”

“Vì thế, muội cần huynh giúp một chút, nhị sư huynh. Sơn Hải là Hóa Thần, mấy người chúng ta làm thế nào cũng không thể đánh thắng được, muốn thắng hắn chỉ có một cách, chúng ta không ngừng sử dụng tinh bàn, làm cho tinh bàn không ngừng vận chuyển mở ra thông đạo mới, để tiêu hao lực lượng của hắn, để hắn kiệt sức, hao hết năng lượng, không thể tiếp tục được nữa, tu vi bị giảm xuống!”

Diệp Linh Lang tự tin cười.

“Huynh có biết vì sao Sơn Hải tình nguyện để mở thông đạo này, rồi cứ mặc kệ nó mà không đóng lại không? Bởi vì mỗi một lần mở ra là một lần bị hút năng lượng, suy xét đến việc sau khi hoàn thành nhiệm vụ vẫn phải về Yêu giới, cho nên hắn vẫn luôn mở ra.”

Thẩm Ly Huyền nhìn thấy tiểu sư muội vừa tự tin vừa thông minh như vậy, hắn bỗng nhiên cảm thấy nàng quá đỉnh.

Tu vi của nàng thấp, nhưng không hề yếu đuối dễ bắt nạt, nàng thông minh, nhưng không chỉ có giảo hoạt, nhất là dáng vẻ tự tin phát ra ánh sáng của nàng thật sự sặc sỡ lóa mắt, rất đẹp.

Tiểu sư muội như vậy, vì sao người ta có thể không cam tâm tình nguyện mà nghe lời nàng nói chứ?

Rốt cuộc, dưới sự dẫn dắt của nàng, đúng là thật sự có thể hoàn thành những việc khó có thể hoàn thành.

Thẩm Ly Huyền nhìn về phía Diệp Linh Lang, ánh mắt càng dịu dàng chiều chuộng.

“Muội là muốn đóng cửa rồi lại mở ra ư?”

“Đúng vậy, mở rồi lại đóng, đóng rồi lại mở, cho hắn kinh ngạc, làm cho hắn bất ngờ, khiến cho hắn vỡ tim đi!”

“Được, muội nói để ta làm!”

Đúng lúc này, Diệp Linh Lang móc ra từ trong nhẫn một cái ngọc bài, ngọc bài kêu lên, ninh mình thành truyền đến tin tức mới nhất trên tiền tuyến.

“Tiểu sư muội! Lươn điện đang bị ăn một trận đòn, hiện tại đang bị Sơn Hải đuổi theo chạy khắp nơi, tiếng hắn gào thét muội có nghe thấy không?”

Diệp Linh Lang nhịn không được mà cười thành tiếng.

“Kêu hay lắm, chờ hắn về cho hắn thêm đùi gà.”

“Tiếp theo chúng ta phải hành động thế nào?”

“Chờ chút nữa, lươn điện không được việc gì cả, phải nhờ đến đại minh chủ của ta mới được. Đúng rồi sư huynh, ngọc bài của huynh đâu? Còn chưa lưu ấn ký lẫn nhau đâu.”

Thẩm Ly Huyền lúc trước không muốn liên lụy tới bọn họ, nhưng chuyện tới nước này rồi, hắn bỗng nhiên cảm thấy thèm muốn sự ấm áp của đồng môn, không muốn rời đi nữa.

“Bây giờ ta lấy ra ngay đây.”

Hai người trao đổi ấn ký trên ngọc bài một chút, tuy rằng tin tức truyền qua ngọc bài có khuyết điểm, khoảnh cách càng gần thì tin tức càng kịp thời chuẩn xác, nhưng nếu khoảng cách xa thì có thể không thu được hoặc thật lâu mới thu được tin tức, cho nên tác dụng không phải quá lớn, nhưng vẫn nên lưu ấn ký.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Lúc này, Ninh Minh Thành lại truyền tin đến.

“Tiểu sư muội, sư phụ của muội lại dẫn người tới làm trận pháp phong tỏa, Sơn Hải chạy tới ngăn trở ông ấy, lươn điện lúc nãy còn chạy trốn khắp nơi, giờ lại quay đầu lại trêu Sơn Hải, hiện tại lại đang bị Sơn Hải hành hung, đánh ghê quá, rốt cuộc hai người bọn họ có thù hận gì nhỉ?”

“Sư phụ của muội?” Thẩm Ly Huyền vẻ mặt nghi hoặc.

“Vâng, sư phụ mới nhặt được, minh chủ tông môn, Nhậm Đường Liên.”

Thẩm Ly Huyền ngẩn người.

“Hắn đồng ý nhận muội thật là tốt, muội có thêm một chỗ dựa.”

“Đại sư huynh cũng nói như vậy.”

Rất nhanh, tin tức của Ninh Minh Thành lại truyền đến một lần nữa.

“Tiểu sư muội, Sơn Hải cùng sư phụ của muội đang giằng co, ông ấy đang kéo dài thời gian để các trưởng lão khác dựng trận pháp phong châu.”

“Nhị sư huynh, nắm c.h.ặ.t t.a.y của muội, rót linh lực lên tay muội, muội sắp bắt đầu đây.”

“Được.”

Thẩm Ly Huyền cầm lấy tay của Diệp Linh Lang, không chần chừ mà rót một lượng linh lực thật lớn vào tay nàng.

Chỉ thấy Diệp Linh Lang nhẹ nhàng đóng cửa mở ra thông đạo, nhưng đến khi khởi động lại, tay nàng lại nặng giống như ngàn cân, hoạt động vô cùng gian nan.

Nàng cắn răng, trắng mặt, trên mặt đều là mồ hôi, cả người hiện lên gân xanh, dưới sự trợ giúp của Thẩm Ly Huyền, gian nan di chuyển từng chút một.

Đừng nói là nàng, ngay cả Thẩm Ly Huyền cũng cảm giác được áp lực cùng với lực cản vô cùng lớn, huống chi là tiểu sư muội chỉ có Trúc Cơ kỳ.

Nhìn dáng vẻ vô cùng đau khổ của nàng, Thẩm Ly Huyền cũng khẩn trương không chịu nổi.

“Tiểu sư muội, muội có thể nói cho ta, ta tới di chuyển nó?”

“Không được, nếu không phải chủ nhân của tinh bàn, quá trình di chuyển nó rất phức tạp, không chỉ có động tay còn phải thêm linh hồn lực, linh hồn lực của huynh không làm được cái này.”

“Nhưng mà tiểu sư muội…”

“Chuyên tâm một chút, muội làm được!”

Chỉ thấy tinh bàn bị Diệp Linh Lang di chuyển mở ra, cửa vào vốn đã đóng lại mở ra một lần nữa, xuất hiện một luồng ánh sáng, lối vào một lần nữa hình thành vô cùng gian nan mà kiên định.

Lúc này, giọng nói của Ninh Minh Thành từ đầu bên kia ngọc bài truyền đến.

“Tiểu sư muội! Sơn Hải hộc máu! Phun ra người sư phụ muội rồi!”

“Muội cũng đang hộc máu, sắp phun đầy lỗ tai huynh rồi, nói chuyện tử tế!”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

“Được rồi!”

Một giây sau.

“Tiểu sư muội! Hắn rơi xuống từ giữa không trung, hắn vội vàng lui về phía sau, mặc kệ sư phụ của muội, hắn quay về hướng địa cung rồi! Có phải gọi sư phụ của muội đến chặn hắn lại không?”

“Không cần, tự chúng ta thu phục hắn!”

“Được không?”

“Nếu bên cạnh hắn có nhiều người ngoài như vậy, nếu để bọn họ đều biết, chúng ta vất vả một chuyến này thì cái gì cũng không có lấy được. Im lặng mà phát tài thật lớn không hơn sao? Gọi bọn họ lại đây làm gì? Bọn họ mà đến, chúng ta lại bị ép làm danh môn chính phái.”

“Đúng nhỉ!”

“Mau lên! Lục sư huynh, huynh cùng với lươn điện cùng nhau quay lại địa cung đi, chặn Sơn Hải ở địa cung.”

“Được!”

Rất nhanh, bên ngoài địa cung truyền đến một tiếng động rất lớn.

Tới, bọn họ sắp tới rồi!

Thẩm Ly Huyền nhìn thoáng qua kết giới mà lúc trước tiểu sư muội bày ra, hít sâu một hơi, tự nhiên cảm thấy hồi hộp.

Rốt cuộc đã đến lúc phải đối mặt với Sơn Hải rồi!

Quyết đấu cuối cùng sắp xảy ra!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Số ký tự: 0