Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Ngươi đã là một...

Vị Tiểu Hề

2025-03-24 09:52:16

“Tiểu sư muội, vì sao chúng ta lại đến chỗ này? Đây là đâu? Chúng ta có phải là sắp tìm thấy lối ra không? Nếu không lát nữa Hạ Tại Đình chạy rồi thì chúng ta không còn cơ hội đánh c.h.ế.t hắn nữa.”

Lục Bạch Vi nghĩ đến việc muốn đánh c.h.ế.t Hạ Tại Đình, trong lòng nàng cảm thấy vui sướng, cái gì mà thanh mai trúc mã, đó đều là hắn diễn cho người lớn xem, người này ở sau lưng chẳng phải là thứ tốt đẹp gì.

Nghe thấy câu hỏi đó, Mục Tiêu Nhiên cũng ngừng tự hỏi, trước tiên phải chú ý chuyện lớn trước mắt đã.

“Vừa nãy ở tầng sáu muội thấy phù văn trên thạch đài kia, biết trên Tục Hỏa Châu này có trận pháp, nó là một cái chốt mở ra truyền tống trận”

“A? Vừa liếc mắt một cái muội đã nhìn ra luôn?”

“Những phù văn đó muội đều biết mà!”

“Tiểu sư muội, muội cũng quá giỏi rồi!”

“Cảm ơn Ngũ sư tỉ, tỉ cũng rất lợi hại.”

“Đúng không? Bởi vì những người khác đều không có cách lấy Tục Hỏa Châu ra, chỉ có ta có thể lấy ra phải không?”

“Đúng vậy!”

Lục Bạch Vi vui vẻ đến nỗi đôi mắt sáng long lanh, hóa ra nàng lợi hại như thế!

Mục Tiêu Nhiên thấy vậy chỉ cười một tiếng mà không vạch trần, trước khi ngũ sư muội lấy Tục Hỏa Châu, tiểu sư muội đã chạm vào rồi, khi chạm vào khẳng định nàng có gian lận.

Sở dĩ nàng giả vờ không lấy được là vì muốn để cho Hạ Tại Đình và Hách Liên Phóng thả lỏng cảnh giác, chờ bọn họ rời khỏi bệ đá thì mới bảo ngũ sư muội đi lấy.

Bọn họ vẫn luôn đề phòng tiểu sư muội, nhưng bọn họ nhất định không đề phòng ngũ sư muội, cho nên mặc kệ ngũ sư muội chạm vào cũng không thèm để tâm.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

Chỉ nhìn như vậy là thấy, tiểu sư muội tuổi còn nhỏ, bình thường nhìn có vẻ tùy tiện, nhưng tâm tư lại kín kẽ tinh tế như vậy.

Rất nhiều lần nhìn thì như là hành động mạo hiểm, nàng đều đã nghĩ rất kỹ.

“Tiểu sư muội, cho nên muội biết đây là đâu sao?”

“Muội có biết đâu.”

Mục Tiêu Nhiên lúc nãy vừa mới cảm thấy tiểu sư muội vô cùng cẩn thận lại cao thâm: ???

“Không biết mà muội còn đưa chúng ta vào?”

“Truyền tống trận của Yến gia mà, trước kia bọn họ dùng, nhất định sẽ không đến chỗ c.h.ế.t chứ!”



Đúng là nàng có cẩn thận, nhưng cũng không cẩn thận lắm.

“Vậy hiện giờ chúng ta phải làm sao?”

“Muội cũng không biết!”

Hai người còn lại sửng sốt.

“Nhưng không sao, bây giờ muội bắt đầu nghĩ, nhất định sẽ nghĩ ngay ra cách.”



Mục Tiêu Nhiên nhịn không được, giơ tay che ngực.

“Sư huynh sư tỉ xem trên người những quỷ hồn này đều có lục hỏa, nhưng quỷ hồn bên ngoài thì không có, có nghĩ ra là vì sao không?”

“Do chủng loại khác nhau sao?”

“Sai, bởi vì quỷ hồn bên ngoài đánh mất quỷ hỏa.”

???

Vì sao chữ nào cũng hiểu, nhưng gom lại thì lại chẳng hiểu gì cả?

“Sư huynh sư tỉ có nhớ là lúc trước xem ảo cảnh ở Yến phủ, vào đêm mà Già Vân Thành bị diệt có lục hỏa rơi xuống không?”

“Cả đời này không thể quên được.”

“Muội nghĩ, có phải là những quỷ hồn đó sau khi ra ngoài mang theo ma trơi diệt Già Vân Thành, cho nên việc xảy ra với quản gia là hắn bị xé, nhìn…”

Diệp Linh Lang chỉ chỉ Chiêu Tài đang ăn cơm.

“Chiêu Tài nhà muội ăn gì cũng thích xé ra ăn, có lẽ ăn như thế sẽ ngon hơn.”

….

Hai việc này có thể không nói cùng nhau được không?

Nghe thật sự quá khủng bố!

Im lặng một hồi lâu, Lục Bạch Vi cùng Mục Tiêu Nhiên dần dần tiếp nhận giả thiết này.

“Nói cách khác, Già Vân Thành bị diệt không phải do một người cũng không phải là một thế lực, mà là những quỷ hồn mang theo ma trơi, số lượng của chúng nhiều như vậy, đúng là có thể làm được.”

“Đúng vậy, nếu tình hình là như thế, chỉ cần có một người thả chúng ra là được.”

Ánh mắt của Mục Tiêu Nhiên sáng lên.

“Muội nói chính là cố nhân kia đúng không? Là người đến Yến phủ vào đúng ngày bị diệt thành, cũng là người cuối cùng may mắn còn tồn tại, lại còn đem kiếm của thành chủ Yến Chấn Xuyên đi linh đường, lập linh bài cho ông ấy!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

“Có nghĩ là lúc ấy trong lòng Yến Chấn Xuyên chỉ có một câu.”

Vẫn luôn không nói gì, Lục bạch Vi bỗng nhiên mở miệng, hai người khác đều nhìn về phía nàng.

“Ta cảm ơn ngươi!”



Ngũ sư muội đúng là, trọng điểm thì không thấy, những điểm linh tinh không liên quan thì lại thấy một đống.

Diệp Linh Lang không nói ra việc nàng thấy chữ viết kia quen mắt.

Một là nàng thật sự không nghĩ tới đã từng nhìn thấy ở nơi nào, hai là nếu nói ra cũng chẳng có tác dụng gì, ngoài tác dụng hù dọa bọn họ.

Thôi thì, một mình nàng khổ sở thừa nhận, không cần phải để mọi người biết ác ma ở bên cạnh mình.

“Dựa theo dự đoán của tiểu sư muội, nơi này chẳng phải là nơi phát ra quỷ hồn hay sao? Nghĩa là chúng ta đi vào hang ổ của quỷ hồn?”

“Chắc là như vậy, cho nên tìm một chút ở chỗ này, biết đâu có thể tìm thấy nơi mà quỷ hồn xuất hiện.”

Lục Bạch Vi cùng Mục Tiêu Nhiên lập tức mở to hai mắt.

“Nhưng vì sao chúng ta phải đi tìm nguồn gốc xuất hiện của quỷ hồn? Không phải là chúng ta phải trốn chạy bây giờ sao?”

Lần trước ở bí cảnh Đại Kim Sơn bọn họ chưa từng trải qua, không biết Tất lão tiền bối vì trấn thủ những quỷ hồn đó mà hao hết sinh mệnh của mình.

Lúc này ở phía dưới Già Vân Thành xuất hiện những quỷ hồn đó, chỉ không may là chúng bị thả ra, may mắn chính là thành chủ Yến Chấn Xuyên trước khi c.h.ế.t đã khởi động đại trận Già Vân Thành, khiến cho những quỷ hồn đó không có cách nào rời Già Vân Thành đi đến những nơi khác.

Phía trước là phải trả giá bằng sinh mệnh của một người, lần này lại phải trả giá bằng sinh mệnh của cả một thành, đúng là càng trầm trọng.

Cho nên Diệp Linh Lang muốn biết rốt cuộc là chúng tới từ nơi nào, có một có hai nhất định sẽ có ba, đợi đến lúc lần thứ ba xuất hiện, biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.

“Chúng ta đúng là nên trốn chạy, nhưng chúng ta không biết phải chạy hướng nào, đúng không?”

“Đúng vậy.”

“Những quỷ hồn đó từ trước nếu có thể chạy khỏi nơi này, như thế có phải là cũng có nghĩa chúng biết lối ra ở đâu không?”

“Đúng vậy.”

“Vậy chúng ta tìm được nơi chúng xuất hiện, có phải là có thể tìm ra được lối ra bằng cách đi ngược lại không?”

“Đúng thế!”

“Chiêu Tài ăn xong rồi, chúng ta đi tìm thôi!”

“Được!”

Lục Bạch Vi nhanh nhẹn đứng lên.

Mục Tiêu Nhiên nhìn nàng một đường bị tiểu sư muội mang theo càng ngày càng trở nên tự tin: …

“Tiểu sư muội, nơi này rất là nguy hiểm, chúng ta vẫn nên bàn bạc kỹ hơn.”

“Ngũ sư huynh, Chiêu Tài nói muốn ăn quỷ hồn có ghim cài áo, huynh vừa thiện lương lại vừa yêu thương sủng vật như thế, huynh nhẫn tâm muốn từ chối sủng vật của huynh làm nó buồn, huynh có thể mặc kệ nó ngồi yên chịu đói mà không thèm nhìn đến hay sao? Nhìn thấy dáng vẻ  buồn bã ấm ức của nó, huynh làm được sao?”



Tranh luận, sủng vật kia của nàng như thế, hắn không dám nghĩ đến nữa.

“Đương nhiên là không được! Tiểu sư muội, ta đã chuẩn bị xong rồi, chúng ta xuất phát thôi, ngũ sư huynh sẽ theo kịp!”

“Được rồi, muội nghe lời sư tỉ.”



Diệp Linh Lang đứng dậy đi đánh thức La Diên Trung, ánh mắt đầu tiên sau khi tỉnh lại nhìn thấy Quỷ Vương đang dùng tay xé quỷ hồn, La Diên Trung đang chuẩn bị ngất xỉu một lần nữa thì bị đánh hai cái vào mặt tỉnh cả não.

“Tỉnh dậy đi, khởi hành thôi!”



“Diệp Tử Tỉ, ta thật sự rất sợ hãi, ta nhỏ yếu như vậy, ngươi có thể hay không…”

“Ngươi nhắc mới nhớ, ta nên giải phong ấn cho ngươi rồi.”

Vì thế, Diệp Linh Lang móc một quyển sách từ nhẫn ra, sau khi lật vài tờ thì khép lại, toàn bộ quá trình không quá mười giây.

Sau đó nàng quơ tay trên người hắn cắt vài cái, giây tiếp theo, La Diên Trung cảm giác cả người đều thay đổi.

Nhìn đến bản thân nháy mắt đã khôi phục sức mạnh, hắn mở to hai mắt không thể tin tưởng nổi.

“Chỉ đơn giản như vậy?”

“Đơn giản như vậy thôi!”

Lúc này, trong đầu hắn không khỏi hiện lên lúc hắn ở rạp hát dùng mặt chiến đấu, giãy giụa cầu sinh.

Chung quy vẫn chỉ là có mỗi mình hắn phải chịu đựng.

“Hiện tại, ngươi đã là một Kim Đan mạnh mẽ, đi trước bảo vệ chúng ta đi thôi.”

La Diên Trung vẫn còn chìm đắm trong  cảm xúc xui xẻo thảm thiết làm đồ ăn: ???

Lời này hắn nghe không hiểu dù chỉ một chữ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Số ký tự: 0