Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Chiêu Tài, khôn...

Vị Tiểu Hề

2025-03-24 09:52:16

Hắn đã nói cái gì? Vẫn luôn luôn tự nói với chính mình, ngàn vạn lần không nên tin tưởng Lục Bạch Vi, trăm triệu lần không thể tin.

Bị nàng chơi khăm không biết bao nhiêu lần, nhưng vì cái gì hắn không ghi nhớ cho kỹ chứ?

La Diên Trung sợ tới mức vừa thét chói tai, vừa giảm tốc độ, vừa hối hận đến mức muốn gào khóc thật to.

Nhưng hắn xuống sườn núi quá nhanh, đến khi hắn dừng lại đã đến trước mặt Chiêu Tài.

Hắn bị dọa phát điên mà quay đầu chạy, nhưng mà hắn vừa quay đầu lại, còn chưa chạy được hai bước đã thấy quỷ hồn phía sau đuổi theo hắn đến đây, hai con quỷ một trước một sau đánh đến.

Trời muốn ta chết, ta không thể không chết.

Hai mắt La Diên Trung nhắm lại, ngất xỉu

Sống hay c.h.ế.t xin hãy để trời quyết định.

Sau khi La Diên Trung nằm ngã trên mặt đất, Chiêu Tài lập tức kích động bay tới, quỷ hồn phía sau nó cũng không thèm để ý.

Nhìn thấy Chiêu Tài nhào về phía La Diên Trung, Lục Bạch Vi bị dọa choáng váng ngay tại chỗ.

Không phải là Tiểu Sư muội đã nói Chiêu Tài không ăn người hay sao?

Nàng vội liều mạng cầm lấy dây thừng của Chiêu Tài, không cho nó qua đó, nhưng Chiêu Tài khỏe hơn nàng nhiều, dây thừng không kéo lại được, mà lại bị nó kéo về phía trước.

Thấy Chiêu Tài sắp một ngụm cắn lấy La Diên Trung, Diệp Linh Lang nhanh chóng dán lên đó một lá bùa, Chiêu Tài bất động.

Lúc này, Mục Tiêu Nhiên mau chóng xông lên lôi La Diên Trung giấu phía sau, Diệp Linh Lang buông Chiêu Tài ra, trước mắt Chiêu Tài không có gì mới mẻ, nó mới tạm chấp nhận đuổi theo quỷ hồn lúc trước đuổi theo La Diên Trung để ăn.

Khi ăn còn có vẻ giận dỗi, tiếng nhai còn không nhỏ, Lục Bạch Vi và Mục Tiêu Nhiên nghe được còn sợ đến dựng tóc gáy.

“Tiểu sư muội, không phải muội nói Chiêu Tài nó không ăn người sao?”

Mục Tiêu Nhiên rõ ràng nghe thấy Tiểu sư muội nói là nó không ăn người Thanh Huyền Tông: …

Một mình hắn đành chấp nhận ở tuổi này thì không nên cảm thấy đau thương.

“Ngũ sư tỉ, nó chỉ không ăn người Thanh Huyền Tông thôi.”

“Ừ nhỉ, tỉ đã quên La Diên Trung hắn chỉ là tù binh Liệt Dương Điện chúng ta tiện tay bắt được làm người dẫn đường.”

“Có khi nào, chính hắn cũng quên rồi không?”



Ba người đều trở nên trầm mặc.

“Tiểu sư muội, bây giờ có muốn đánh thức hắn dậy không?”

Diệp Linh Lang nhìn về phía Chiêu Tài còn đang ăn cơm.

“Khả năng hắn vẫn muốn ngủ tiếp một chút.”

Hai người kia cũng nhìn qua Chiêu Tài, cũng đúng.

“Tiểu sư muội, đây là đâu? Hiện tại tình hình là như thế nào?”

“Việc này nói ra rất dài, sư huynh sư tỉ chờ một chút.”

Diệp Linh Lang nói xong thì đến bên cạnh lấy ra bút và lá bùa làm một trận pháp đơn giản, rồi nhốt Chiêu Tài bên trong.

“Tiểu sư muội, muội đang làm gì thế?”

“Chúng ta phải nói chuyện, không có liên quan đến Chiêu Tài, nhưng thời gian quý giá nó không được phép nhàn rỗi.”

Nói xong, nàng lấy toàn bộ tám cái lồng ra

Lồng sắt vừa mở, hồn phách nhốt bên trong toàn bộ được thả, tức khắc chen đầy trận pháp lúc nãy nàng vừa tạo ra.

Chiêu Tài vừa nghe thấy có đồ ăn, nó lập tức há to miệng để ăn, ăn xong miếng đầu tiên thì không vui vẻ mà quay đầu nhìn về phía Diệp Linh Lang.

“Chiêu Tài, không được kén ăn đâu nha! Hơn nữa ta muốn dọn sạch mấy cái lồng, nếu không thì lấy gì ra mà đựng mấy quỷ hồn kiểu mới có ghim cài áo cho ngươi ăn?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Chiêu Tài yên lặng quay đầu, không kêu lên một tiếng, nghe lời mà ăn quỷ hồn.

Nhìn thấy một màn này, Lục Bạch Vi cùng với Mục Tiêu Nhiên cảm thấy ngây người, nàng đúng là nuôi Chiêu Tài giống như sủng vật, ngay cả đồ vật như vậy cũng được chuẩn bị đầy đủ như thế!

“Tiểu sư muội, muội bắt quỷ hồn nhiều như vậy từ lúc nào?” Mục Tiêu Nhiên khó tin hỏi

“Mấy buổi tối lúc trước, khi sư huynh sư tỉ tu luyện vào ban đêm.”

Lúc này, Mục Tiêu Nhiên tức khắc nhớ tới La Diên Trung nói mấy lời này, hóa ra hắn không nói dối.

Tiểu sư muội nhà bọn họ thật sự sẽ đuổi theo quỷ hồn chạy khắp đường cái, nàng đúng là khủng bố như vậy!

Lúc này, Lục Bạch Vi trợn tròn hai mắt, trong lòng tràn đầy kinh ngạc cảm thán.

Hóa ra nuôi quỷ còn phải có công cụ chứa đựng đồ ăn, tiểu sư muội thật là quá chuyên nghiệp rồi.

Bỗng nhiên nàng cảm thấy, một người cái gì cũng không biết như nàng, nếu thật sự nuôi quỷ hồn, nàng để nó phải c.h.ế.t đói thì biết làm sao?

Diệp Linh Lang xem Chiêu Tài đã ở bên cạnh mình ngoan ngoãn ăn cơm, nàng mới yên tâm ngồi xuống, chuẩn bị nói với bọn họ một chút về tình huống hiện tại.

“Ngũ sư tỉ, cho tỉ Tục Hỏa Châu này.”

Lục Bạch Vi nhận lấy Tục Hỏa Châu, vui vẻ đặt nó trong lòng bàn tay cẩn thận nhìn.

“Tỉ vì cái gì mà cần Tục Hỏa Châu này?”

“Bởi vì ta sinh ra đã có thể chất lạnh lẽo khó tu luyện, nếu muốn mạnh mẽ tu luyện theo cách của người bình thường rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma. Cho nên thúc thúc của ta mới tìm cách để ta học hệ phụ trợ.”

“Lục Bạch Vi nói xong thì thu Tục Hỏa Châu vào nhẫn.

“Cho nên cha ta vẫn luôn muốn tìm Lục Hỏa Châu để có thể thay đổi thể chất cho ta, ông ấy không cần tương lai ta có thể tu luyện thành người mạnh mẽ gì, chỉ cầu ta an ổn tồn tại, không cần cả ngày lo lắng sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.”

Nghe được lời này, Diệp Linh Lang cẩn thận nhớ lại nguyên tác một chút.

Nếu vẫn phát triển theo nguyên tác, như vậy tương lai Lục phủ sẽ xuất hiện một người bị đọa ma, mà người này sẽ tàn sát sạch sẽ toàn bộ Lục phủ, cuối cùng bị Diệp Dung Nguyệt g.i.ế.c chết, bắt được Nguyệt Thực Bảo Trục trong tay kẻ bị đọa ma.

“Sư tỉ, tỉ có biết bảo vật nhà tỉ ở đâu không?”

“Đương nhiên là ta biết, hồi nhỏ ta rất nghịch ngợm, ỷ vào việc cha ta yêu thương, ở đâu ta cũng từng đi qua, ngay cả gác mái của Lục gia ta cũng thường xuyên ra vào, có nhiều nơi các thúc bá không được đến ta cũng đều đến rồi.”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

Diệp Linh Lang gật gật đầu, nàng đã hiểu đại khái rồi.

Nếu hôm nay nàng dẫn theo sư tỉ tìm được Tục Hỏa Châu, thì chuyến đi này dù Hạ Tại Đình có tìm được Tục Hỏa Châu hay không, thì kế tiếp hắn cũng không đưa cho Lục gia, đưa đến tay Lục Bạch Vi.

Vì thế, hắn vẫn luôn lấy lòng và tiếp cận Lục gia, nhất định là rắp tâm hại người, nếu không thì tại sao kế tiếp sư tỉ lại tẩu hỏa nhập ma, Lục gia làm sao có thể bị diệt toàn gia chứ!

Trong nguyên tác nói Lục gia bị kẻ đọa ma diệt môn, Diệp Linh Lang không tin.

Bởi vì sư tỉ của nàng cho dù có tẩu hỏa nhập ma cũng tuyệt đối không thể làm được việc g.i.ế.c cả nhà.

“Sư tỉ, lần này trở về nhớ rõ hãy bảo với cha của tỉ tố cáo hắn, bảo cha của tỉ đề phòng hắn.”

“Đó là điều cần thiết! Tên khốn nạn Hạ Tại Đình kia, hắn cuối cùng cũng lộ ra gương mặt thật.”

Lúc này, Mục Tiêu Nhiên im lặng hồi lâu bỗng nhiên mở miệng.

“Tố cáo cũng không có tác dụng, cha của muội ấy sẽ không tin vào lời của muội ấy, ngay từ đầu ngay cả ta cũng không tin muội ấy mà. Nếu không phải chính mắt ta nhìn thấy, ta cũng không thể tưởng tượng được thủ tịch đại đệ tử của Liệt Dương Điện là tà tu, càng không tin được Hạ Tại Đình ưu tú như vậy lại là loại mặt người dạ thú, hắn cùng đi với Hách Liên Phóng, những việc dơ bẩn chắc chắn làm không ít.”

Diệp Linh Lang gật gật đầu.

“Vậy chỉ có thể không cho hắn tồn tại ra khỏi nơi này.”

“Tiểu sư muội nói rất đúng! Không thể để hắn tồn tại rời khỏi đây!”

Mục Tiêu Nhiên vẫn nhớ rõ trước khi hắn tiến tới nơi này, bọn họ còn bị Hạ Tại Đình cùng Hách Liên Phóng h.i.ế.p bức quá đáng: ???

Các nàng nghiêm túc sao? Hắn không hiểu lắm.

Nhưng một giây sau, hắn lại tự giải thích.

Ồ, đây là chủ ý của tiểu sư muội, thế thì không sao

Vì thế, Mục Tiêu Nhiên bắt đầu không tự chủ được mà tự hỏi một trăm phương pháp đánh c.h.ế.t Hạ Tại Đình.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Số ký tự: 0