Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước
Khiến cho bốn p...
Vị Tiểu Hề
2025-03-24 09:52:16
Không đến mức như vậy chứ? Nhưng tưởng tượng mấy sư huynh hung hãn của nàng, thật đúng là đến mức như vậy thật!
“Vậy ngươi dưỡng thương tốt nhé!”
“Có việc gì đâu? Ngươi bị ta c.h.é.m nhiều kiếm như vậy không phải vẫn còn tung tăng nhảy nhót hay sao?”
“Sao có thể giống nhau được? Với chút sức lực của ngươi, miệng vết thương chẳng mấy mà khép lại!”
…
Diệp Linh Lang im lặng hai giây.
“Sư huynh! Có quân địch đánh lén, mau chóng tiếp viện!”
Diệp Linh Lang vừa kêu, Giang Du Tranh vội nhét thuốc vào tay Lục Bạch Vi rồi xoay người chạy mất.
Vừa nãy mới đánh một trận với mấy sư huynh kia, biết bọn họ lợi hại, hiện tại bị đánh thì không có lãi.
Lục Bạch Vi cầm thuốc trở về, thuận tay đóng cửa phòng lại.
“Đưa cho muội, tứ đại tông môn cũng chỉ có Côn Ngô Thành còn tử tế một chút.”
Diệp Linh Lanh nhận thuốc mà Giang Du Tranh đưa, không khách khí chút nào bỏ vào trong nhẫn.
“Nếu không thì người ta làm sao có thể mạnh như thế chứ! Đạo tâm chính, dùng ở chỗ nên dùng!”
“Vậy không được, Thanh Huyền Tông chúng ta cần phải mạnh nhất! Tu luyện thật nhanh, mấy ngày cuối cùng này phải cố gắng tu luyện, chỉ còn một chút nữa thôi, cần phải đứng đầu toàn bảng.”
Sau khi các sư tỉ mỗi người bận một việc, Diệp Linh Lang nằm ở trên giường nhắm hai mắt lại, bắt đầu vận chuyển đại trọng sinh thuật để chữa khỏi vết thương cho bản thân.”
Kỳ thật, nàng bị đánh một chưởng, vết thương cũng không nặng, nghiêm trọng hơn là thần thức của nàng bị thương, giờ phút này đầu của nàng đau giống như kim đ.â.m vậy.
Trong hoàn cảnh tác chiến cường độ cao yêu cầu phải bày trận liên tục quá tốn tinh thần lực, quá hao tổn tinh thần thức, nếu không phải lần trước tu luyện Cửu Tiêu Thần Hồn Quyết, hôm nay nàng đúng là không làm được.
Vì thế, nàng dứt khoát từ bỏ Đại Trọng Sinh Thuật, bắt đầu vận chuyển Cửu Tiêu Thần Hồn Quyết.
Sư huynh sư tỉ đều đang nỗ lực, nàng cũng không thể lười biếng.
Trận thắng giải đấu tổ đội của Võ Hội Đỉnh Phong này oanh liệt như thế sẽ rơi xuống tấm màn bí mật, Thanh Huyền Tông chính là hắc mã, mà trong tình huống tất cả mọi người không dự đoán được, khiến cho bốn phương đều kinh ngạc, vừa xuất hiện đã đoạt giải nhất.
Cái tên Thanh Huyền Tông này, đã hoàn toàn dương danh tứ hải toàn bộ hạ Tu Tiên giới, mọi người đều biết.
Khi mọi người còn đang say sưa nói chuyện thao thao bất tuyệt, đệ tử Thanh Huyền Tông đã lại tiếp tục một vòng tu luyện.
Tư thế khổ đại cừu thâm muốn rửa mối nhục xưa, giống như người thắng không phải là bọn họ.
Thời gian trôi qua như gió thoảng, sau khi nghỉ ngơi vài ngày, các hạng mục thi đấu vòng chung kết đã bắt đầu.
Trước tiên là trận chung kết ảo thuật.
Ngày hôm đó, tất cả các đệ tử Thanh Huyền Tông đều dừng tu luyện, cùng nhau đến cổ vũ cho Kha Tâm Lan
Đây là lần đầu kể từ khi kết thúc giải đấu tổ đội, bọn họ tụ tập đầy đủ như vậy.
Trận này diễn ra ở võ trường lớn, người tới xem không ít. Tuy ảo thuật là một hệ phụ trợ, nhưng lại xem như là đứng đầu trong số các hệ phụ trợ.
Đặc biệt là khi xem bọn họ thi đấu có thể nhìn thấy các loại hình ảnh kỳ quái, cho dù là đến xem hay hóng chuyện thì vẫn là đáng xem.
Nội dung thi đấu của mười người đứng đầu rất đơn giản, mười đệ tử cùng lên đài, cùng nhau bố trí ảo cảnh.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
Ảo cảnh của ai bị người khác phá thì sẽ bị loại, cuối cùng sẽ dựa theo thứ tự bị loại mà xếp hạng, người cuối cùng ở lại sẽ đứng thứ nhất.
Chỉ thấy mười người ở trên võ đài động tác nhất trí, mỗi người đều tự thể hiện khả năng.
Có người bố trí thế ngoại đào nguyên, hoa thơm chim hót, khiến cho người khác thả lỏng cảnh giác mà dần dần trầm luân.
Có người bố trí cửa địa ngục, các loại quỷ quái hoành hành, ác quỷ rít gào, khiến cho người ta vừa nhìn đã không thể tự chủ nổi mà sợ hãi.
Có người bố trí người mà họ từng yêu hay hận, sử dụng ngôn ngữ công kích, làm cho tình cảm bị ảnh hưởng.
Khi mỗi người trong đó đều thể hiện khả năng của mình, lại có một ảo cảnh vừa lớn tiếng lại vô cùng tẩy não vận may tới vang khắp ngóc ngách của khán đài.
Vận may tới chúc ngươi vận may tới, vận may mang đến niềm vui và tình yêu, vận may tới chúng ta vận may tới, đón vận may thịnh vượng phát tài khắp bốn bể.
Tiếng ca kia, giai điệu kia, làm cho tinh thần của tất cả mọi người đều chấn động, hết lần này tới lần khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Đệ tử ở đây, bao gồm cả người xem, tất cả đều bị tiếng ca cao vút này làm cho chấn động, trong đầu đều ong ong, chỉ còn dư lại mỗi âm thanh này.
Không chỉ có như thế, hình ảnh kia chiêng trống vang trời, cờ đỏ bay phấp phới, pháo kêu râm ran, vui mừng tới nối khiến cho mọi người không nhịn được mà nghĩ tới cùng nhau hát ca nhảy múa để đón năm mới.
Thế ngoại đào nguyên không còn thanh tịnh nữa, cửa địa ngục cũng không còn đáng sợ, ngay cả yêu hận cũng không còn quan trọng lắm, cảm xúc bị dâng cao, tâm tình cũng ảnh hưởng, giờ phút này chỉ muốn cùng nhau hát vang một tiếng vận may tới.
Ngay tại lúc cảm xúc cao trào như vậy, tiếng vận may tới vừa hát xong, tiếp theo lại hát thêm một hồi, giống như là tẩy não.
Thiên nhai mênh m.ô.n.g chính là tình yêu, núi xanh vạn trượng hoa đang nở, tiết tấu gì khiến người ta lắc lư theo, tiếng ca gì mới là thoải mái nhất.
…
Khi nghe đến mấy cái này, Quý Tử Trạc vội vàng đứng lên.
“Không được, đệ không ổn rồi, đệ muốn đi ra ngoài một chút, rất xin lỗi nhị sư tỉ, lần này đệ xin vắng mặt, về sau đệ sẽ bồi thường tỉ.”
Nói xong Quý Tử Trạc vội vàng trốn đi, nhìn hướng hắn rời đi, người trong hội trường bất tri bất giác đi luôn một nửa, khi rời khỏi cũng vội vội vàng vàng, không rời đi thì sẽ lắc lư theo âm nhạc mất, điên rồi, tất cả đều điên rồi.
“Ta cũng…”
Nháy mắt, Thanh Huyền Tông lại đi thêm ba người, ngay cả đại sư huynh trầm ổn nhẫn cũng không chịu đựng nổi.
“Không ổn, muội đã sắp quên phương pháp luyện đan rồi.”
“Trời đất, đến lúc này muội không biết phải luyện khí thế nào nữa.”
Không bao lâu, ở chỗ Thanh Huyền Tông chỉ còn lại Lục Bạch Vi cùng với Diệp Linh Lang.
“Tiểu sư muội, muội thật sự không đi ư? Những đệ tử trên võ đài đều rời đi hơn nửa rồi, những người ở lại cũng sắp không chịu đựng nổi nữa.”
Nhìn thấy Diệp Linh Lang không có tí phản ứng nào, Lục Bạch Vi chọc chọc cánh tay nàng.
“Hả?”
Lúc này, Lục Bạch Vi mới phát hiện phía sau tai của Diệp Linh Lang có dán một tấm bùa.
…
Có đồ tốt, vì sao lại cất giấu không chia sẻ?
Cuối cùng, Kha Tâm Lan lấy ưu thế tuyệt đối nhận vị trí thứ nhất của giải đấu ảo thuật.
Ngoài nàng có thực lực cao hơn những người khác, đề tài nàng lựa chọn càng vô cùng ngạc nhiên, ai cũng phải công nhận.
Diệp Linh Lang và Lục Bạch Vi ở lại đến cuối cùng thấy tấm bia đá trên võ đài chậm rãi dâng lên, ở vị trí cao nhất viết một hàng chữ màu vàng óng ánh.
Võ Hội Đỉnh Phòng lần thứ một trăm linh một, đứng đầu giải áo thuật, Thanh Huyền Tông, Kha Tâm Lan.
Đên bây giờ, Thanh Huyền Tông đã đạt được hai giải nhất, trở thành tông môn đứng đầu.
“Tiểu sư muội, Ngũ sư muội, hai muội thế mà không đi!” Kha Tâm Lan kích động.
Diệp Linh Lang cùng Lục Bạch Vi nhân lúc nàng không chú ý, gỡ lá bùa phía sau tai xuống.
“Nhị sư tỉ thi đầu cần phải kiên trì đến cùng chứ!”
“Muội có còn loại ca khúc cùng loại nào không? Tỉ vừa mới hát là dừng không nổi, tỉ còn muốn làm thêm mấy cái nữa, sau này mọi người đi rèn luyện đều mang đi, để tránh gặp nguy hiểm.”
Đúng là Diệp Linh Lang dạy nàng hát, nhưng nhị sư tỉ hát theo kiểu lặp đi lặp như thế, nàng cũng không nhịn được.
Kha Tâm Lan thi đấu kết thúc, ngay hôm sau đó là chung kết của Luyện khí sư.
Hôm nay, lại toàn tông môn cùng nhau trình diện.
Thi đấu luyện khí lần này đề mục là linh kiếm, linh kiếm là vũ khí thường thấy nhất, làm được nhiều nhất, thuận tay nhất, nhưng lại khó làm ra kiểu mới nhất.
Luyện khí sư nào cũng sẽ làm ra được một linh kiếm, nhưng để làm được một linh kiếm xuất sắc lại vô cùng khó, cho nên nó có tính khảo nghiệm vô cùng tốt đối với ý tưởng và năng lực của luyện khí sự.
Khi người khác bắt được đề bài còn đang tự hỏi, Mạc Nhược Lâm đã nhanh chóng bắt đầu chế tạo.
Vì để công bằng, thi đấu luyện khí sẽ được cung cấp tài liệu do ban tổ chức.
Cho nên, khi Mạc Nhược Lâm nhận được tài liệu cung ứng miễn phí vô hạn, tốc độ của nàng nhanh vèo vèo, nhanh hơn tất cả những người khác.
Đồ miễn phí cần phải lấy, hơn nữa còn phải cố gắng mà lấy, nếu không lấy hết thì thật có lỗi với bản thân nàng đã phải khổ cực thẳng tiến vào trận chung kết.
“Vậy ngươi dưỡng thương tốt nhé!”
“Có việc gì đâu? Ngươi bị ta c.h.é.m nhiều kiếm như vậy không phải vẫn còn tung tăng nhảy nhót hay sao?”
“Sao có thể giống nhau được? Với chút sức lực của ngươi, miệng vết thương chẳng mấy mà khép lại!”
…
Diệp Linh Lang im lặng hai giây.
“Sư huynh! Có quân địch đánh lén, mau chóng tiếp viện!”
Diệp Linh Lang vừa kêu, Giang Du Tranh vội nhét thuốc vào tay Lục Bạch Vi rồi xoay người chạy mất.
Vừa nãy mới đánh một trận với mấy sư huynh kia, biết bọn họ lợi hại, hiện tại bị đánh thì không có lãi.
Lục Bạch Vi cầm thuốc trở về, thuận tay đóng cửa phòng lại.
“Đưa cho muội, tứ đại tông môn cũng chỉ có Côn Ngô Thành còn tử tế một chút.”
Diệp Linh Lanh nhận thuốc mà Giang Du Tranh đưa, không khách khí chút nào bỏ vào trong nhẫn.
“Nếu không thì người ta làm sao có thể mạnh như thế chứ! Đạo tâm chính, dùng ở chỗ nên dùng!”
“Vậy không được, Thanh Huyền Tông chúng ta cần phải mạnh nhất! Tu luyện thật nhanh, mấy ngày cuối cùng này phải cố gắng tu luyện, chỉ còn một chút nữa thôi, cần phải đứng đầu toàn bảng.”
Sau khi các sư tỉ mỗi người bận một việc, Diệp Linh Lang nằm ở trên giường nhắm hai mắt lại, bắt đầu vận chuyển đại trọng sinh thuật để chữa khỏi vết thương cho bản thân.”
Kỳ thật, nàng bị đánh một chưởng, vết thương cũng không nặng, nghiêm trọng hơn là thần thức của nàng bị thương, giờ phút này đầu của nàng đau giống như kim đ.â.m vậy.
Trong hoàn cảnh tác chiến cường độ cao yêu cầu phải bày trận liên tục quá tốn tinh thần lực, quá hao tổn tinh thần thức, nếu không phải lần trước tu luyện Cửu Tiêu Thần Hồn Quyết, hôm nay nàng đúng là không làm được.
Vì thế, nàng dứt khoát từ bỏ Đại Trọng Sinh Thuật, bắt đầu vận chuyển Cửu Tiêu Thần Hồn Quyết.
Sư huynh sư tỉ đều đang nỗ lực, nàng cũng không thể lười biếng.
Trận thắng giải đấu tổ đội của Võ Hội Đỉnh Phong này oanh liệt như thế sẽ rơi xuống tấm màn bí mật, Thanh Huyền Tông chính là hắc mã, mà trong tình huống tất cả mọi người không dự đoán được, khiến cho bốn phương đều kinh ngạc, vừa xuất hiện đã đoạt giải nhất.
Cái tên Thanh Huyền Tông này, đã hoàn toàn dương danh tứ hải toàn bộ hạ Tu Tiên giới, mọi người đều biết.
Khi mọi người còn đang say sưa nói chuyện thao thao bất tuyệt, đệ tử Thanh Huyền Tông đã lại tiếp tục một vòng tu luyện.
Tư thế khổ đại cừu thâm muốn rửa mối nhục xưa, giống như người thắng không phải là bọn họ.
Thời gian trôi qua như gió thoảng, sau khi nghỉ ngơi vài ngày, các hạng mục thi đấu vòng chung kết đã bắt đầu.
Trước tiên là trận chung kết ảo thuật.
Ngày hôm đó, tất cả các đệ tử Thanh Huyền Tông đều dừng tu luyện, cùng nhau đến cổ vũ cho Kha Tâm Lan
Đây là lần đầu kể từ khi kết thúc giải đấu tổ đội, bọn họ tụ tập đầy đủ như vậy.
Trận này diễn ra ở võ trường lớn, người tới xem không ít. Tuy ảo thuật là một hệ phụ trợ, nhưng lại xem như là đứng đầu trong số các hệ phụ trợ.
Đặc biệt là khi xem bọn họ thi đấu có thể nhìn thấy các loại hình ảnh kỳ quái, cho dù là đến xem hay hóng chuyện thì vẫn là đáng xem.
Nội dung thi đấu của mười người đứng đầu rất đơn giản, mười đệ tử cùng lên đài, cùng nhau bố trí ảo cảnh.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
Ảo cảnh của ai bị người khác phá thì sẽ bị loại, cuối cùng sẽ dựa theo thứ tự bị loại mà xếp hạng, người cuối cùng ở lại sẽ đứng thứ nhất.
Chỉ thấy mười người ở trên võ đài động tác nhất trí, mỗi người đều tự thể hiện khả năng.
Có người bố trí thế ngoại đào nguyên, hoa thơm chim hót, khiến cho người khác thả lỏng cảnh giác mà dần dần trầm luân.
Có người bố trí cửa địa ngục, các loại quỷ quái hoành hành, ác quỷ rít gào, khiến cho người ta vừa nhìn đã không thể tự chủ nổi mà sợ hãi.
Có người bố trí người mà họ từng yêu hay hận, sử dụng ngôn ngữ công kích, làm cho tình cảm bị ảnh hưởng.
Khi mỗi người trong đó đều thể hiện khả năng của mình, lại có một ảo cảnh vừa lớn tiếng lại vô cùng tẩy não vận may tới vang khắp ngóc ngách của khán đài.
Vận may tới chúc ngươi vận may tới, vận may mang đến niềm vui và tình yêu, vận may tới chúng ta vận may tới, đón vận may thịnh vượng phát tài khắp bốn bể.
Tiếng ca kia, giai điệu kia, làm cho tinh thần của tất cả mọi người đều chấn động, hết lần này tới lần khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Đệ tử ở đây, bao gồm cả người xem, tất cả đều bị tiếng ca cao vút này làm cho chấn động, trong đầu đều ong ong, chỉ còn dư lại mỗi âm thanh này.
Không chỉ có như thế, hình ảnh kia chiêng trống vang trời, cờ đỏ bay phấp phới, pháo kêu râm ran, vui mừng tới nối khiến cho mọi người không nhịn được mà nghĩ tới cùng nhau hát ca nhảy múa để đón năm mới.
Thế ngoại đào nguyên không còn thanh tịnh nữa, cửa địa ngục cũng không còn đáng sợ, ngay cả yêu hận cũng không còn quan trọng lắm, cảm xúc bị dâng cao, tâm tình cũng ảnh hưởng, giờ phút này chỉ muốn cùng nhau hát vang một tiếng vận may tới.
Ngay tại lúc cảm xúc cao trào như vậy, tiếng vận may tới vừa hát xong, tiếp theo lại hát thêm một hồi, giống như là tẩy não.
Thiên nhai mênh m.ô.n.g chính là tình yêu, núi xanh vạn trượng hoa đang nở, tiết tấu gì khiến người ta lắc lư theo, tiếng ca gì mới là thoải mái nhất.
…
Khi nghe đến mấy cái này, Quý Tử Trạc vội vàng đứng lên.
“Không được, đệ không ổn rồi, đệ muốn đi ra ngoài một chút, rất xin lỗi nhị sư tỉ, lần này đệ xin vắng mặt, về sau đệ sẽ bồi thường tỉ.”
Nói xong Quý Tử Trạc vội vàng trốn đi, nhìn hướng hắn rời đi, người trong hội trường bất tri bất giác đi luôn một nửa, khi rời khỏi cũng vội vội vàng vàng, không rời đi thì sẽ lắc lư theo âm nhạc mất, điên rồi, tất cả đều điên rồi.
“Ta cũng…”
Nháy mắt, Thanh Huyền Tông lại đi thêm ba người, ngay cả đại sư huynh trầm ổn nhẫn cũng không chịu đựng nổi.
“Không ổn, muội đã sắp quên phương pháp luyện đan rồi.”
“Trời đất, đến lúc này muội không biết phải luyện khí thế nào nữa.”
Không bao lâu, ở chỗ Thanh Huyền Tông chỉ còn lại Lục Bạch Vi cùng với Diệp Linh Lang.
“Tiểu sư muội, muội thật sự không đi ư? Những đệ tử trên võ đài đều rời đi hơn nửa rồi, những người ở lại cũng sắp không chịu đựng nổi nữa.”
Nhìn thấy Diệp Linh Lang không có tí phản ứng nào, Lục Bạch Vi chọc chọc cánh tay nàng.
“Hả?”
Lúc này, Lục Bạch Vi mới phát hiện phía sau tai của Diệp Linh Lang có dán một tấm bùa.
…
Có đồ tốt, vì sao lại cất giấu không chia sẻ?
Cuối cùng, Kha Tâm Lan lấy ưu thế tuyệt đối nhận vị trí thứ nhất của giải đấu ảo thuật.
Ngoài nàng có thực lực cao hơn những người khác, đề tài nàng lựa chọn càng vô cùng ngạc nhiên, ai cũng phải công nhận.
Diệp Linh Lang và Lục Bạch Vi ở lại đến cuối cùng thấy tấm bia đá trên võ đài chậm rãi dâng lên, ở vị trí cao nhất viết một hàng chữ màu vàng óng ánh.
Võ Hội Đỉnh Phòng lần thứ một trăm linh một, đứng đầu giải áo thuật, Thanh Huyền Tông, Kha Tâm Lan.
Đên bây giờ, Thanh Huyền Tông đã đạt được hai giải nhất, trở thành tông môn đứng đầu.
“Tiểu sư muội, Ngũ sư muội, hai muội thế mà không đi!” Kha Tâm Lan kích động.
Diệp Linh Lang cùng Lục Bạch Vi nhân lúc nàng không chú ý, gỡ lá bùa phía sau tai xuống.
“Nhị sư tỉ thi đầu cần phải kiên trì đến cùng chứ!”
“Muội có còn loại ca khúc cùng loại nào không? Tỉ vừa mới hát là dừng không nổi, tỉ còn muốn làm thêm mấy cái nữa, sau này mọi người đi rèn luyện đều mang đi, để tránh gặp nguy hiểm.”
Đúng là Diệp Linh Lang dạy nàng hát, nhưng nhị sư tỉ hát theo kiểu lặp đi lặp như thế, nàng cũng không nhịn được.
Kha Tâm Lan thi đấu kết thúc, ngay hôm sau đó là chung kết của Luyện khí sư.
Hôm nay, lại toàn tông môn cùng nhau trình diện.
Thi đấu luyện khí lần này đề mục là linh kiếm, linh kiếm là vũ khí thường thấy nhất, làm được nhiều nhất, thuận tay nhất, nhưng lại khó làm ra kiểu mới nhất.
Luyện khí sư nào cũng sẽ làm ra được một linh kiếm, nhưng để làm được một linh kiếm xuất sắc lại vô cùng khó, cho nên nó có tính khảo nghiệm vô cùng tốt đối với ý tưởng và năng lực của luyện khí sự.
Khi người khác bắt được đề bài còn đang tự hỏi, Mạc Nhược Lâm đã nhanh chóng bắt đầu chế tạo.
Vì để công bằng, thi đấu luyện khí sẽ được cung cấp tài liệu do ban tổ chức.
Cho nên, khi Mạc Nhược Lâm nhận được tài liệu cung ứng miễn phí vô hạn, tốc độ của nàng nhanh vèo vèo, nhanh hơn tất cả những người khác.
Đồ miễn phí cần phải lấy, hơn nữa còn phải cố gắng mà lấy, nếu không lấy hết thì thật có lỗi với bản thân nàng đã phải khổ cực thẳng tiến vào trận chung kết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyenHay.pro